Đám người Đồng Ân hét lớn một tiếng, ào ào ra tay.
Viên Bạch trực tiếp vọt tới trước, tấm chắn hỏa diễm ầm ầm xuất hiện, ngăn cản bóng đao.
Rầm!
Viên Bạch trực tiếp bị đụng bay ra ngoài, thân hình cùng với tấm chắn hỏa diễm tạo ra một dấu vết thật dài trên mặt đất.
Lúc này đám người Đồng Ân đánh bọc sườn từ hai bên sang, công kích nguyên lực đánh về phía thi thể áo giáp tộc Naga, khiến nó không rảnh quan tâm đến chuyện khác.
Đám người Vạn Đông cũng ra tay, phối hợp với đám người Đồng Ân, toàn bộ đều dùng toàn lực, công kích điên cuồng rơi lên trên thi thể áo giáp tộc Naga.
Hơn mười võ giả cấp Vực Chủ liên thủ, thực lực tuyệt đối không thể khinh thường.
Thi thể áo giáp tộc Naga bị đẩy lui, gầm lên giận dữ liên tục.
Lúc này, Phượng Vũ Kim Tước Linh của Vương Đằng lại một lần nữa hội tụ, hóa thành kim tước thần dị đánh tới.
Cùng lúc đó, một thanh chiến đao xuất hiện trong tay hắn, ầm ầm chém ra, thiên phú Âm Ảnh mở ra, lực Âm Ảnh hội tụ, hóa thành một bóng đao.
Âm Ảnh đao được Vương Đằng nắm giữ chính là nhập môn, có điều lúc này còn chưa thông thạo như vậy, nhưng có Phượng Vũ Kim Tước Linh chống đỡ phía trước, về thời gian đã đủ.
Thi thể áo giáp tộc Naga lại chém ra một đao, bóng đao va chạm với Phượng Vũ Kim Tước Linh.
Phượng Vũ Kim Tước Linh tự nhiên không địch lại, nhưng Âm Ảnh đao ở sau của Vương Đằng cũng đã đến, hơn nữa không phải từ chính diện, hắn trực tiếp tránh được ánh đao của thi thể áo giáp tộc Naga, chém về phía đầu nó từ bên cạnh.
Thi thể áo giáp tộc Naga vốn bị mọi người cầm chân, vốn không quan tâm đến Vương Đằng, vì thế một đao này của Vương Đằng đã chém thẳng lên trên đầu nó.
Phập!
Bóng đao lưu lại một dấu vết ở trên trán của nó, rách chút da, nhưng chỉ vậy không hơn.
Khi thi thể áo giáp tộc Naga này còn sống ít nhất cũng là cấp Giới Chủ, thiên phú Âm Ảnh và lực Âm Ảnh của Vương Đằng dù sao chỉ là nhất giai, không thể gây tổn thương đến thân thể của nó.
Nhưng Vương Đằng không phải định phá hư thân thể của nó, mục tiêu của hắn là Ảnh Khôi cấm chế ở bên trong cơ thể này.
Lúc này mắt hắn nhìn chăm chú vào thi thể áo giáp tộc Naga, không biết một đao kia của hắn có mang đến tác dụng hay không.
Đám người Đồng Ân đều không biết Vương Đằng định làm cái gì, thấy uy lực một đao kia của hắn yếu ớt như thế, ai nấy sững sờ, nhưng lập tức phản ứng kịp.
Thằng cha này dù sao vẫn chỉ là một võ giả cấp Vũ Trụ!
Tuy rằng thủ đoạn thật sự nhiều hơn võ giả bình thường, nhưng không mạnh mẽ đến mức có thể đối chiến với võ giả cấp Giới Chủ.
“Vương Đằng, ngươi có được không? Không được thì để chúng ta lên.” Đồng Ân quát to.
Vương Đằng không nói được gì, hắn lại bị xem thường.
“Mau tránh ra, thật nguy hiểm.” Đồng Ân thấy hắn còn thất thần tại chỗ, lại còn chặn góc độ công kích, không khỏi lại quát.
“…” Vương Đằng.
Nhưng hắn còn chưa nói gì, đám người Đồng Ân lại đã phát hiện lạ thường, động tác của thi thể áo giáp tộc Naga trước mắt này hình như đã ngưng đọng lại.
