Vương Đằng quay đầu nhìn lại, quả nhiên nhìn thấy mấy ống kim loại màu đen cắm trên thi thể võ giả tộc Cự Giác kia đang rung động kịch liệt, lực lượng lĩnh vực Âm Ảnh bám vào trên đó đang nhanh chóng tiêu hao.
Nếu không có ngoại lực, có lẽ lực lượng lĩnh vực ở trên đó có thể tồn tại rất nhiều năm, nhưng hiện giờ, chỉ sợ không bao lâu nữa sẽ hoàn toàn tiêu tán.
“Sắp hỏng mất rồi sao!” Vương Đằng thầm nhủ một tiếng trong lòng, lập tức dung nhập ‘Lĩnh vực Âm Ảnh’ trong cơ thể vào bên trong lĩnh vực xung quanh.
Rầm!
Lĩnh vực Âm Ảnh lập tức bùng nổ!
Giờ phút này, Vương Đằng đã tiếp nhận lĩnh vực này, chính diện so đấu với đám người Quảng Ngọc.
“Làm sao có thể? Mới vừa rồi rõ ràng đã căng ra!” Đám người Quảng Ngọc tỏ vẻ không thể tin nổi, khiếp sợ khó hiểu.
Vương Đằng khẽ nhếch mép, dựa theo lĩnh vực Âm Ảnh lĩnh ngộ mới vừa rồi khống chế biến hóa trong đó, lập tức từng bóng ma yên lặng lan tràn ra bên trong lĩnh vực, bò vào bóng ma ở phía sau đám người Quảng Ngọc.
Ngay sau đó, động tác của mấy người đột nhiên bị kiềm chế, toàn thân bọn họ cứng đờ, tứ chi giống như bị khống chế, không thể nhúc nhích.
Có chuyện gì thế này?
Tất cả đám người Quảng Ngọc đều thay đổi sắc mặt, ở trong hoàn cảnh nguy hiểm như vậy, đột nhiên không thể nhúc nhích, đây là chuyện vô cùng trí mạng.
Vèo vèo vèo…
Lúc này có vô số công kích Âm Ảnh nổ bắn ra, mang theo ý tất sát.
“Phá cho ta!”
Đồng tử Quảng Ngọc co rụt lại, không quan tâm gì khác, miệng lập tức hét lớn một tiếng, lĩnh vực hoàn toàn bùng nổ.
Ở bên trong lĩnh vực kia giống như còn có một chút căn nguyên.
Đây là át chủ bài của hắn, bởi vì cực kỳ kiêng kỵ Vương Đằng cho nên không đến cuối cùng, hắn đều không muốn sử dụng đến, nhưng lúc này hắn đã không quan tâm được nhiều như thế.
Rầm!
Quảng Ngọc có được lĩnh vực lục giai hai loại thuộc tính Thổ, Kim, đồng thời bùng nổ, uy lực tương đối kinh người, lại tránh thoát được lực trói buộc của bóng ma.
“Hả?” Vương Đằng kinh ngạc, hơi tiếc nuối, dù sao ‘Lĩnh vực Âm Ảnh’ chỉ là tam giai, không thể trói buộc được đối phương.
Theo lực lượng lĩnh vực của Quảng Ngọc bùng nổ, toàn bộ công kích Âm Ảnh bị đẩy ra, mặt đất bị đánh ra từng vết nứt, vùng từ trường nơi đây cuối cùng không chống đỡ nổi nữa, bể nát ra.
Vương Đằng lắc đầu, bỏ qua tính toán ban đầu.
Xem ra lần này chỉ có thể chơi xỏ một nửa!
Nhưng cũng tương đối, bùng nổ mới vừa rồi của Quảng Ngọc không phải không cần trả giá gì, về sau đoán chừng rất khó lại sử dụng nữa.
Về phần những người khác cũng đều không hề dễ chịu, người bị thương thì bị thương, lực lượng lĩnh vực tiêu hao cũng thật nghiêm trọng.
Sau khi đội ngũ này gặp phải công kích Âm Ảnh đã lại nhận lấy đả kích một lần nữa.
“Phù!”
Đám người Nhiễm Thiên cảm nhận thân thể khôi phục tự do, lập tức nhẹ nhàng thở ra, bọn họ hai mặt nhìn nhau, lòng còn sợ hãi.
