Những võ giả có thực lực yếu nhất của gia tộc Ngũ Táng đều tản ra, sợ bị công kích này lan đến.
“Chúng ta cùng ra tay.” Vân Táng Kiêu hét lên một tiếng, trong tay xuất hiện một thanh chiến kiếm, mạnh mẽ chém ra.
Uỳnh!
Bóng kiếm lam mang uy lực vô song xẹt qua giữa không trung, chém lên quả cầu đỏ rực kia, vụ nổ khủng khiếp lập tức tỏa ra càn quét.
Mấy người Quy Táng Viêm, Hoàng Táng Mạc cũng ra tay, đối mặt với nguyên thú ngũ hành cấp Vực Chủ, họ không dám sơ suất.
Trong khi Vương Đằng đứng giữa không trung thì không vội động thủ.
Năm thiên kiêu lập tức giao chiến với con nguyên thú ngũ hành cấp Vực Chủ.
Lúc này, bầy nguyên thú ngũ hành phía sau đã đuổi kịp tới, phát động công kích với võ giả gia tộc Ngũ Táng xung quanh.
Bấy giờ Vương Đằng mới có cơ hội quan sát tỉ mỉ bầy nguyên thú ngũ hành này.
Chúng có dáng vẻ khá kỳ lạ, toàn thân đều do nguyên lực hệ Hỏa ngưng tụ, cả người cháy như một ngọn lửa đỏ rực, nom hệt như ngọn lửa.
Uỳnh! Uỳnh! Uỳnh...
Đàn nguyên thú hệ Hỏa này điên cuồng tấn công võ giả của gia tộc Ngũ Táng, phương thức tấn công của chúng không khác biết quá nhiều so với tinh thú thông thường, hoặc là cào hoặc là mổ, hoặc phun ra quả cầu nguyên lực giống như con nguyên thú cấp Vực Chủ kia, uy lực khá là đáng gờm.
Vóng muốt và mỏ của chúng tuy được lửa ngưng tụ thành nên thực tế lại sắc bén vô cùng, nếu bị đánh trúng, thân hình võ giả cấp Vũ Trụ cũng có thể bị cào rách hoặc mổ thủng.
Các!
Một con nguyên thú hệ Hỏa cấp Vũ Trụ phát hiện ra Vương Đằng thì hét lên một tiếng the thé, sau đó lao thẳng về phía hắn, móng vuốt sắc lẻm cào xuống, một cảm giác nóng rẫy lập tức phả vào mặt hắn.
Vương Đằng ngẩng đầu, ánh mắt vô cùng bình tĩnh, tung một quyền lên bầu trời.
Bùm!
Con nguyên thú hệ Hỏa kia nổ tung, hóa thành một đốm lửa rồi tiêu tan.
Một quyền!
Vương Đằng dùng một quyền để đấm nổ tung con nguyên thú hệ Hỏa kia khiến không ít võ giả gia tộc Ngũ Táng xung quanh phải trợn mắt há mồm, nội tâm rung động.
Nhưng đúng lúc này, ngọn lửa vừa mới nổ từ con nguyên thú hệ Hỏa kia lại nhanh chóng ngưng tụ lại, hóa thành hình dáng loài chim, trong mắt lóe lên ác độc, tiếp tục lao vào Vương Đằng.
Vương Đằng không hề bất ngờ, lũ Hỗn Độn thú lần trước cũng thế, trông thì như không thể tiêu diệt, thực tế chỉ là chưa tìm thấy nhược điểm của chúng để đối phó mà thôi.
Mà nhược điểm của những con nguyên thú này là gì?
Hắn không khỏi mở ‘đôi mắt Chân Thị’ ra, nhìn vào bên trong cơ thể của con nguyên thú hệ Hỏa.
Ngay sau đó, ánh mắt hắn lóe lên, khóe môi cong lên.
Két!
Chỉ trong nháy mắt, con nguyên thú hệ Hỏa kia lại lao đến trước mặt Vương Đằng, hai chiếc móng vuốc hung hăng bổ về phía cơ thể hắn.