Nó, không tiếp tục công kích nữa!
“???”
Đám người Đồng Ân hơi ngẩn ra, nhìn thi thể áo giáp tộc Naga trước mắt này, không biết đã xảy ra chuyện gì.
“Mới vừa rồi là ai nói ta không được?” Vương Đằng thản nhiên nói.
“…” Đồng Ân.
Đồng Ân hơi buồn bực, mới vừa rồi nói người ta không được, kết quả lại bị đánh mặt.
Không phải thằng cha này chỉ chém ra một miệng vết thương nhỏ xíu ở trên đầu thi thể áo giáp tộc Naga thôi ư?
Tại sao thi thể áo giáp tộc Naga kia lại bất động vậy?
Chỗ nào không thích hợp?
Những người khác đều hơi há hốc mồm, bọn họ còn tưởng rằng dù sao Vương Đằng chỉ có thực lực cấp Vũ Trụ, không làm gì được thi thể áp giáp tộc Naga có thể phát huy ra thực lực cấp Giới Chủ này.
Cũng không phải khinh thường Vương Đằng, chẳng qua cảm thấy trước đó bọn họ có thể đã đánh giá sai thực lực của hắn mà thôi.
Mà lúc này, suy nghĩ của bọn họ đã bị đảo điên.
Một đao kia của Vương Đằng hình như thật sự làm ra tác dụng.
Nhưng làm sao có thể chứ.
Rõ ràng chỉ chém ra một vết rách nhỏ, lại khiến thi thể áo giáp tộc Naga mất đi năng lực hành động.
“Vương Đằng, ngươi rốt cuộc làm như thế nào vậy?” Đồng Ân không nhịn được hỏi.
“Ta chỉ tùy tiện ra một đao mà thôi, không ngờ thi thể áo giáp tộc Naga này không chịu nổi như vậy.” Vương Đằng nói.
“…” Đồng Ân.
Tên này đang ra vẻ với nàng sao?
Quá đáng!
Thi thể áo giáp tộc Naga kia có thực lực như thế nào, bọn họ còn có thể không rõ ràng sao?
Mười mấy cấp Vực Chủ liên thủ đều không thể làm gì được nó.
Hiện giờ thằng cha này lại đang nói cho bọn họ biết, chỉ tùy tiện đánh ra một đao đã giải quyết được, đây là lời người nói sao.
Đám người Viên Bạch đều câm lặng, sao trước đó không hề phát hiện học đệ Vương Đằng thích ra vẻ như vậy chứ.
Thoạt nhìn là một người thật hòa nhã, hóa ra lại là một kẻ thích ra vẻ.
Đáng giận!
Đã nhìn lầm hắn.
Vương Đằng không để ý đến bọn họ, hắn đi đến trước thi thể áo giáp tộc Naga, ánh mắt hơi lóe lên, thi thể áo giáp tộc Naga này ít nhất cũng là cấp Giới Chủ, thân thể mạnh mẽ, không hề có dấu vết bị phá hư, hiện giờ Ảnh Khôi cấm chế trong cơ thể đã biến mất, hắn chỉ cần minh khắc một Ảnh Khôi cấm chế mới hoàn toàn, thi thể áo giáp tộc Naga này đã có thể bị hắn khống chế.
Nghĩ đến đây, hắn vung tay lên, thu thi thể áo giáp tộc Naga vào.
Đám người Viên Bạch hơi sững sờ, không biết hắn thu thi thể áo giáp tộc Naga này vào làm gì.
Một thi thể mà thôi, còn không biết đã chết bao nhiêu năm, sức sống đã sớm không còn, kể cả là cấp Giới Chủ thì cũng không có tác dụng gì cả chứ.
Trừ phi cầm đi nghiên cứu.
Hiện giờ tộc Naga đã thật hiếm thấy, đúng là có một chút giá trị nghiên cứu.
Đám người Vạn Đông lại đã thấy nhưng không thể trách, dọc theo đường đi, cái gì Vương Đằng cũng thu, thu một thi thể tính là gì chứ, chẳng qua chỉ là chuyện vặt vãnh.
Những người này chính là vô cùng ít thấy thôi!