Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 2886 - Chương 2886. Cái Mác Nghị Viên! (3)

Chương 2886. Cái mác Nghị viên! (3)
Chương 2886. Cái mác Nghị viên! (3)

Giới Chủ Hỏa Diệm của đoàn đạo tặc tinh không Hắc Khô Lâu lạng lùng nhìn hắn, không thèm nói nhảm nữa mà khoanh chân ngồi lên đỉnh chiến hạm của đoàn đạo tặc tinh không Hắc Khô Lâu, nhắm hai mắt lại.

Ánh mắt các thế lực lớn khác đều lóe lên, có hơi kinh ngạc với phản ứng đối phương, trong lòng đang phỏng đoán mục đích của đoàn đạo tặc tinh không Hắc Khô Lâu.

Đương nhiên, họ cũng nhận ra mục đích của đối phương e là không đơn giản.

Mấy người Hoàng Táng Xuyên, Y Táng Bạch lẳng lặng liếc nhìn nhau rồi cũng khoanh chân ngồi xuống năm tinh cầu của hành tinh Ngũ Táng, nhắm mắt tiến vào nhập định.

“Khà khà!” Pilsen cười khà, không thèm để ý nữa, quay trở về chiến hạm của mình.

Công tước Á Hằng, kẻ to béo của thành Kim Cực, Bích Xuân Nhu của đảo Bích Thiên cũng biến mất trong hư không, một tháng tới này họ không thể làm gì được, chỉ có thể chờ đợi.

Vù!

Một cơn cuồng phong mãnh liệt thổi qua bên tai.

Vương Đằng vừa ra khỏi vết nứt không gian, toàn bộ cơ thể không tự chủ rơi xuống bên dưới.

Nhưng hắn không bối rối chút nào, ánh mất đảo bốn phía, thấy mấy người Y Táng Tâm Nặc, Thủ Táng Thải Vân cũng đang rơi xuống.”

“Lực hút mạnh thật!”

Ánh mắt Vương Đằng kỳ dị, nguyên lực trong cơ thể lập tức tuôn ra, níu cơ thể của hắn lại, dừng ở giữa không trung.

Sau đó, hắn nhìn về vết nứt không gian ở phía sau, ánh mắt lấp lánh.

Chỉ thấy xung quanh vết nứt không gian có một đống bong bóng thuộc tính đang trôi nổi.

Nhặt!

Ánh mắt Vương Đằng lóe lên, không chút do dự phóng niệm lực tinh thần ra để nhặt lấy.

‘Không gian x1500’

‘Không gian x2000’

‘Không gian x1200’

...

“Quả nhiên là lực không gian! Mà lại không hề ít, vết nứt không gian này tạo thành dao động không gian không nhỏ nhỉ.” Vương Đằng có hơi kinh ngạc.

Sau khi hốt sạch số bong bóng thuộc tính, thuộc tính không gian đã đạt tới 13500 điểm, có thể nói là tương đối khả quan.

‘Thế Không Gian’: 14700/50000 (ngũ giai)

Vương Đằng nhìn thoáng qua giao diện thuộc tính của mình, ‘thể Không Gian’ của hắn đã đạt ngũ giai, có thể phá vỡ giam cầm không gian của võ giả cấp Giới Chủ.

Nhưng theo tình hình trước mất này thì có thể phá hỏng được giam cầm không gian của võ giả cấp Giới Chủ đã không tệ rồi.

Đương nhiên, khi ‘thể Không Gian’ của hắn càng mạnh, càng có thể phá vỡ giam cầm không gian mạnh mẽ hơn.

Ban đầu, Vương Đằng định tiến vào đất tổ này để đi chơi thôi, không ngờ vừa tiến vào đã có thu hoạch rồi.

Sau đó hắn thu hồi tầm mắt, nhìn về phía mấy người Hoàng Táng Mạch, Quy Táng Viêm và Y Táng Tâm Nặc.

Dù bọn họ cũng lần đầu tiến vào đất tổ Ngũ Táng, nhưng hiển nhiên đã sớm biết được tình huống bên trong nên rất bình tĩnh, lập tức ổn định cơ thể giữa không trung.

Nhưng võ giả thế lực khác thì không may mắn như vậy, rất nhiều người vẫn cắm đầu rơi xuống đất như đá rụng.

Bùm! Bùm! Bùm...

Vài tiếng nổ lớn vang lên, trên mặt đất vấy lên cả lớp bụi mù.

