Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 2823 - Chương 2823. Không Lẽ Tên Này Là Kẻ Ham Ăn? Cược Quặng! (3)

Chương 2823. Không lẽ tên này là kẻ ham ăn? Cược quặng! (3)
Chương 2823. Không lẽ tên này là kẻ ham ăn? Cược quặng! (3)

Lần trước sau khi cược quặng ở Đế tinh của đế quốc Đại Càn, hắn vẫn không có cơ hội gặp được loại như vậy, lần này cuối cùng cũng có cơ hội chơi thật vui rồi.

“Theo thông lệ, chúng ta tới cược xem ai mở ra bảo thạch có giá trị cao nhất.” Lúc này Hoành Táng Mạc lên tiếng.

“Được!” Thủ Táng Thải Vân lập tức đồng ý, nhưng nghĩ đến lúc trước Vương Đằng chưa từng chơi, vội nói: “Nếu anh Hàn không chơi cũng không sao.”

“Các ngươi chơi thế nào?” Vương Đằng không vội từ chối, mà hỏi.

“Rất đơn giản, người mở ra khoáng thạch giá trị cao nhất thì thắng, đồng thời có thể có được khoáng thạch người khác mở ra.” Y Táng Tâm Nặc giải thích.

“Được! Thêm ta nữa.” Vương Đằng gật đầu. Cách chơi này gần giống kiểu lúc trước hắn từng chơi, chỉ là bớt đặt cược đồng Vũ Trụ, không tính là quá đắc tội với người ta.

“Vậy thì bắt đầu thôi. Không biết kiến thức của nhà thám hiểm tinh không có thể có tác dụng ở đây không.” Hoành Táng Mạc nói.

“Vậy rất nhanh ngươi sẽ biết thôi.” Vương Đằng cười nói.

“Xem ra anh Hàn rất nắm chắc.” Y Táng Tâm Nặc nhìn Vương Đằng, kinh ngạc nói.

“Tùy tiện chơi, tùy tiện chơi, quan trọng là tham gia mà.” Vương Đằng xua tay nói.

Y Táng Tâm Nặc ý tứ sâu xa nhìn hắn, không nói nhiều hơn, bắt đầu lựa chọn khoáng thạch.

Đám người Hoành Táng Mạc, Quy Táng Viêm, Thủ Táng Thải Vân đã bắt đầu chọn khoáng thạch rồi, ngay cả Vân Táng Kiêu cũng không ngoại lệ, xem ra sức hấp dẫn của cược quặng đúng là không mấy ai chống đỡ được.

Trong mắt Vương Đằng lóe qua một ánh sáng vàng không rõ ràng, mở ‘đôi mắt Chân Thị’ ra, ánh mắt liếc nhìn khoáng thạch trên sân.

“Ta chọn xong rồi, khoáng thạch này đi!” Hoành Táng Mạc cực kỳ nhanh chóng, chưa được một lát đã chọn xong khoáng thạch, lớn tiếng nói.

Ánh mắt của mọi người đều bị thu hút, khoáng thạch hắn chỉ không hề to, chỉ năm nghìn kilogam, bày ở bên trong không hề bắt mắt.

Khoáng thạch này thể tích không tính là to, rất khó thu hút sự chú ý của người khác trong số rất nhiều khoáng thạch.

Mà yết giá của khoáng thạch này là… Năm trăm năm mươi triệu đồng Vũ Trụ!!!

Một khoáng thạch năm nghìn kilogam lại cần năm trăm năm mươi triệu đồng Vũ Trụ, cái giá này không thấp.

Mọi người xung quanh hơi rộ lên, mỗi một khoáng thạch giá cả đắt đỏ được người mua đều sẽ dẫn tới chấn động không nhỏ.

“Đó là ai, bỗng chốc đã mua khoáng thạch năm trăm năm mươi triệu!”

“Là Hoành Táng Mạc! Hắn là thiên kiêu của gia tộc Hoành Táng, Hoành Táng Mạc!”

“Hoành Táng Mạc! Không ngờ lại là hắn, chẳng trách!”

“Hoành Táng Mạc, lần này ra tay mạnh bạo đấy, vừa ra tay đã là năm trăm năm mươi triệu, cũng không sợ trở về bị mắng.” Quy Táng Viêm nói.

Mặc dù khách sạn Ngũ Táng này là sản nghiệp của năm đại gia tộc, nhưng nếu bọn họ tự mình mở, mở quá rồi, chính là tổn thất năm trăm năm mươi triệu, có hơi phá của.

“Muốn chơi thì phải chơi lớn chút. Gần đây trình độ tầm quặng sư của ta có nâng cao, ta coi trọng khoáng thạch này.” Hoành Táng Mạc nói.

“Trình độ tầm quặng sư của ngươi lại nâng cao rồi!” Quy Táng Viêm kinh ngạc nói.

