“Đại nhân!” Xung quanh có không ít võ giả tộc Xà Nhân cấp Hành Tinh, cấp Hằng Tinh xúm lại.
“Tìm cho ta, nhất định phải tìm ra hắn cho ta.” Võ giả tộc Xà Nhân cấp Vũ Trụ kia quát to.
“Dạ!”
Võ giả tộc Xà Nhân ở bốn phía vội vàng tản ra, tìm kiếm bóng dáng của Langdon khắp nơi.
Đáng tiếc Langdon giống như hoàn toàn biến mất, cho dù bọn họ tìm kiếm như thế nào đều không tìm thấy nửa bóng dáng.
Cuối cùng, võ giả tộc Xà Nhân cấp Vũ Trụ kia chỉ có thể bất đắc dĩ lưu lại vài hộ vệ tộc Xà nhân trông coi đại điện này, còn bản thân hắn lại mang theo sắc mặt khó coi dẫn những người khác vội vã tìm kiếm ở nơi khác.
Hắn cho rằng Langdon đã rời đi, trốn đi nơi khác.
Một tù nhân trốn trong hoàng cung, đây không phải là chuyện nhỏ.
Tâm tình hắn trầm trọng, nếu không tìm ra được tên tù nhân kia, sợ rằng chức hộ vệ trưởng hoàng cung này của hắn không cần làm tiếp nữa.
Vương Đằng không rời đi, ở trong cảm giác của hắn, Langdon đang núp trong cung điện này, vốn không hề biến mất.
Nhưng phương pháp ẩn náu của hắn tương đối cao minh, nên đã lừa gạt được tất cả võ giả tộc Xà Nhân, khiến cho bọn họ không tìm thấy.
Lúc này vị trí của bọn họ đã đến gần khu vực trung tâm của hoàng cung tộc Xà Nhân, Langdon hiển nhiên không muốn bị người đi theo, cho nên mượn cơ hội này thoát khỏi võ giả tộc Xà Nhân.
Vương Đằng nhìn lên bầu trời, độc triều đông nghìn nghịt vẫn chưa hề có dấu hiệu tán đi, độc vật chi chít dày đặc rơi lên trên trận pháp, còn có sương mù màu xanh thẫm vô tận kia không ngừng ăn mòn trận pháp, khiến cho nó chấn động không thôi.
Bầu trời đã hoàn toàn tối xuống, cảnh tượng kia giống như tận thế.
Tất cả võ giả tộc Xà Nhân đều đang kinh hãi nhìn lên bầu trời.
So sánh ra, độc triều mới là tai họa ngập trời, một tù nhân xâm nhập hoàng cung vốn không hề quan trọng gì.
Chính bởi vì như thế nên mới cho Langdon cơ hội xâm nhập hoàng cung.
Bằng không nếu bình thường, chỉ cần vài võ giả cấp Vực Chủ kia ra tay, Langdon vốn không có khả năng tiến vào trong phạm vi hoàng cung.
Chứ đừng nói đến bên trong hoàng cung còn có nữ vương tộc Xà Nhân kia nữa.
Giờ phút này, Langdon đi ra khỏi một chỗ ẩn nấp trong cung điện, không làm kinh động đến võ giả tộc Xà Nhân ở bên ngoài, lặng yên không một tiếng động rời đi, tiếp tục kín đáo đi vào chỗ sâu trong hoàng cung.
Vương Đằng theo sát phía sau hắn, trong lòng hắn có một cảm giác gấp gáp, cảm thấy trận pháp trên đỉnh đầu hình như không chống đỡ được bao lâu nữa, cuối cùng sẽ sụp đổ.
Độc triều lần này hình như thật khủng bố, chỉ sợ mấy trăm năm đều chưa chắc sẽ đụng vào được một lần.
Vương Đằng lại cảm thấy mình thật xui xẻo.
Cmn sao chuyện gì đều để cho hắn đụng phải chứ.
Hung hăng mắng một câu trong lòng, ánh mắt Vương Đằng hung tợn nhìn chằm chằm vào Langdon, hy vọng tên này có thể mang tin tức tốt đến cho hắn, bằng không sẽ làm thịt đối phương!
Thân xác đang trong bay nhanh của Langdon chợt khựng lại, nhíu mày nhìn ngó xung quanh.
