Mấy thi thể áo giáp rít gào lên, tất cả đều rút vũ khí ra, chém về phía mấy võ giả cấp Vực Chủ.
Vèo vèo vèo…
Trong bóng đêm, ánh đao hiện ra.
Vài võ giả cấp Vực Chủ nghe được nhắc nhở, tuy rằng đã có cảnh giác, nhưng vẫn chậm một bước.
Phụt!
Một nữ võ giả tóc dài màu vàng tránh đi tại chỗ, nhưng cánh tay vẫn bị chém ra một vết rách, máu tươi chảy ròng, nàng đau đớn hừ một tiếng, vội vàng nhanh chóng lùi lại.
Một võ giả cấp Vực Chủ khác có dáng vẻ thanh niên hét lớn một tiếng, chiến kiếm trong tay bộc phát ra ánh kiếm, hung hăng chém ra.
Rầm!
Công kích của hai bên va chạm, dư ba nguyên lực đánh văng thanh niên kia ra.
Còn có hai võ giả may mắn hơn chút, trực tiếp tránh đi, không bị tổn thương gì cả.
“Đáng giận, đây rốt cuộc là công kích gì!” Một nữ võ giả có dáng người bé bỏng, mặc chiến giáp màu hồng nhạt thở dốc một hơi, cau mày nói: “Tiểu Bạch Bạch, chị Duy Na, các ngươi không sao chứ?”
“Còn chưa chết, nhưng vận chuyển nguyên lực hơi trì trệ, nhất định đừng để bị đánh trúng, bằng không lực lượng quỷ dị trong đó sẽ xâm nhập thân thể.” Võ giả tộc Bạch Viên tên là Viên Bạch có giọng nói nghiêm trọng nói.
“Viên Bạch nói đúng, lực lượng này thật quỷ dị, nguyên lực của ta cũng trở nên trì trệ rồi, đây rốt cuộc là cái gì? Cho đến bây giờ đều chưa từng thấy.” Cô gái tên Duy Na có một mái tóc dài màu vàng lúc này cau mày nói.
Grào!
Thi thể áo giáp rít gào, chưa cho mấy người thời gian suy xét, lại dữ dội xông đến.
Hơn nữa…
Cộp cộp cộp!
Từ xa truyền đến tiếng bước chân càng dày đặc hơn nữa, trong bóng đêm không nhìn thấy cái gì cả, nhưng có một luồng áp lực vô hình hiện lên trong lòng mấy người.
“Đồng Ân, chúng ta nhất định phải rút lui, thứ này không chơi được.” Võ giả thanh niên kia gấp giọng nói.
“Tìm cơ hội rút lui.” Nữ võ giả có dáng người bé bỏng quát to.
Rầm!
Ngay sau đó công kích đã đến, bọn họ cuống quýt tránh né, vừa đánh vừa lui trong bóng đêm.
Lúc này bọn họ đang ở trong một con đường tắt thật dài, đang định lùi về phía sau, phía sau lại truyền đến tiếng bước chân dày đặc.
“Đáng chết!”
“Sau lưng cũng có thi thể áo giáp!!!”
Mọi người thay đổi sắc mặt, đồng tử co rút đến cực hạn.
Từng bóng đen đang bay nhanh đến từ đằng xa, công kích vô hình trực tiếp nhằm vào vài võ giả cấp Vực Chủ.
Thi thể áo giáp ở phía trước cũng chém ra ánh đao, hóa thành bóng mờ, phong tỏa con đường phía trước.
Đám người Đồng Ân bộc phát ra lĩnh vực, một tia sáng màu vàng đất bao phủ bọn họ vào bên trong, ngăn cản công kích của ánh đao bóng mờ này.
Rầm! Rầm! Rầm…
Công kích Âm Ảnh rơi lên trên đó, bộc phát ra tiếng nổ vang.
Lồng phòng hộ được hình thành từ lĩnh vực rung động kịch liệt, lập tức đã xuất hiện từng vết rạn.
Uỳnh!
Ngay sau đó, màn sáng lĩnh vực thật sự không ngăn cản được, ầm ầm vỡ vụn ra.
Grào!
Thi thể áo giáp từ xa đánh đến ngay gần, tạo thế gọng kìm, chiến đao trong tay đánh thẳng về phía đám người Đồng Ân.
“Đù! Muốn giết chúng ta, không dễ dàng như vậy!” Viên Bạch chửi tục một câu, một tấm chắn vĩ đại xuất hiện trong tay, hung hăng đánh phá lên trên mặt đất.
