Nhưng bọn họ đã lập tức phản ứng lại kịp, lập tức xông thẳng đến, bộc phát ra đủ loại công kích đánh về phía Langdon.
“Hừ!” Langdon hừ lạnh một tiếng, ánh mắt lóe lên ý lạnh, trường thương trong tay điểm ra.
Trên ngực của vài võ giả tộc Xà Nhân mới chỉ là cấp Hằng Tinh lập tức nở rộ máu tươi, kể cả tiếng kêu thảm thiết đều chưa kịp thốt ra đã chết ngay lập tức.
Võ giả tộc Xà Nhân ở xa xa không ngờ hắn lại mạnh đến như vậy, không khỏi hơi kinh hãi, không dám đến gần.
Rầm!
Lúc này có một khí thế mạnh mẽ từ đằng xa xông thẳng đến, rõ ràng là một võ giả tộc Xà Nhân cấp Vũ Trụ.
Langdon nheo mắt lại, nhìn thoáng qua độc triều trên bầu trời, sắc mặt ngưng trọng, không định dây dưa nữa mà lao thẳng vào trong vương cung.
Hắn lại định tiến vào trong hoàng cung của tộc Xà Nhân.
Vương Đằng không hề ngoài ý muốn, Langdon này đã ngủ đông lâu như vậy, chắc chắn có mưu đồ.
Mà thứ hắn mưu đồ không thể ở nơi nào khác, chỉ có thể ở trong vương cung kia.
“Chặn hắn lại!” Võ giả cấp Vũ Trụ của tộc Xà Nhân ở phía sau thay đổi sắc mặt, vội vàng quát to.
Nữ vương của bọn họ còn đang ở trong hoàng cung duy trì trận pháp vận chuyển, lúc này tuyệt đối không cho phép bất cứ kẻ nào quấy rầy đến.
Huống hồ còn là một tên tù nhân vượt ngục, nếu để cho hắn tiến vào trong hoàng cung, hậu quả thật sự không thể chịu nổi.
Mặc dù võ giả tộc Xà Nhân khác lại kinh hãi nữa, nhưng lúc này đều ý thức được tình hình khẩn cấp, lập tức không thể không lao ra, chặn Langdon lại.
Nhưng thực lực của bọn họ còn có chênh lệch với Langdon nhiều lắm, vốn không ngăn cản được hắn, mới vừa một đối mặt, vài võ giả cấp Hằng Tinh của tộc Xà Nhân đã bị đánh chết.
Langdon hóa thành một tia sáng trực tiếp đánh mở cánh cửa hoàng cung, xông thẳng vào trong.
Lúc này hơn phân nửa thủ vệ ở trong hoàng cung đều đã đi hỗ trợ sơ tán đám người, bên trong không có bao nhiêu người, hoàn toàn hợp ý Langdon.
Võ giả cấp Vũ Trụ của tộc Xà Nhân ở phía sau gầm lên giận dữ liên tục, nhưng hắn phát hiện tốc độ của mình lại không đuổi kịp tên tù nhân trước mặt, giận dữ trong lòng.
Vương Đằng nhìn một màn này, lại nhìn độc triều trên đỉnh đầu, thầm mắng một tiếng xúi quẩy, cuối cùng không thể không đứng lên đuổi theo Langdon.
“Langdon này đang gây sự!”
Vương Đằng ẩn giấu thân xác, theo sát từ xa ở phía sau Langdon và võ giả cấp Vũ Trụ của tộc Xà Nhân kia, vừa lần mò đi vào trong hoàng cung vừa oán giận trong lòng.
Độc triều ở bên ngoài đã khiến cho hắn vô cùng lo âu, kết quả tên này lại thừa dịp hiện giờ vượt ngục, đây không phải gây sự thì là gì.
Kể cả hắn đều không dám chơi đùa như vậy!
Nhưng hiện giờ không có cách nào nữa, tên kia đã ra tay, hắn chỉ có thể đuổi theo.
Nếu thật sự không được, đến lúc đó sẽ trộn lẫn vào bên trong tộc Xà Nhân, hình như bọn họ còn có một chỗ tránh nạn ở dưới lòng đất phía Tây Bắc, chắc có thể ngăn cản được độc triều.
Luận hiểu biết về độc triều, bọn họ những người ngoài này chắc chắn không quen thuộc bằng tộc Xà Nhân.