Luôn cảm thấy nơi nào không đúng lắm!
Nhưng lúc ánh mắt hắn đảo qua lại không hề phát hiện ra bất cứ điều gì.
“Chẳng lẽ là ảo giác của ta?” Langdon thầm nhủ trong lòng, không còn nghĩ nhiều nữa, tiếp tục lao đến cung điện ở chính giữa kia.
Trên nóc cung điện kia đang có một cột sáng phóng lên cao, duy trì trận pháp vận chuyển.
Nữ vương của tộc Xà Nhân cũng đang ở nơi đó.
Langdon biết tất cả việc này, nhưng hắn không thể không đi.
Cũng may độc triều bùng nổ đã thành một cơ hội cho hắn, một cơ hội duy nhất.
Nhưng độc triều ở trên không cũng khiến hắn cực kỳ kinh sợ trong lòng, không dám lãng phí thời gian, hắn phải nhanh chóng lấy được thứ kia, rồi sau đó tìm một chỗ ẩn núp.
Rất nhanh, Langdon đã đi đến trước cung điện ở trung tâm kia, ẩn núp trong một góc, quan sát một lúc.
Đây là một cung điện cực lớn, vô cùng rộng lớn với phong cách cổ xưa, chiếm diện tích mênh mông, còn vĩ đại hơn bất cứ một đại điện nào ở bên ngoài.
Cung điện có hình dáng đỉnh nhọn, xung quanh điêu khắc cự mãng, có con lượn vòng ở trên hành lang, có con quấn quanh mái nhà cong, gần như không chỗ nào không có.
“Những tộc Xà Nhân này đúng là có khuynh hướng sùng bái loài rắn!” Vương Đằng thầm nghĩ trong lòng.
“Dù sao tộc Xà Nhân có một nửa huyết mạch loại mãng xà!” Viên Cổn Cổn nói: “Nhưng phải là dị mãng có được lực lượng huyết mạch mạnh mẽ mới có thể dung hợp với huyết mạch Nhân tộc, sản sinh ra tộc Xà Nhân này.”
Vương Đằng gật đầu, cảm thấy mình lại tăng thêm tri thức.
Đứng ở gần cung điện, trong cột sáng ở trung tâm tản mát ra uy thế nhàn nhạt, tràn ngập ra bốn phía.
Vương Đằng không khỏi ngẩng đầu lên nhìn đỉnh nhọn xuyên thẳng tận trời ở trong cung điện kia, chỉ thấy trên đỉnh nhọn kia lại cũng quấn quanh một điêu khắc mãng xà, cái miệng rộng của mãng xà mở to, cột sáng giống như được phun ra từ trong đó, vô cùng kỳ dị.
“Nơi này chắc là tẩm cung của nữ vương tộc Xà Nhân!”
Vương Đằng núp ở chỗ xa hơn, thoáng nghĩ trong lòng, mở ‘Đôi mắt Chân Thị’ ra nhìn lại, chỉ thấy ở xung quanh cung điện kia lại còn có mấy thủ vệ là võ giả cấp Vũ Trụ.
Thậm chí hắn còn nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc – Zagu!
Anh chàng tộc Xà Nhân thà chết chứ không chịu khuất phục kia!
Không biết đến cuối cùng hắn có khuất phục dưới váy thạch lựu của nữ vương tộc Xà Nhân hay không?
Lại nói nữ vương tộc Xà Nhân này thật dễ coi, nếu đổi lại là hắn, cố mà làm thì vẫn có thể tiếp nhận một chút.
Đương nhiên, trở thành nô lệ của nữ vương gì đó thì thôi, Vương Đằng chỉ muốn cảm nhận một chút uy nghiêm của nữ vương, không có nhiều ý tưởng gì khác.
“Nhiều võ giả cấp Vũ Trụ như vậy, Langdon vẫn đi vào chứ?” Vương Đằng hoài nghi trong lòng.
Sự thật chứng minh, hắn đi vào.
Phương pháp che giấu của Langdon cuối cùng tránh thoát được mấy võ giả cấp Vũ Trụ kia, thuận lợi tiến vào trong cung điện.
Đối với thiên tài của học viện tinh không, nội tình của những võ giả tộc Xà Nhân này vẫn kém một chút.