Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 2521 - Chương 2521. Thương Lan Châu! Vương Đằng Ra Tay! (3)

Chương 2521. Thương Lan châu! Vương Đằng ra tay! (3)
Chương 2521. Thương Lan châu! Vương Đằng ra tay! (3)

Ánh mắt Langdon đảo qua trong đại điện, dựa theo cảm ứng của Thạch Hóa trùng, thứ kia đang ở trong này.

“Sẽ được giấu ở đâu đây?”

Nhưng hắn tìm một vòng đều không thu hoạch được gì, sắc mặt lập tức trở nên khó coi, cau mày lại.

Vương Đằng ở phía sau sờ cằm, vẫn luôn quan sát tên này đồng thời cũng không ngừng nhìn lên trên bầu trời.

Giờ phút này trần đại điện dĩ nhiên đã mở ra, có thể nhìn thấy tình hình trên bầu trời.

Dưới độc triều vô tận đánh sâu vào, Bích Độc Thương Mãng đại trận đang lung lay sắp đổ, từng vết rách rất nhỏ xuất hiện ở bên trên trận pháp.

Sắc mặt nữ vương tộc Xà Nhân ngưng trọng, tia sáng lóe lên trong mắt, cuối cùng giống như quyết định điều gì, hai tay vỗ tay vịn vương tọa, nguyên lực trong cơ thể tuôn trào ra.

Nàng định nhập tất cả nguyên lực trong cơ thể mình vào trong trận pháp, để duy trì vận chuyển của trận pháp.

Chuyện này vô cùng nguy hiểm!

Mặc dù là nàng là cường giả cấp Vực Chủ, nhưng Bích Độc Thương Mãng đại trận này lại là trận pháp cấp Thánh, năng lượng cần thiết để vận chuyển vô cùng khủng bố, nếu hấp thu không hạn chế, nữ vương tộc Xà Nhân sẽ bị hút khô.

Đương nhiên, cũng chính bởi vì nó là trận pháp cấp Thánh nên mới đủ sức để ngăn cản được độc triều khủng bố kia, bằng không sợ rằng người của cả thành này đều phải ngã xuống.

Ánh mắt Langdon lóe lên, rơi lên trên người nữ vương tộc Xà Nhân, nơi khác đều không tìm thấy, vậy chỉ có khả năng ở trên người nữ vương tộc Xà Nhân này.

Nhưng hiện giờ đối phương đang vận chuyển trận pháp, hắn cũng không dám ra tay với đối phương.

Hơn nữa cho dù ra tay, hắn đều chưa chắc đã là đối thủ của nữ vương tộc Xà Nhân này.

Vương Đằng nhìn thấy Langdon đột nhiên dừng lại, không tìm kiếm nữa, vẻ kinh ngạc không khỏi hiện lên trong mắt.

“Vương Đằng, hắn đang chờ, chờ nữ vương tộc Xà Nhân bị trận pháp hao hết nguyên lực!” Viên Cổn Cổn nói.

“Ừm.” Vương Đằng gật đầu, trong lòng lập tức đoán được mục đích của đối phương.

Tên này lại dám ra tay vói nữ vương tộc Xà Nhân, xem ra lá gan thật sự không nhỏ.

Thời gian trôi qua, mặc dù nữ vương tộc Xà Nhân hoàn toàn bộc phát ra nguyên lực của bản thân, nhưng vẫn không thể ngăn cản nổi độc triều khủng bố kia.

Thời gian duy trì của độc triều lần này quá dài, lực đánh vào kinh người, khiến cho nàng đều cảm thấy vô lực.

Trong khoảng thời gian mười phút ngắn ngủi, trên trán nữ vương tộc Xà Nhân đã đổ mồ hôi lạnh, sắc mặt trở nên hơi tái nhợt.

Nàng sắp đến cực hạn.

Rắc rắc rắc…

Bên trên trận pháp không ngừng truyền đến tiếng vỡ vụn, vết rách tăng nhiều không ngừng, thậm chí đang lan rộng, màn sáng do trận pháp kia hình thành đã sắp không ngăn cản được nữa.

Sắc mặt của nữ vương tộc Xà Nhân trở nên cực kỳ khó coi, cắn chặt răng, trong cơ thể lại bùng nổ lần nữa.

Một lần này, nàng chẳng những bộc phát ra nguyên lực, càng bộc phát cả lực lượng huyết mạch ra.

Ở bên ngoài cơ thể nàng, một hư ảnh mãng xà vĩ đại hiện ra, rõ ràng chính là Thương Lan Cự Mãng viễn cổ.