Rầm!
Ngọn lửa dâng lên, hình thành hơn mười ảo ảnh tấm chắn hỏa diễm, bao trùm trên dưới trái phải tất cả đám người.
Phòng hộ tấm chắn kia thậm chí còn được sáp nhập cả lực lượng lĩnh vực.
Nhiệt độ nóng bỏng thổi quét ra.
Rầm! Rầm! Rầm…
Từng đòn công kích rơi lên trên đó, lại bị chặn lại.
Nhưng ảo ảnh tấm chắn cũng rung động kịch liệt, sắc mặt Viên Bạch ửng đỏ, một ngụm máu tươi suýt chút nữa phun ra, bị hắn gắng gượng nhịn xuống.
“Tiểu Bạch Bạch!”
Đồng Ân cầm một thanh chiến kiếm trong tay, hét lớn một tiếng.
Mấy người thường xuyên hợp tác, phối hợp tương đối ăn ý, Viên Bạch lập tức hiểu ý, ảo ảnh tấm chắn trước mặt mở ra một khe hở.
Chiến kiếm trong tay ầm ầm chém xuống, một ánh kiếm hỏa diễm mãnh liệt dữ dội quét ra.
Rầm!
Mấy thi thể áo giáp bị chém ra, đổ bay ra ngoài, lập tức bị ngọn lửa quấn quanh.
“Hình như còn có chút tác dụng!” Đồng Ân thở phì phò, vui vẻ nói.
Rầm!
Công kích ở bên ngoài vẫn không ngừng nghỉ tiếp tục rơi lên bên trên ảo ảnh tấm chắn, thi thể áo giáp này giống như không biết mệt, chúng nó luôn luôn công kích, cho đến khi giết chết hết người xâm nhập cung điện.
“Nhanh lên, ta không chống đỡ thêm được bao lâu nữa!” Trên trán Viên Bạch nổi lên gân xanh, quát to.
“Ta tới!”
Một võ giả cấp Vực Chủ khác có dáng vẻ thanh niên đẹp trai đứng ra, cầm một thanh chiến kiếm trong tay, trên đó có nguyên lực màu lam quấn quanh, lực lượng lĩnh vực áp súc trong đó.
“Tiểu Tuyền Tuyền cố lên!” Đồng Ân hô lớn.
“Câm miệng!” Tần Tuyền quát khẽ một tiếng, chiến kiếm trong tay ầm ầm chém ra.
Rầm!
Mấy thi thể áo giáp bị chém ra, không thể không thừa nhận, thực lực của những võ giả cấp Vực Chủ này đều không kém.
Khoảnh khắc này, những võ giả này đều không hề nương tay, ào ào bộc phát ra công kích mạnh nhất, chém từ trong ảo ảnh tấm chắn ra.
Rất nhanh, một cửa đột phá đã xuất hiện ở trước mắt mấy người.
“Tốt!”
Mấy người mừng rỡ, Viên Bạch không hề có bất cứ vô nghĩa gì, thúc giục ảo ảnh tấm chắn hỏa diễm, hung hăng đánh tới phía trước.
Rầm!
Thi thể áo giáp ở bốn phía bị phá ra, bọn họ xông thẳng tới phía trước, mắt thấy sẽ đột phá được vòng vây.
Grào!
Nhưng đúng lúc này, trên bầu trời vang lên một tiếng gầm giận dữ.
Tiếng xé gió chói tai truyền đến, đám người Viên Bạch hoảng sợ, ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy một cái bóng đang giáng xuống từ trên trời, công kích kinh khủng ầm ầm nện xuống.
Rầm!
Viên Bạch cuối cùng không chống đỡ nổi nữa, ảo ảnh tấm chắn hỏa diễm xung quanh ầm ầm sụp đổ, hóa thành lực hỏa diễm tiêu tán đầy trời.
Mà dưới ánh sáng của những ngọn lửa này, đám người Đồng Ân cuối cùng đã nhìn thấy cái bóng mới vừa xuất hiện, đó là một bóng dáng cao lớn nửa người trên là thân thể người, nửa người dưới là thân rắn, cũng mặc áo giáp, toàn thân tràn ngập mùi thối nát âm trầm.
“Tộc Naga!!!”
Đồng Ân có vẻ khiếp sợ hét lớn.
“Grào!” Thi thể áo giáp tộc Naga rít gào, cầm một thanh chiến đao trong tay, trực tiếp chém tới.