Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 2520 - Chương 2520. Thương Lan Châu! Vương Đằng Ra Tay! (2)

Chương 2520. Thương Lan châu! Vương Đằng ra tay! (2)
Chương 2520. Thương Lan châu! Vương Đằng ra tay! (2)

Đều là cấp Vũ Trụ, thực lực của bọn họ hiển nhiên không bằng Langdon.

Vương Đằng càng không cần phải nhiều lời, Langdon đi vào được, hắn tự nhiên cũng có thể đi vào.

Trong đại điện lộ ra một luồng khí tức lạnh như băng, xung quanh có không ít bức tượng và tranh vẽ trên tường của tộc Xà Nhân, những pho tượng này đều được điêu khắc từ một loại tảng đá màu đen, ánh mắt được khảm bằng đá quý màu xanh thẫm, thoạt nhìn cực kỳ rợn cả người, giống như một đám tộc Xà Nhân chân chính đang nhìn chằm chắm mỗi một người tiến vào đây.

Vách tường, cột đá xung quanh vân vân đều dùng tảng đá hoặc kim loại có màu tối xây dựng lên, lộ ra vẻ âm u lạnh lẽo.

Vương Đằng cất bước chân đến nhẹ nhất, không phát ra âm thanh gì.

Cung điện này quá mức trống trải, bất cứ một chút tiếng động nào đều có thể bị phóng đại đến cực hạn.

Đối với võ giả cấp Vũ Trụ, cấp Vực Chủ, chỉ cần một chút tiếng vang đều có thể bị phát hiện.

Langdon bên kia cũng vô cùng cẩn thận, không để cho mình phát ra tiếng động gì, tránh thoát từng tốp tuần tra, chậm rãi bước vào chỗ sâu trong cung điện.

Bên trong cung điện này rất lớn, cấu tạo phức tạp, nếu không có người dẫn đường, rất dễ dàng đi nhầm.

Nhưng Langdon lại giống như biết đường phải đi như thế nào, rẽ ngang rẽ dọc trong các hành lang, tính mục đích rất mạnh.

Chỉ chốc lát sau, phía trước xuất hiện ánh sáng hơi mờ, suy nghĩ của Vương Đằng động theo.

Langdon vô cùng cẩn thận lần mò đến.

Điều khiến cho người ta bất ngờ là nơi cuối cùng của hành lang này không hề có bất cứ thủ vệ gì.

Đi ra khỏi hành lang, một đại điện trống trải đập vào trong mắt, một vương tọa to lớn nằm ở ngay phía trước đại điện.

Một nữ xà xinh đẹp khiến cho người ta không thể rời mắt được đang ngồi xếp bằng trên vương tọa, thân xác xinh đẹp nhẹ nhàng dựa nghiêng, chỉ một động tác đơn giản thôi nhưng đã thả ra lực hấp dẫn cực kỳ đáng sợ.

Nửa thân rắn kia của nàng khẽ đong đưa, tản mát ra phong tình dị vực cực kỳ độc đáo.

Không thể không thừa nhận, trên người nữ vương tộc Xà Nhân này có một loại mị lực mà tất cả những cô gái tộc Xà Nhân khác không thể bằng được.

Kể cả Langdon người có tâm chí khá kiên định này, khi nhìn nữ vương tộc Xà Nhân ở khoảng cách gần, ánh mắt đều không khỏi hơi ngây ngốc.

Cũng may Vương Đằng đã sớm nhìn thấy Tiểu Thanh Nhi và Thương Ngọc là hai cô gái tộc Xà Nhân có mị lực không tầm thường, ít nhiều đã có lực miễn dịch, cho nên hắn không có phản ứng quá lớn với nữ vương tộc Xà Nhân này.

Nhưng cảm giác quen thuộc khó hiểu kia vẫn hiện lên trong lòng hắn.

Nữ vương tộc Xà Nhân này thật sự… rất giống Thương Ngọc!

Vương Đằng lại không nhịn được quan sát nữ vương tộc Xà Nhân vài lần, suy nghĩ như vậy không khỏi hiện lên trong lòng.

Nhưng khi quan sát ở khoảng cách gần, cảm giác không hòa hợp lại mãnh liệt hơn.

Giữa nữ vương tộc Xà Nhân này và Thương Ngọc còn có khác biệt vĩ đại.

Không biết vì sao, Vương Đằng lại hơi tiếc nuối lắc đầu.

