Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 2824 - Chương 2824. Một Quả Tim?

Chương 2824. Một quả tim?
Chương 2824. Một quả tim?

Vương Đằng lập tức che mặt, quả nhiên cảm giác của hắn không sai, hai cô gái này hoàn toàn là người ngoài ngành, cái gì cũng không hiểu, có thể cược tăng hay không đều là nhìn mặt.

Mặt đen, tuyệt đối cược lỗ!

Không chạy đi đâu được!

“Hay là các ngươi đổi cái khác đi?” Vương Đằng do dự chốc lát, rồi vẫn nhắc nhở.

Nếu đã muốn tạo quan hệ tốt, tìm cửa đột phá từ trên người bọn họ, vậy tất nhiên Vương Đằng cũng phải bày tỏ, nhắc nhở bọn họ một hai câu, không để bọn họ thua quá khó coi mới được.

“Đổi cái khác?” Hai người Y Táng Tâm Nặc ngạc nhiên nhìn hắn, hỏi: “Tại sao?”

“Khụ khụ, hai khoáng thạch này có thể… không tốt lắm!” Vương Đằng ho khan, nói.

“Anh Hàn, khoáng thạch của ngươi còn chưa chọn xong đã ở đó chỉ điểm người khác, vậy không hay lắm đâu.” Quy Táng Viêm đột nhiên chen miệng vào.

“Đúng đấy, ta thấy ngươi vẫn là nhanh chóng chọn khoáng thạch của mình đi, đợi lát chất lượng khoáng thạch tốt đều bị người khác mua mất, ngươi sẽ thua rất thảm. Ta thấy khoáng thạch chất lượng tốt xung quanh đây không còn nhiều rồi.” Hoành Táng Mạc nói.

“Khoáng thạch chất lượng tốt mà ngươi nói không phải là chỉ những khoáng thạch đắt nhất kia chứ?” Vương Đằng hỏi.

“Tất nhiên!” Hoành Táng Mạc kiêu ngạo nói. “Khoáng thạch ở đây của chúng ta đều là được tầm quặng sư lựa chọn kỹ lưỡng, rồi định giá cuối cùng, cũng tức là giá cả khoáng thạch càng cao, chắc chắn chấn lượng sẽ càng cao. Đây là chuyện mọi người đều biết, cơ bản sẽ không xảy ra sai sót, nếu không tiếng tăm cược quặng của khách sạn Ngũ Táng bọn họ sẽ không lớn như vậy.”

“Vậy sao?” Vương Đằng chỉ cười không tỏ rõ ý kiến.

Nếu thật sự đơn giản như vậy, thì thú vui cược quặng không tồn tại nữa rồi.

“Anh Hàn, hắn nói đúng đây, khoáng thạch ở đây đều đã được tầm quặng sự lựa chọn sau đó mới đặt ra cho mọi người cược. Mặc dù không dám đảm bảo một trăm phần trăm cược tăng, nhưng đa số cái mở ra tài bảo bên trong bình thường đều sẽ là giá trị cao nhất trong số tất cả khoáng thạch.” Y Táng Tâm Nặc nói.

“Ta chỉ nhắc nhở các ngươi một câu, đổi hay không là do bản thân các ngươi quyết định.” Vương Đằng cười nhạt, rồi không nói nhiều nữa, tiếp tục lựa chọn khoáng thạch của mình.

Hắn gần như đều đã xem hết tất cả khoáng thạch, tất nhiên đã tìm được mấy khoáng thạch giá trị có thể vượt qua khoáng thạch của mấy người Hoành Táng Mạc, nhưng so ra thì giá cả cũng khá cao, cho nên hắn vẫn muốn xem thêm.

Giống như hắn nói, không phải giá cả cao thì có thể mở ra tài bảo giá trị cao nhất.

Nếu thật sự đơn giản như vậy, thì những tầm quặng sư đã trực tiếp cắt những khoáng thạch này, lấy tài bảo bên trong ra từ lâu rồi.

Chứ không phải lấy chúng ra cho người khác cược quặng.

Thậm chí Vương Đằng có thể đảm bảo, nếu bán hết tất cả khoáng thạch này ra ngoài, có thể có người sẽ cược tăng, nhưng người bán quặng chắc chắn sẽ không lỗ.

Đương nhiên, nếu xuất hiện tài bảo giá trị vượt qua dự tính của mọi người, vậy thì không dám đảm bảo người bán quặng liệu có đau lòng hay không.

Đây mới là sức hấp dẫn của cược quặng.

Tất cả đều có khả năng!

