Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 2708 - Chương 2708. Ta Là Mạnh Nhất! Ai Dám Không Phục? (2)

Chương 2708. Ta là mạnh nhất! Ai dám không phục? (2)
Chương 2708. Ta là mạnh nhất! Ai dám không phục? (2)

Một tiếng cười vang ra từ bên trong đống bụi mù, một luồng khí thế hùng hậu như có như không dần dần tỏa ra.

Vương Đằng chợt nảy ra ý tưởng, hắn mở ‘đôi mắt Chân Thị’ để nhìn xuống bên dưới, sau đó lập tức kinh ngạc, bên trong cơ thể Nguyên Mục dường như có một luồng sức mạnh đang thức tỉnh.

Ầm!

Suy nghĩ vừa nảy ra thì luồng khí thế dữ dội kia đã hoàn toàn bộc phát, bắn thẳng lên không trung.

Hiện tượng lạ xuất hiện!

Một cột sáng màu trắng bạc bắn thẳng lên cao, luồng dao động kinh khủng vô hình thổi bùng ra tứ phía, quanh quẩn bên trong đất trời.

Vương Đằng tránh né được chấn động của dao động vô hình kia, bay ra xa, bình tĩnh chứng kiến cảnh tượng này, nét kinh ngạc trong đôi mắt ngày càng sâu đậm.

“Hình như tay Nguyên Mục này có được thiên phú thể chất nào đó!” Vương Đằng thầm phỏng đoán.

Phừng!

Ngay sau đó, cột sáng trắng bạc đột nhiên thu lại, quy tụ hết xuống bên dưới như thể trở lại bên trong cơ thể của Nguyên Mục, duy chỉ có dao động sót lại trên bầu trời là mãi không tiêu tan.

Một bóng người từ từ bay lên từ bên dưới, chính là Nguyên Mục.

Trên người hắn đang tỏa ra ánh sáng chói lóa, mái tóc dài trắng bạc tung bay mà không cần gió, sau đó một vùng hư không đột nhiên hiện ra trên đỉnh đầu hắn.

Vùng hư không kia như một tinh không vũ trụ chân chính, điểm xuyến vô vàn vì sao, lấp lánh sáng ngời, vô cùng rực rỡ.

“Đây là?” Ánh mắt Vương Đằng lấp lóe, nhìn Nguyên Mục giờ phút này với niềm hứng thú thật sự.

“Vương Đằng, hình như ta từng thấy cảnh tượng này rồi thì phải?” Viên Cổn Cổn đột nhiên lên tiếng.

“Là cái gì?” Vương Đằng hỏi.

“Không biết, ta phải tìm lại đã.” Viên Cổn Cổn nói.

“Nói cũng bằng thừa.” Vương Đằng cạn lời, không để ý tới nó nữa, dù sao lát nữa hắn cạo được bong bóng thuộc tính rồi thì cũng sẽ biết thể chất này rốt cuộc là gì thôi.

Bên trong không gian quan sát, không ít học viên mới đều thấy cảnh tượng này, trên mặt họ không khỏi lộ ra sự kinh hãi, xì xào bàn tán.

“Đó là?”

“Hình như là thiên phú thể chất nào đó!”

“Cảm giác mạnh lắm, Nguyên Mục chưa bao giờ sử dụng thể chất này, đây là lần đầu tiên hắn sử dụng đúng không?”

“Chứ gì nữa, chỉ có Vương Đằng mới buộc hắn phải sử dụng thể chất này thôi!”

“Thể chất của hai tên này đều yêu nghiệt thật đấy!”

...

Đám người Lục Thiên, Bạch Xuyên Lưu cũng thấy cảnh tượng này, đồng tử đều thít lại, Nguyên Mục có thể đấu ngang lực lượng thân thể với Vương Đằng chẳng phải chứng tỏ rằng thực lực của hắn cũng cao hơn hẳn bọn họ đấy sao?

Mấy người không khỏi nghiến răng, đáy lòng không phục lắm.

Thực lực của Vương Đằng đã mạnh lắm rồi, đã buộc họ không thể không phục rồi, nhưng còn tên Nguyên Mục này, họ chưa từng giao đấu nên đương nhiên không dễ dàng chịu thua.

Dù sao có một thiên kiêu đè đầu họ đã đủ lắm rồi, giờ thêm một người nữa bảo họ sống sao?

Bên trong không gian chiến đấu.

“Vương Đằng!”

Từ xa, đôi mắt Nguyên Mục như tỏa ra ánh sáng trắng bạch dị thường, giống như hai ngôi sao, cực kỳ chói mắt.

“Trong thế hệ chúng ta, ngươi là võ giả đầu tiên khiến ta phải sử dụng ‘Tinh Thần Thánh Thể’ đấy, ngươi có thể tự hào.”