Sắc mặt Quảng Ngọc rất khó coi, rất muốn mắng chửi người, hắn sắp tức giận đến nổ tung, nhưng không oán trách được người khác, nếu không có đám người Nhiễm Thiên hỗ trợ, đến sau cùng có lẽ ăn vẫn phải bùng nổ.
Đối mặt với loại lực trói buộc kia, hắn không thể nghĩ ra được biện pháp nào tốt hơn.
Nhưng…
Tất cả mọi chuyện đều nhờ Vương Đằng ban tặng!
Ánh mắt hắn sung huyết, tràn ngập oán hận nhìn về phía Vương Đằng.
“Vương! Đằng!”
Giọng nói giống như nghiến răng nghiến lợi nặn ra từ trong kẽ răng của hắn.
Bốp bốp bốp…
Vương Đằng lại vỗ tay, vẻ mặt kinh thán: “Học trưởng Quảng Ngọc thật sự lợi hại, một lĩnh vực nguy hiểm như vậy đều có thể phá vỡ, thật sự là khuôn mẫu cho chúng ta!”
Đám người Nhiễm Thiên ào ào giận dữ, định xông lên liều mạng với Vương Đằng.
Lần này Quảng Ngọc không nói thêm cái gì, hắn đã giận đến không thốt được nên lời, ngăn đám người Nhiễm Thiên lại, yên lặng xoay người rời đi.
Hắn đã không cần nhẫn không gian kia nữa, từ đầu đến cuối Vương Đằng đều chưa từng định chia sẻ với bọn họ, tên khốn này vốn đã định chơi xỏ bọn họ rồi.
Ánh mắt Vương Đằng hơi lóe lên, nhặt bong bóng thuộc tính xung quanh.
Cơ bản đều là bong bóng thuộc tính của ‘Lĩnh vực Âm Ảnh’, còn có một ít bong bóng thuộc tính phương diện thuộc tính ngũ hành.
Nguyên lực Ngũ hành lại tăng lên một chút, nhưng không nhiều lắm, không đủ để đột phá.
Phương diện lĩnh vực ngũ hành không hề tăng lên thêm gì, lĩnh vực của đám người Quảng Ngọc đã không thể cho Vương Đằng nhiều cảm ngộ hơn.
Kể cả căn nguyên được Quảng Ngọc bùng nổ vào lúc sau cùng cũng vô dụng đối với Vương Đằng, căn nguyên của đối phương quá yếu, mà hắn đã đạt đến nhị giai rồi, vốn không thể so sánh được.
Chính bởi vì như thế nên Vương Đằng mới có thể thoải mái thả cho bọn họ rời đi, bằng không còn phải cạo chút lông cừu nữa.
Vương Đằng nhìn thoáng qua giao diện thuộc tính, cuối cùng vẫn là ‘Lĩnh vực Âm Ảnh’ tăng lên nhiều nhất.
‘Lĩnh vực Âm Ảnh’: 1000/3000 (tam giai)
Kiểm kê xong giá trị thuộc tính, Vương Đằng lại nhìn về phía thi thể sau lưng, hắn đột nhiên chú ý đến trong lĩnh vực giao chiến mới vừa rồi, ống kim loại màu đen lại bảo tồn được hoàn hảo.
Thứ này chắc chắn là một loại nguyên liệu không tệ!
Ánh mắt hắn lóe lên, niệm lực tinh thần cuốn ra, ống kim loại màu đen lập tức rung động lên.
Rung động này càng ngày càng kịch liệt, rất nhanh đã chậm rãi rút ra khỏi thân thể võ giả tộc Cự Giác này, giống như bị một bàn tay to vô hình rút ra.
Đám người Vạn Đông ở xa xa không khỏi sửng sốt, Vương Đằng tên này đang làm gì vậy? Hắn thậm chí còn không chịu buông tha cả ống kim loại màu đen trong thi thể, thật đúng là chim nhạn bay qua cũng muốn nhổ lông, kẻ trộm không đi tay không!
Đồng thời ánh mắt bọn họ lóe lên, âm thầm suy đoán có phải ống kim loại màu đen kia có chỗ đặc thù nào đó không, nếu không làm sao có thể hấp dẫn sự chú ý của Vương Đằng.
Xì xì xì…
Tiếng xì xì vang lên không ngừng, theo ống kim loại màu đen này được rút ra, đồng thời với đó là dòng máu bị nổ bắn ra từ trong cơ thể võ giả tộc Cự Giác.
Rầm!