Nhưng Thương Lan Cự Mãng viễn cổ này có vẻ hơi nhỏ hơn con lần trước Tiểu Thanh Nhi đã bùng nổ ra, hơn nữa không đủ ngưng thực, càng không có ý thương mang viễn cổ khiến cho người ta không thể thừa nhận được kia.

Thậm chí còn mang đến cho Vương Đằng cảm giác hư ảnh Thương Lan Cự Mãng viễn cổ của nàng chỉ được vỏ ngoài, không có lực lượng huyết mạch mạnh mẽ như của Tiểu Thanh Nhi.

Huyết mạch Thương Lan Cự Mãng viễn cổ có được ba loại năng lực – chấn nhiếp! Cướp đoạt! Nô dịch!

Hư ảnh trước mắt này tối đa chỉ có năng lực chấn nhiếp đám mãng xà!

Nữ vương tộc Xà Nhân này còn chưa hoàn toàn thức tỉnh lực lượng huyết mạch, nàng chỉ kích phát ra.

“Xem ra một chi tộc Xà Nhân này đều là huyết mạch Thương Lan Cự Mãng viễn cổ.” Vương Đằng thầm nhủ trong lòng.

Giờ phút này theo hư ảnh Thương Lan Cự Mãng viễn cổ xuất hiện, trên người nữ vương tộc Xà Nhân có từng sợi lực lượng huyết mạch dũng mãnh vào bên trong vương tọa bên dưới.

Lúc này tất cả phù văn bên trên vương tọa cùng với phù văn ở trên vách tường phía sau vương tọa đột nhiên đều bộc phát ra ánh sáng màu đỏ chói mắt.

Grào!

Grào!

Grào!

Trong phút chốc, tiếng gầm giận dữ vang lên, quanh quẩn trong trời đất.

Bên trên trận pháp trong bầu trời, từng bóng dáng mãng xà khổng lồ xuất hiện cực kỳ đột ngột, đó là do năng lượng ngưng tụ thành, xoay quanh trên không trận pháp, ngăn cản độc triều.

“Chỉ sợ đây mới là hình thái cuối cùng của Bích Độc Thương Mãng đại trận.” Tia sáng lóe lên trong mắt Vương Đằng, nhìn cảnh tượng trận pháp vận chuyển trong không trung.

Trong mắt hắn mang theo một tia chờ mong, hy vọng lực lượng trận pháp hoàn toàn bộc phát ra kia có thể ngăn cản độc triều, để cho bọn họ vượt qua cửa ải khó khăn một lần này.

Sau khi nữ vương tộc Xà Nhân bùng nổ, sắc mặt hoàn toàn tái nhợt xuống, có vẻ cực kỳ suy yếu và uể oải.

Trận pháp đã không cần nàng duy trì vận chuyển nữa, nàng đã rót tất cả năng lượng của mình vào bên trong trận pháp.

Lúc này nàng ngồi ngay ngắn trên vương tọa, lấy một viên thuốc ra nuốt vào trong bụng, hai tròng mắt hẹp dài hơi khép, bắt đầu khôi phục hao tổn mới vừa rồi.

Vèo!

Cùng lúc đó, cuối cùng Langdon không nhịn được nữa ra tay, hắn biết không thể chờ nữ vương tộc Xà Nhân khôi phục lại, nếu không tất cả công phu đều uổng phí.

Một tia sáng lạnh đâm về phía nữ vương tộc Xà Nhân, khi công kích này xuất hiện, thân xác của Langdon đã hoàn toàn lộ ra, lao thẳng về phía nữ vương tộc Xà Nhân.

“Ai!?” Nữ vương tộc Xà Nhân đột nhiên trợn mắt, một tia sáng lạnh lóe lên trong mắt, miệng quát lạnh, tay duỗi tới trước, cong ngón búng ra.

Ầm!

Một tiếng vang nặng nề nổ vang bên trong đại điện.

Tia sáng lạnh kia lại bị một chỉ của nữ vương tộc Xà Nhân bắn ra.

Langdon lùi lại hơn mười bước, tay đang cầm trường thương khẽ run, sắc mặt không thể tin nổi.

Sắc mặt của nữ vương tộc Xà Nhân hơi trắng bệch, nhưng vì đeo mạng che mặt nên không nhìn thấy rõ ràng, đôi mắt đẹp của nàng lạnh lùng nhìn chằm chằm Langdon: “Ngươi là ai? Dám xâm nhập vào cung điện của bổn vương?”

Hết chương 2521.
Bình Luận (0)
Comment