Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 2732 - Chương 2732. Đâm Một Chút Tự Nhiên Có Cảm Tình Rồi! (2)

Chương 2732. Đâm một chút tự nhiên có cảm tình rồi! (2)
Chương 2732. Đâm một chút tự nhiên có cảm tình rồi! (2)

“Núi Thần Không!” Trong mắt Vương Đằng đột nhiên bộc phát ra một đám tinh quang, vậy mà nhặt được phù văn núi Thần Không.

Trong phút chốc, trong đầu hắn xuất hiện một hình ảnh cực kỳ kỳ dị, vô số phù văn hội tụ lại, cuối cùng hóa thành một ngọn núi lớn nguy nga.

Tại chỗ trung tâm núi lớn, hiển nhiên là một quả cầu do phù văn tạo thành.

Núi này, chính là núi Thần Không!

Rất hiển nhiên, đây là phương pháp xây dựng núi Thần Không!

Nhưng rất đáng tiếc chính là, phù văn phía trên cực kỳ phức tạp và nhiều loại, đến bây giờ Vương Đằng cũng chẳng qua nắm giữ một phần mà thôi.

‘Núi Thần Không’: 500/10000 (nhập môn);

Vương Đằng chậm rãi mở to mắt, trong mắt giống như có ảo ảnh một ngọn núi lớn hiện lên.

Đây là một ngọn núi cấm chế, nơi này chẳng những có thể dùng để làm thí nghiệm, mà còn có thể dùng để....... đập người!

Đúng vậy, chính là đập người!

Không biết vì sao, sau khi Vương Đằng lấy được cảm ngộ núi Thần Không này, khoảnh khắc đầu tiên nghĩ đến, chính là đập người.

Dựa theo cảm ngộ này miêu tả, Vương Đằng biết núi Thần Không này chẳng những có thể dùng để xây dựng binh khí, lại có thể hóa thành công kích tinh thần.

Nhưng việc sau càng thêm khó khăn, giống như xây dựng mê cung tinh thần.

Mê cung tinh thần càng phức tạp, tinh thần lực tiêu hao càng mạnh.

Mà trên núi Thần Không này có vô số phù văn, muốn xây dựng những phù văn này ra, tinh thần lực cần tiêu hao không thể nghi ngờ là cực kỳ kinh khủng.

Vương Đằng không nghĩ nhiều, có thể lấy được phương pháp xây dựng ‘Núi Thần Không’ này, đã là niềm vui bất ngờ rất lớn đối với hắn.

Hắn nghĩ, quyết định cạo chút lông cừu nữa, cho dù có thể sẽ lại gặp phải tấn công.

Vương Đằng hít một hơi thật sâu, khống chế niệm lực tinh thần chậm rãi tới gần, cắn răng một cái, tâm hung ác, đâm tinh thần lực qua.

Ầm!

Chấn động lại truyền đến, cả người Vương Đằng cũng không ổn.

Mấy bong bóng thuộc tính lần thứ hai tuôn ra, Vương Đằng lập tức nhặt lấy, sau đó giống như điện giật co tinh thần lực về.

Tê quá sướng!

Chậm một lát, hắn mới dịu lại, sau đó nhìn về phía bong bóng thuộc tính vừa mới nhặt được.

Rất tốt, lại có thuộc tính núi Thần Không, thậm chí cũng có một vài thuộc tính tinh thần lực, vừa lúc có thể giảm bớt chút hao tổn tinh thần lực của hắn.

Sắc mặt của hắn vốn hơi trắng bệch, nhưng theo thuộc tính tinh thần này tràn vào, trên mặt lại xuất hiện chút hồng nhuận.

Người ngoài nhìn có hơi ngơ ngác.

Lúc trắng, lúc hồng, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì? Mở phường nhuộm à!

Vương Đằng tiếp tục tìm đường chết, tinh thần lực hết lần này đến lần khác đâm vào quả cầu phù văn, đau cũng vui vẻ.

Mà sắc mặt hắn cũng lần nữa biến hóa, khiến cho người ta xem không hiểu ra sao.

Đám người Đồng Ân vốn đang rất lo lắng, nhưng nhìn thấy dáng vẻ này của hắn, cuối cùng cũng chỉ còn lại cạn lời.

Tên này trêu bọn họ à?

Sắc mặt đám người viện trưởng cũng nghiêm nghị, bọn họ dường như cảm giác được cái gì, tất cả ánh mắt đều dừng trên người Vương Đằng, ngay cả một vài cường giả vốn chú ý đám người Nguyên Mục, giờ phút này đều ném ánh mắt đến trên người Vương Đằng.