Về phần Langdon đối phó với độc triều như thế nào, Vương Đằng không thể biết được.
Langdon bay nhanh trong hoàng cung, xung quanh thỉnh thoảng có võ giả tộc Xà Nhân lao ra chặn lại, toàn bộ đều bị hắn đánh chết.
Rầm!
Võ giả tộc Xà Nhân cấp Vũ Trụ ở sau lưng giận dữ không thôi, cầm một thanh loan đao trong tay điên cuồng chém ra, lúc này hắn không thèm quan tâm đến có phá hư hoàng cung hay không, nếu để tên tù nhân này xâm nhập vào cấm địa hoàng cung, nữ vương tuyệt đối không tha cho hắn.
Langdon hơi biến sắc, thân xác di chuyển trong kiến trúc hoàng cung, trực tiếp tránh công kích của đối phương, không đánh nhau với hắn.
“Vô liêm sỉ!”
Võ giả tộc Xà Nhân gầm lên giận dữ;
“Ngươi đồ nhu nhược này, chiến một trận với ta!”
“Xì!” Langdon cười nhạo một tiếng, có vẻ cực kỳ khinh thường, một thổ dân tộc Xà Nhân mà thôi, chiến đấu với đối phương không hề có ý nghĩa gì cả.
Võ giả tộc Xà Nhân kia thấy Langdon phản ứng như vậy, tức đến toàn thân run rẩy, công kích ném ra giống như không lấy tiền.
“Tộc Xà Nhân này sẽ không phải bị tức điên đấy chứ!” Vương Đằng theo sát phía sau, thầm nghĩ cổ quái.
“Lá gan của Langdon kia cũng khá lớn, cứ to gan lớn mật xông vào như vậy.” Viên Cổn Cổn nói.
“Hắn đã dự đoán trước sẽ không có ai để ý đến hắn.” Ánh mắt Vương Đằng lóe lên: “Ta càng ngày càng hoài nghi hắn biết độc triều sẽ đến.”
“Tên này tuyệt đối có chuẩn bị mà đến.”
“Hình như vậy.” Lần này Viên Cổn Cổn không phản bác Vương Đằng rõ ràng như vậy, bởi vì nó cũng cảm thấy vô cùng kỳ quái.
Langdon ở phía trước rẽ ngang rẽ dọc trong lối đi phức tạp của hoàng cung, phá tan các phòng tuyến tộc Xà Nhân, đối với kiến trúc xung quanh, Langdon không hề thương hương tiếc ngọc, trực tiếp bạo lực phá hủy, sau đó tiến thẳng lên.
Võ giả tộc Xà Nhân ở phía sau nhìn xem một màn này lại vô cùng hãi hùng khiếp vía, gân xanh nổi lên trên trán.
“Hả, ngươi nhìn xem trên tay hắn là cái gì?” Viên Cổn Cổn đột nhiên kinh dị một tiếng.
“Hình như là một con trùng?” Vương Đằng nhíu mày, mở ‘Đôi mắt Chân Thị’ ra nhìn lại: “Một con tinh thú loại côn trùng thuộc tính Thổ, đại khái thực lực cấp Vương, hình như không nhìn ra chỗ nào đặc thù?”
“Sao ta cứ có cảm giác Langdon kia giống như đang có mục đích tìm kiếm thứ gì đó ở bên trong hoàng cung.” Viên Cổn Cổn nói.
“Ngươi đang nói là có liên quan đến con trùng kia?” Vương Đằng trầm ngâm nói.
“Có lẽ vậy, ta điều tra thêm xem là trùng gì, đáng chết, ở thế giới Thực Độc này, kể cả điều tra tư liệu gì đó đều phiền toái như vậy.” Viên Cổn Cổn oán giận nói.
Vương Đằng không để ý đến Viên Cổn Cổn đang oán giận, bởi vì lúc này sau khi bóng dáng của Langdon nhảy vào trong một đại điện đã đột nhiên biến mất không thấy gì nữa.
Dưới kinh hãi, tên võ giả tộc Xà Nhân ở phía sau tìm kiếm khắp nơi nhưng hoàn toàn không có thu hoạch gì, khiến cho hắn sốt ruột không thôi, trên trán đổ mồ hôi lạnh.