Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 2571 - Chương 2571. Học Trưởng Quảng Ngọc À, Xin Nhường Đường.

Chương 2571. Học trưởng Quảng Ngọc à, xin nhường đường.
Chương 2571. Học trưởng Quảng Ngọc à, xin nhường đường.

Bất cứ vật thể gì, chỉ cần có ánh sáng ắt sẽ sinh ra cái bóng!

Có thể nói, bóng rất gần với hắc ám, nhưng lại là một sức mạnh hoàn toàn mới.

Trước đây Vương Đằng đã nắm giữ được ‘bí pháp Tiềm Ảnh’, đó là hòa mình vào trong bóng tối, rất tương đồng với lực Âm Ảnh này.

Nhưng đó là một cách vận dụng phương pháp hắc ám, dùng lực Hắc Ám bằng cách đặc biệt để bao trùm lên toàn bộ cơ thể, sau đó hòa mình vào trong bóng tối.

Còn nếu bây giờ Vương Đằng hoàn toàn nắm được lực Âm Ảnh thì bất cứ lúc nào cũng có thể hóa thành cái bóng, dung nhập vào trong bóng tối, thậm chí hoàn toàn có thể hòa mình vào bóng tối và di chuyển dưới hình thái cái bóng.

Cho dù là cái bóng của một người, hắn cũng có thể hòa vào trong đó mà không bị ai phát hiện.

Nhưng lực Hắc Ám thì không thể, lực Hắc Ám cùng lắm chỉ giúp Vương Đằng giấu mình vào bóng tối nhưng không thể tùy ý di chuyển được, một khi di chuyển trước mắt người khác sẽ bị phát hiện ngay.

Nói tóm lại, hai loại này vẫn có sự khác biệt nhất định.

Nhưng nói đi phải nói lại, lúc này Vương Đằng mới chỉ nắm được phần nhỏ lực Âm Ảnh mà thôi, dùng xong là hết, thậm chí chút sức mạnh này còn không đủ bao trùm toàn bộ cơ thể hắn.

“Xem ra phải tiếp tục cạo lông cừu mới được!” Vương Đằng tự nhủ trong lòng: “Nếu có thể cạo được thiên phú Âm Ảnh tương ứng nữa thì tốt biết mấy!”

Lúc này đây, Vương Đằng đang rất chi là hào hứng, nhưng tâm trạng của những người khác thì nặng nề vô cùng, bầu không khí trở nên rất căng thẳng.

Nữ vương tộc Xà Nhân liếc thấy khóe môi Vương Đằng đang nhẽ cong lên thì kinh ngạc không thôi, truyền âm hỏi: “Ngươi nhận ra cái gì rồi hả?”

“Có chút đầu mối.” Vương Đằng gật đầu, nhìn bốn phía, ánh mắt khẽ dừng trên phần bóng đổ của kiến trúc.

Nhưng chỉ một chút rồi nhanh chóng lướt qua.

Nữ vương tộc Xà Nhân rất kinh ngạc, tên này còn chưa chạm vào thi thể của võ giả tộc Xà Nhân kia mà đã tìm ra manh mối rồi ư?

Ngược lại, cái tên Quảng Ngọc mân mê nãy giờ thì chẳng ra đầu mối nào.

Lòng nàng chợt nảy ra suy nghĩ nhưng không hỏi nhiều, chờ Vương Đằng tìm ra cái bóng đen kia.

Bằng khoảng thời gian ở gần nhau này, nàng tin Vương Đằng sẽ không làm việc vô ích, nhất định đã tìm được tung tích của bóng đen kia.

Lúc này, Quảng Ngọc đứng dậy, nói: “Tiếp tục tìm, ta không tin không thể lôi bóng đen kia ra!”

“Nghe thấy không, tìm tiếp cho ta!” Đan Ba quát to với các võ giả tộc Xà Nhân xung quanh.

Đám võ giả tộc Xà Nhân nhìn nhau, vẻ mặt chần chừ và lo sợ, thấy bạn của mình vừa chết bất đắc kỳ tử, tử trạng lại khiến người ta sợ hãi, làm sao họ dám tiếp tục truy tìm.

“Kẻ nào trái lệnh, chém!” Đan Ba đầy mặt sát khí, lạnh lùng nói.

Nhóm võ giả tộc Xà Nhân khẽ biến sắc, đành phải tuân theo mệnh lệnh mà tỏa ra tứ phía.

Vương Đằng không ngăn cản hành động của Đan Ba, hắn chỉ đứng bên cạnh lẳng lặng nhìn, ánh mắt đảo quanh, khóe môi cong lên nụ cười sâu xa.