Tiếng của Nguyên Mục truyền đến, mang theo sự lạnh lùng và khinh thường rõ rệt, như thể dưới trạng thái này, hắn đã là người đứng đầu tinh không.

“Tinh Thần Thánh thể!” Ánh mắt Vương Đằng lộ ra vẻ trầm tư.

Thiên phú thể chất này của Nguyên Mục có tên là ‘Tinh Thần Thánh thể’ à?

Không biết uy lực thế nào nhỉ?

Vậy nên nhất định phải cạo bằng được nó, loại thể chất này có thể còn mạnh hơn của ‘Bách Xuyên thần thể’ của tộc Bách Xuyên, tuyệt đối không thể bỏ qua.

Nhưng phải cạo lông cừu thế nào đây nhỉ?

Dùng gạch Phiên Lôi à?

Hay dùng luôn quyền để đấm ra nhỉ?

Vương Đằng không khỏi rơi vào cân nhắc, đây là một lựa chọn khó khăn.

“Tinh Thần Thánh thể!” Bên trong không gian quan sát, Bách Xuyên Lưu nghe thấy bốn chữ này thì sắc mặt thay đổi hẳn.

“Tinh Thần Thánh thể! Một thế hệ này lại thấy được!” Chúc Long Sương nói với vẻ mặt khó coi.

“Hừ, Chúc Long thân của tộc Chúc Long chúng ta cũng không kém.” Chúc Long Hạo hừ lạnh nói.

Mấy người Kế Phi Vân, Vu Minh, Phong Thanh Viêm cũng đều biến sắc, ánh mắt lóe lên nhìn Nguyên Mục.

Cũng không thiếu những khuôn mặt đăm chiêu của cựu học viên, ánh mắt họ nhìn chằm chằm vào Nguyên Mục bên trong không gian chiến đấu, như thể họ đang nhớ lại ký ức cực kỳ khó quên nào đó.

Từ khi Nguyên Mục giải phóng ‘Tinh Thần Thánh thể’, rất nhiều người bắt đầu nghi ngờ liệu Vương Đằng có thể dành chiến thắng hay không.

Hồi đó, vị kia đã đưa danh tiếng của ‘Tinh Thần Thánh thể’ lên đỉnh cao.

Giờ đây tái xuất lần nữa, không ai dám coi thường.

Nhưng điều khiến mọi người bất ngờ là dường như Vương Đằng không hề sợ hãi mà thản nhiên nói:

“Ngươi cũng không tệ, có thể không chết dưới mấy quyền của ta, sức chịu đựng tốt hơn mấy người Lục Thiên đó.”

Mấy người Lục Thiên: “...”

“Chịu đựng?” Khóe môi Nguyên Mục cong lên, đôi đồng tử tỏa hào quang trắng bạc dị thường nhìn Vương Đằng đầy khinh miệt: “Quả nhiên là ngươi chẳng biết cái quái gì về ‘Tinh Thần Thánh thể’ cả.”

“Hình như sau khi biến thân, ngươi càng thối hơn thì phải!” Vương Đằng bĩu môi: “Nhanh lên, đừng lãng phí thời gian nữa, người vừa rồi bị đánh sấp mắt không biết là ai.”

“Hừ!”

Một tiếng hừ lạnh truyền ra, hiển nhiên lời nói của Vương Đằng đã khiến Nguyên Mục thật sự tức giận.

Uỳnh!

Ngay sau đó, nguyên lực khủng khiếp dưới chân Nguyên Mục bùng nổ, phá vỡ hư không, cả người hắn hóa thành một tàn ảnh mơ hồ, lao thẳng về phía Vương Đằng.

Vương Đằng vẫn đang mở ‘đôi mắt Chân Thị’, lập tức bắt được bóng người hắn, thân hình dịch chuyển lướt sang bên trái hòng tránh công kích của hắn, tuy nhiên vẫn chậm một bước, chỉ có thể tung ra một quyền để đối chọi với đối phương.

Uỳnh! Uỳnh! Uỳnh...

Công kích của hai người biến thành tàn ảnh, không ngừng va chạm trên không trung, phát ra tiếng vang dữ dội.

Chỉ trong thời gian ngắn ngủi, hai người đã giao thủ mấy trăm chiêu, mức độ dữ dội khiến người xem trận đấu phải líu lưỡi.

Đa số mọi người hằng tưởng rằng, sau khi Nguyên Mục thi triển ‘Tinh Thần Thánh thể’ thì khả năng cao là Vương Đằng sẽ thua, nhưng giờ xem ra hắn vẫn chưa hề bộc lộ dấu hiệu sẽ thua nào cả.

Bình bịch!

Hết chương 2708.
Bình Luận (0)
Comment