Còn có một số người tới sát mặt đất rồi mới khó khăn ổn định lại cơ thể, nom rất chi là vất vả,

Hoàng Táng Mạc nhìn thoáng qua Vương Đằng bên cạnh, ánh mắt lóe lên sự kinh ngạc.

Người này lần đầu bước vào đất tổ Ngũ Táng, không biết rõ tình huống, vậy mà còn bình tĩnh hơn bọn họ.

Hơn nữa cũng ổn định lại rất nhanh, không bị trúng chiêu.

“Anh Hàn không sao chứ?” Y Táng Tâm Nặc hỏi.

“Không sao, còn phải cảm ơn ngươi đã nhắc nhở ta.” Vương Đằng cười đáp.

“...” Cả gương mặt Hoàng Táng Mạc tối sầm lại, thì ra là Y Táng Tâm Nặc đã cho đối phương biết trước, khuỷu tay này sắp thò ra ngoài hết rồi.

Sắc mặt Quy Táng Viêm cũng khó coi, họ vốn muốn xem cảnh Vương Đằng cạp đất, nhưng không ngờ Y Táng Tâm Nặc nhà mình lại phá hỏng sạch chuyện tốt của họ, nhất thời càng thêm đắng lòng.

Bên kia, phân thân của Vương Đằng cũng đi ra từ trong vết nứt không gian, ngó nghiêng thăm thú cứ như đi du lịch.

Đám người Y Táng Tâm Nặc thấy hắn đi ra nhẹ nhàng như thế, gần như không bị lực hút của đất tổ ảnh hưởng, đồng tử lập tức co lại.

“Sao tên Nghị viên Vương Đằng kia làm được như thế?” Giọng nói nghiêm trọng của Thủ Táng Thải Vân truyền âm đến.

“Hắn đã khống chế nguyên lực và thân thể đến mức độ nào đó rồi mới có thể lập tức ổn định cơ thể như vậy.” Vân Táng Kiêu sững sờ nói.

“Xem ra tên này không đơn giản chút nào, chúng ta phải cẩn thận.” Quy Táng Viêm trầm giọng nói.

Mặc dù hắn rất không ưa Vương Đằng, nhưng không thể không thừa nhận thực lực của đối phương chắc chắn không thể khinh thường, đây là một kình địch.

“Ố, các ngươi còn ở đây à.” Phân thân Vương Đằng nhìn sang, cười nói: “Các ngươi là thiên kiêu của gia tộc Ngũ Táng đó nhể.”

“Ngươi biết chúng ta?” Hoàng Táng Mạc hỏi.

“Đương nhiên, trước khi đến ta đã điều tra các ngươi rồi, dù sao hội Trọng tài học viện tinh không phái ta đến cũng là để giám thị thế hệ trẻ của hành tinh Ngũ Táng mà.” Phân thân Vương Đằng cười nói.

“Hừ, giám thị chúng ta, vậy phải xem ngươi có thực lực đó không đã.” Quy Táng Viêm hừ lạnh nói.

“Các ngươi muốn trái lệnh của hội Trọng tài học viện tinh không?” Phân thân Vương Đằng nghiêng đầu, nhìn hắn rồi cười hỏi.

“Đúng thế thì sao? Hội Trọng tài học viện tinh không phải nhiều Nghị viên đến đây cũng có làm gì được chúng ta đâu, không phải sao?” Quy Táng Viêm khiêu khích nói.

“Các ngươi ngây thơ thật đấy!” Phân thân Vương Đằng lắc đầu nói.

“Ý ngươi là sao?” Quy Táng Viêm cau mày, giọng điệu của đối phương làm hắn cực kỳ khó chịu, cái tên tự phụ này.

“Hội Trọng tài học viện tinh không muốn quản các ngươi, chỉ bằng các ngươi thì không thể phản kháng được.” Phân thân Vương Đằng thản niên nói: “Các ngươi giết được năm sáu Nghị viên, liệu có giết được tất cả Nghị viên không?”

“Ha ha, đương nhiên chúng ta sẽ giết đến cho hội Trọng tài học viện không phái Nghị viên nữa mới thôi, hành tinh Ngũ Táng của chúng ta sẽ không bao giờ bị quản lý.” Vân Táng Kiêu cười khẩy nói.

“Nếu có một vị Nghị viên có thể trấn áp toàn bộ thiên tài của hành tinh Ngũ Táng các ngươi thì sao?” Phân thân Vương Đằng không để ý mà chỉ tủm tỉm hỏi ngược lại.

Hết chương 2886.
Bình Luận (0)
Comment