“He he, lần này các ngươi thua chắc rồi!” Hoành Táng Mạc đắc ý cười. Lúc trước hắn cố tình không nói, lúc này mới nói ra, chính là muốn cho bọn họ trở tay không kịp, thắng tất cả mọi người.

“Tầm quặng sư!” Vương Đằng hơi kinh ngạc nhìn Hoành Táng Mạc, không ngờ hắn còn là một tầm quặng sư.

Sau đó hắn lại dùng ‘đôi mắt Chân Thị’ nhìn khoáng thạch Hoành Táng Mạc chọn trúng kia, trong lòng càng kinh ngạc hơn.

Một ánh sáng màu vàng đất lóa mắt ánh vào mắt của hắn, cho dù là vẫn chưa khai thác, nhưng Vương Đằng đã có thể cảm nhận được nguyên lực hệ Thổ nồng đậm chưa bên trong.

Xem ra Hoành Táng Mạc này đúng là có chút trình độ, trong khoáng thạch hắn chọn này có một loại tài bảo cực kỳ hiếm thấy, không nghi ngờ gì là cược lên rồi.

Hoành Táng Mạc nhìn Vương Đằng, hờ hững nói: “Anh Hàn, không biết cái ngươi chọn thế nào?”

“Không vội, ta xem thêm.” Vương Đằng lắc đầu cười, Hoành Táng Mạc này vội muốn thắng hắn đây!

“Vậy ngươi từ từ chọn.” Trong mắt Hoành Táng Mạc lóe qua vẻ khinh thường, nói.

“Vương Đằng, hắn xem thường ngươi, xử hắn!” Viên Cổn Cổn kêu lên.

Vương Đằng cạn lời, không để ý nó, chỉ chậm rãi nói: “Anh Hoành Táng, ngươi phải đợi thêm lát rồi, ta không nhanh được như ngươi.”

“…” Hoành Táng Mạc.

Tại sao cứ cảm thấy chỗ nào đó kỳ quái?

Y Táng Tâm Nặc và Thủ Táng Thải Vân đều có sắc mặt hơi kỳ quái, bọn họ hình như đã nghe hiểu, lại hình như nghe không hiểu, là như vậy sao?

“Anh Hàn đừng vội, cược quặng chính là chú ý tới lòng kiên nhẫn.” Thủ Táng Thải Vân vẫn không khỏi nhắc nhở.

Vương Đằng mỉm cười gật đầu, không nói nhiều.

Chưa được một lát, đám người Y Táng Tâm Nặc, Thủ Táng Thải Vân đã lần lượt chọn xong khoáng thạch.

Vân Táng Kiêu và Quy Táng Viêm cũng không chậm, bọn họ thấy Hoành Táng Mạc chọn xong khoáng thạch nhanh như vậy, ít nhiều cũng hơi có tâm tư so sánh, cho nên không tốn bao nhiêu thời gian đã chọn xong khoáng thạch.

Y Táng Tâm Nặc chọn một khoáng thạch ba trăm sáu mươi triệu, không đắt bằng Hoành Táng Mạc, nhưng không tính là rẻ, cũng coi như là giá cả khá cao trong số rất nhiều khoáng thạch.

Khoáng thạch Thủ Táng Thải Vân chọn ba trăm ba mươi triệu, gần bằng Y Táng Tâm Nặc, trông dáng vẻ nàng là muốn so cao thấp với Y Táng Tâm Nặc.

Vương Đằng nhìn hai người phụ nữ, ánh mắt ý tứ không rõ ràng.

Hai người này ngoài mắt trông hòa thuận, thực ra lúc riêng tư cũng âm thầm phân cao thấp, nhất là lúc ở trước mặt hắn. Loại cảm giác này rất mãnh liệt, giống như nhất định phải chứng minh sức hấp dẫn của ai mạnh hơn.

Không phải nói hai người bọn họ thích Vương Đằng, mà bọn họ đều muốn chứng minh bản thân mạnh hơn đối phương thôi.

Vương Đằng lắc đầu, nhìn khoáng thạch của hai người phụ nữ, lông mày khẽ nhếch, sắc mặt hơi kỳ lạ, hai cô gái này không phải là chọn bừa đấy chứ?

“Các ngươi có hiểu biết về đạo cược quặng không?” Vương Đằng nhỏ giọng hỏi.

“Hiểu đôi chút.” Sắc mặt Y Táng Tâm Nặc không thay đổi, nói.

Vương Đằng lại nhìn về phía Thủ Táng Thải Vân.

“Từng chơi mấy lần, vận may của ta không tệ, lúc trước toàn mở ra khoáng thạch giá trị không tầm thường.” Thủ Táng Thải Vân nói.

Hết chương 2823.
Bình Luận (0)
Comment