Hai người Y Táng Tâm Nặc và Thủ Táng Thải Vân không khỏi đưa mắt nhìn nhau, dáng vẻ không quan tâm này của Vương Đằng ngược lại khiến bọn họ hơi không chắc chắn.

“Anh Hàn, ngươi chắc chắn khoáng thạch của chúng ta không được sao?” Thủ Táng Thải Vân không khỏi ghé tới, truyền âm hỏi.

“Chắc là vậy.” Vương Đằng nói.

Sắc mặt Thủ Táng Thải Vân thay đổi không ngừng, không biết có nên tin Vương Đằng không.

“Ngươi đổi hay không?” Y Táng Tâm Nặc truyền âm hỏi.

“Đổi, tin hắn một lần thì có sao.” Thủ Táng Thải Vân cắn răng, nói: “Đúng lúc có thể xem có phải hắn thật sự có bản lĩnh không.”

“Cũng đúng, lấy chuyện này để xem bản lĩnh của đối phương, cũng không thiệt.” Y Táng Tâm Nặc nói.

Rất nhanh hai người đã đổi khoáng thạch, hơn nữa đã tìm Vương Đằng xác nhận.

Vương Đằng nhìn rồi gật đầu, hai cái phía sau tốt hơn hai cái trước không ít, có thể cược tăng, vận may của hai cô gái này không tệ, còn cứu được.

“Không phải chứ, các ngươi thật sự tin hắn sao?” Hoành Táng Mạc cạn lời, nói.

“Lo cho bản thân ngươi đi, đừng đợi đến lúc thua rồi không có chỗ mà khóc.” Y Táng Tâm Nặc nói.

“Ta thua?” Hoành Táng Mạc như nghe được chuyện gì cực kỳ buồn cười, nói: “Các ngươi nghĩ nhiều quá rồi, sao ta có thể thua được, người thua chắc chắn là hắn.”

“Vậy ta phải chống mắt chờ xem.” Y Táng Tâm Nặc nói.

“Nếu ta thắng, ngươi hẹn hò với ta một lần, thấy sao?” Hoành Táng Mạc nhìn Y Táng Tâm Nặc, ánh mắt nóng bỏng hỏi.

“Không muốn!” Y Táng Tâm Nặc từ chối không hề do dự.

“Tại sao?” Sắc mặt của Hoành Táng Mạc lập tức giống như bị táo bón, từ chối dứt khoát như vậy, hắn không cần mặt mũi sao? Hắn không cam tâm hỏi: “Ta có chỗ nào không bằng tên tiểu bạch kiểm kia?”

“Ngươi xấu quá! Ta nhìn mà thấy nghẹn!” Y Táng Tâm Nặc nói rất thẳng thắn.

“Ta #%$&…” Sắc mặt Hoành Táng Mạc đen xì, lập tức muốn mắng người.

Nhìn thấy nghẹn cái con mẹ gì!

Câu này tính công kích không mạnh, nhưng tính sỉ nhục lại rất mạnh!

Hoành Táng Mạc chưa từng nảy sinh nghi ngờ lớn như vậy về mặt mũi của mình bằng lúc này.

Lẽ nào hắn thật sự trông rất xấu sao?

Hắn không phục, hít sâu, lại cười khẩy, nói: “Không phải ngươi rất tin hắn sao? Bây giờ không không dám cược?”

“Đừng dùng cách khích tướng cấp thấp như vậy, tin tưởng thì tin tưởng, cược hay không lại là chuyện khác, ta không có hứng cược với ngươi.” Y Táng Tâm Nặc nói.

“…” Nội tâm Hoành Táng Mạc vô cùng buồn bực, Y Táng Tâm Nặc hoàn toàn không để hắn trong lòng, ngay cả cược cũng không muốn cược với hắn.

Quá đáng quá rồi!

Bỗng chốc, Hoành Táng Mạc hơi thẹn quá hóa giận, ánh mắt lạnh băng nhìn về phía Vương Đằng.

Hắn nhất định phải thắng đối phương.

Để Y Táng Tâm Nặc thấy cho dù trông đẹp thì thế nào, nếu không có bản lĩnh thì hoàn toàn không là cái gì.

Chỉ là cái vỏ đẹp thôi.

Theo hắn thấy, sở dĩ Y Táng Tâm Nặc lạnh nhạt với hắn như vậy hoàn toàn là vì sự xuất hiện của tiểu bạch kiểm trước mặt này.

Nếu không cho dù vì quan hệ của hai nhà, Y Táng Tâm Nặc cũng không tới mức không kiên nhẫn với hắn như vậy.

Hết chương 2824.
Bình Luận (0)
Comment