Thời gian trôi qua, cuối cùng Vương Đằng từ bỏ.

Quả cầu phù văn đó dường như cũng sắp bị hắn chơi hỏng rồi.

Cho dù hắn trêu chọc như thế nào, đâm như thế nào, quả cầu phù văn đó đều không xuất hiện bong bóng thuộc tính nữa, không từ bỏ cũng không có cách nào.

Tiếc nuối thở dài, Vương Đằng nhìn thoáng qua giao diện thuộc tính.

‘Núi Thần Không’: 1100/30000 (thông thạo);

“Vậy mà đạt tới thông thạo!” Vương Đằng khá kinh ngạc. Đây là điều hắn không ngờ, dù sao vừa nãy cạo lông cừu thật sự quá vất vả, mà nhập môn lại cần mười nghìn điểm giá trị thuộc tính, mười nghìn điểm giá trị thuộc tính cũng không dễ dàng cạo ra như vậy.

Xem ra tuy rằng quả cầu phù văn này rất ngạo kiều, nhưng cũng không phải không có bất cứ phản ứng nào.

Đâm một chút tự nhiên có cảm tình!

Vương Đằng lại nhìn thoáng qua thuộc tính tinh thần lực của mình, không khỏi vui vẻ.

Viên mãn rồi!

Thuộc tính tinh thần của hắn rõ ràng đạt tới giai đoạn cấp Vũ Trụ viên mãn.

‘Tinh thần’: 200000/200000 (cấp Vũ Trụ);

Đây thật sự là một niềm vui lớn, trước kia chưa tiến vào núi Thần Không, tinh thần lực của Vương Đằng đã tăng vọt một đợt, không ngờ sau khi tiến vào núi Thần Không, tinh thần lực của hắn lại tăng, còn đạt tới viên mãn.

Hơn nữa Vương Đằng cảm giác tinh thần lực của bản thân dường như ngưng thật không ít.

Mới vừa rồi còn không nhận thấy, nhưng lúc này dừng lại, không đi đâm quả cầu phù văn đó, tinh thần lực của hắn cũng hoàn toàn bình phục, hắn mới cảm giác được chút biến hóa này.

Ai nói núi Thần Không này là nơi tra tấn người ta, rõ ràng là bảo địa!

Vương Đằng cảm thán một phen, tiếp tục trèo lên đỉnh núi, nơi này đã không có gì đáng giá để hắn lưu luyến, là lúc hắn bùng nổ.

Tốc độ hắn trèo lên chợt tăng nhanh, đương nhiên, hắn cũng không quên tiếp tục nhặt bong bóng thuộc tính.

Khu vực phía trên hắn còn chưa cạo lông cừu, đương nhiên không thể dễ dàng bỏ qua.

Theo tốc độ của Vương Đằng nhanh hơn, phía trước xuất hiện một bóng người, là Reynolds.

Đối phương nhìn thấy Vương Đằng, không khỏi sửng sốt một chút.

“Ta còn cho rằng ngươi bỏ cuộc rồi.” Reynolds thở hổn hển, ánh mắt kinh ngạc nói.

“Đây còn chưa đến đâu.” Vương Đằng nhàn nhạt cười, trực tiếp vượt qua, đảo mắt đã không nhìn thấy bóng dáng.

“Đm, cái quỷ gì? Nhanh như vậy!” Reynolds trừng to mắt, mặt đầy vẻ khó tin.

Vương Đằng bắt đầu bùng nổ, tốc độ cực nhanh, trong nháy mắt sau khi vượt qua Reynolds, tiếp cận Thái Bối Sa phía trên.

Trong núi Thần Không này, đôi cánh Thánh Quang của nàng không cách nào vận dụng, nhưng điều khiến cho người ta kinh ngạc là, nàng lại có thể chống đỡ đến bây giờ, hơn nữa còn đi cao hơn cả Reynolds.

Không ít cường giả cấp Bất Hủ chú ý tới thiên kiêu Vũ Nhân tộc này, nhưng dù sao võ giả hệ Quang Minh rất ít, rất nhiều cường giả học viện đều đáng tiếc lắc đầu.

Vương Đằng trèo lên, nhìn thấy bóng dáng của Thái Bối Sa, đôi cánh đó rất bắt mắt, liếc một cái cũng có thể nhận ra đối phương là ai.

Hết chương 2732.
Bình Luận (0)
Comment