“Vương Đằng, ngươi nhìn xem, hạch tâm của trận pháp này hình như chính là vương tọa kia.” Viên Cổn Cổn đột nhiên nói.

“Thấy được.” Vương Đằng âm thầm gật đầu, thật ra hắn đã sớm chú ý đến bên ngoài vương tọa kia có rất nhiều phù văn phức tạp, giờ phút này những phù văn kia đang lóe lên tia sáng, mà hai tay của nữ vương tộc Xà Nhân đang đặt lên trên tay vịn vương tọa, từng sợi nguyên lực theo tay ngọc của nàng tiến vào trong vương tọa.

Mà vương tọa kia tựa vào một vách tường của đại điện, trên vách tường cũng có mảng lớn phù văn phức tạp, giờ phút này đang lóe lên tia sáng.

Một đám bong bóng thuộc tính rơi từ trên vách tường kia xuống, lơ lửng xung quanh.

Niệm lực tinh thần của Vương Đằng lặng yên cuốn ra, nhặt bong bóng thuộc tính này lên trước.

‘Độc văn viễn cổ x80’

‘Độc văn viễn cổ x130’

‘Độc văn viễn cổ x100’

‘Bích Độc Thương Mãng đại trận x1’

‘Độc văn viễn cổ x160’

“Hả?”

Theo bong bóng thuộc tính dũng mãnh vào trong đầu Vương Đằng, hắn lập tức sửng sốt, ánh mắt lộ ra tia sáng kỳ dị.

Đầu tiên bong bóng thuộc tính này hóa thành từng phù văn màu xanh thẫm, có một ít là Độc văn viễn cổ trước đó đã từng nhận được, còn có một vài bong bóng mới vừa nhận được.

Nhưng cho dù nói như thế nào, trình độ ‘Phù văn viễn cổ’ của Vương Đằng lại tăng lên lần nữa.

‘Phù văn viễn cổ’: 600/5000 (tinh thông)

Chỉ một lát sau, trình độ ‘Phù văn viễn cổ’ của hắn đã từ cấp bậc thông thạo đạt đến tinh thông.

Vương Đằng lập tức cảm thấy lý giải của mình đối với ‘Phù văn viễn cổ’ đã khắc sâu hơn, đều là phù văn viễn cổ, giờ phút này ở trước mặt hắn có lý giải khác nhau.

Những phù văn này chậm rãi biến mất, khắc vào trong đầu hắn.

Rồi sau đó một trận pháp vĩ đại chậm rãi xuất hiện ra ở trong đầu hắn, do vô số phù văn phức tạp huyền ảo tạo thành, chậm rãi xoay tròn, tản mát ra dao động mạnh mẽ.

Bích Độc Thương Mãng đại trận!!!

Đây là một loại trận pháp vô cùng mạnh mẽ!

Dựa theo cảm ngộ xuất hiện trong đầu giờ phút này, Vương Đằng biết Bích Độc Thương Mãng đại trận này là một trận pháp cấp Thánh.

Trận pháp cấp Thánh chính là trận pháp do Phù văn sư cấp Thánh mới có thể bố trí ra, uy lực vô cùng mạnh mẽ.

Hơn nữa Bích Độc Thương Mãng đại trận này là một trận pháp hệ Độc cực kỳ hiếm thấy.

Dùng Bích Độc Thương Mãng đại trận để ngăn cản độc triều, tương đương với lấy độc trị độc, người bố trí trận pháp kia xem như có ý tưởng tuyệt vời.

Không bao lâu sau, Vương Đằng đã sáp nhập cảm ngộ trận pháp này vào trong đầu, thuận lợi nắm giữ nó.

Bên kia, Langdon hiển nhiên đã phát hiện ra trạng thái giờ phút này của nữ vương tộc Xà Nhân, khóe miệng không khỏi nhếch lên độ cong.

Nữ vương tộc Xà Nhân phải duy trì trận pháp, giờ phút này tuyệt đối không thể thiếu thận trọng, đây là cơ hội của hắn.

Bằng không đối phương là một tồn tại cấp Vực Chủ, hắn còn thật sự không phải là đối thủ.

Về phần đại trận này, hắn không hề quan tâm, đối với hắn, kia chẳng qua chỉ là tồn tại dùng để kiềm chế nữ vương tộc Xà Nhân mà thôi.

Hết chương 2520.
Bình Luận (0)
Comment