“Vạn Đông huynh, ta đi phía đông xem sao, ngươi đi phía tây, được không?” Quảng Ngọc nhìn về phía Vạn Đông, cất tiếng hỏi.

Vạn Đông lặng lẽ liếc nhìn Vương Đằng.

Vương Đằng truyền âm bảo hắn đồng ý.

“Ok!” Lúc này, Vạn Đông mới gật đầu.

“Có phát hiện gì, mong mọi người có thể bổ sung cho nhau.” Quảng Ngọc nói rồi không do dự xoay người rời đi.

Nhìn theo đám người Quảng Ngọc đi mất, Vạn Đông nhìn sang Vương Đằng và hỏi: “Tiếp theo chúng ta làm gì đây?”

Mấy người Cobb và Guicteau cũng nhìn về phía Vương Đằng, bất tri bất giác đã coi hắn trở thành chủ lực.

Bóng đen kia vô thanh vô tức giết chết một võ giả tộc Xà Nhân, ngay cả họ cũng cảm thấy thực sự khó giải quyết, hơn nữa lúc này họ không có biện pháp nào tốt hơn, chỉ có thể trông cậy vào Vương Đằng.

“Các ngươi cứ theo ta là được!” Vương Đằng thản nhiên nói.

Mọi người mang vẻ hoài nghi nhưng không hỏi nhiều, lập tức đi theo sau Vương Đằng.

Vương Đằng nhàn nhã đi trong quần thể kiến trúc như đi trong sân trống, các võ giả tộc Xà Nhân đang tìm kiếm cách đó không xa, còn đám người Quảng Ngọc đã đến nơi xa hơn.

Kỳ thật đôi bên đều không tin tưởng đối phương, nhưng nếu đã đụng độ thì chỉ còn cách kiềm chế lẫn nhau.

Không lâu sau.

Lại một tiếng hét thảm vang lên cách đó không xa, niệm lực tinh thần của Vương Đằng đã sớm tỏa ra tứ phía từ trước, gần như không một chút chần chừ, hắn đã tìm được vị trí của tiếng hét gần như trong chớp mắt, dưới chân phát lực, hóa thành một tàn ảnh phóng vọt đi.

Phừng!

Không khí bị dồn nén phát ra tiếng nổ đùng, khiến mọi người gần đó đều giật nảy mình.

“Tốc độ nhanh quá!” Vạn Đông khẽ biến sắc, ánh mắt lộ vẻ khó tin.

Lúc trước khi chiến đấu cùng với Vương Đằng, đối phương vẫn chưa bộc lộ tốc độ kinh khủng như vậy, giờ ngẫm lại, Vương Đằng chỉ sử dụng bản lĩnh tương tự hắn, còn lại vẫn là một lớp sương mù.

Người kia thật sự không thể đánh giá như võ giả thiên tài bình thường!

Chẳng lẽ đây chính là sự phi thường của thiên kiêu Tinh bảng ư?

Nhưng lúc này, hắn cũng không nghĩ ngợi nhiều, tiếng thét thảm thiết truyền đến giúp hắn biết cái bóng đen kia lại tái xuất rồi, đành phải vội vàng đuổi theo bóng lưng Vương Đằng.

“Bắt được ngươi rồi nhé!” Ánh mắt Vương Đằng lóe sáng, giơ tay chụp lên ấn đường của võ giả tộc Xà Nhân đang phát cuồng.

Trong miệng võ giả tộc Xà Nhân liên tục phát ra tiếng kêu thảm thiết, khuôn mặt đầy kinh hoàng, một luồng khí âm u bốc ra khỏi cơ thể hắn.

Nhưng ngay khi bàn tay của Vương Đằng chụp tới thì võ giả tộc Xà Nhân này đột ngột nhìn về phía Vương Đằng với ánh mắt đầy kinh hãi, sau đó mạnh mẽ tung ra một quyền.

Uỳnh!

Một quyền này bùng nổ toàn bộ nguyên lực trong cơ thể võ giả tộc Xà Nhân cấp Hằng Tinh, uy lực khá là khủng khiếp.

Nếu như là một võ giả bình thường gần như không thể làm thế, bùng nổ toàn bộ nguyên lực trong cơ thể để nén thành một quyền sẽ tạo thành áp lực rất lớn cho cơ thể, đả thương đối thủ một ngàn thì bản thân cũng thiệt tám trăm, thậm chí bàn tay hắn hoàn toàn có thể không cứu được.

Hết chương 2571.
Bình Luận (0)
Comment