“Hung dữ thật ấy!” Vương Đằng mỉm cười, thân hình chợt lóe lên, biến mất tại chỗ.
Móng vuốt của con nguyên thú hệ Hỏa vồ hụt khiến nó không khỏi sửng sốt, quay đầu chung quanh như đang tìm kiếm bóng người Vương Đằng.
Xoẹt!
Nhưng đúng lúc này, Vương Đằng xuất hiện trên đỉnh đầu nó, một bàn tay đột nhiên vươn ra, cắm sâu vào trong đầu nó rồi kéo mạnh ra ngoài.
Một đốm sáng màu đỏ thẫm bị bàn tay Vương Đằng nắm chặt.
Két!
Con nguyên thú hệ Hỏa phát ra tiếng kêu thảm thiết, cơ thể to lớn của nó đột nhiên tan rã, hóa thành một dòng nguyên lực bay về bốn phương tám hướng.
“Quả là không thông minh lắm!” Vương Đằng lắc đầu, ánh mắt lại rạng ngời: “Ồ! Có bong bóng thuộc tính.”
Chỉ thấy tại nơi mà con nguyên thú tan rã kia xuất hiện mấy cái bong bóng thuộc tính màu đỏ có thể tích rất lớn, đang trôi nổi giữa không trung như đang vẫy tay chào hắn.
Trên không trung.
Khi nguyên thú hỏa diễm chết đi, mấy cái bong bóng thuộc tính hiện lên, Vương Đằng lập tức phóng niệm lực tinh thần ra để lụm vội.
‘Nguyên lực tinh thần hệ Hỏa x3000’
‘Nguyên lực tinh thần hệ Hỏa x2600’
‘Hỏa lĩnh vực x100’
...
“Có cả thuộc tính Hỏa lĩnh vực cơ à!” Vương Đằng có hơi kinh ngạc.
Theo như trận chiến vừa rồi, dù con nguyên thú hỏa diễm kia nắm giữ lực lượng lĩnh vực nhưng không cao, cùng lắm chỉ tới nhất, nhị giai.
Hỏa lĩnh vực của Vương Đằng hiện giờ đã đạt tới bát giai, không phải võ giả cấp Vũ Trụ bình thường nào có thể sánh bằng, lại càng không phải là đối thú mà con nguyên thú hỏa diễm ngu ngốc có thể địch lại.
Nhưng thuộc tính lĩnh vực mà con nguyên thú hỏa diễm này rơi ra lại có thể tăng cường cảm ngộ lĩnh vực của hắn, cái này có hơi kỳ lạ.
Tuy giá trị thuộc tính không nhiều lắm, chỉ có 100 điểm, nhưng đàn nguyên thú hỏa diễm trước mặt này không hề nhỏ, nếu giải quyết toàn bộ thì có khi lĩnh vực Hỏa Diễm của Vương Đằng có thể đạt tới cửu giai cũng nên?
Cửu giai đó!
Một võ giả cấp Vũ Trụ lĩnh ngộ lĩnh vực tới cửu giai, nghĩ thôi đã thấy có hơi kinh khủng rồi.
Nghĩ vậy, Vương Đằng không khỏi cười khí khí, ánh mắt dừng trên bầy nguyên thú hỏa diễm phía xa xa.
Đám người Y Táng Tâm Nặc còn đang mệt bở hơi tai đối phó với con nguyên thú hỏa diễm này, nên hoàn toàn không biết Vương Đằng đã nhắm đến cả bầy nguyên thú hỏa diễm rồi.
Quả nhiên, người so với người tức chết người.
Ngoài thuộc tính lĩnh vực thì còn lại là thuộc tính nguyên lực.
Bầy nguyên thú này được nguyên lực ngưng tụ lại bằng một cách thức đặc biệt, nên sau khi tiêu diệt cũng rơi ra không ít giá trị thuộc tính nguyên lực tương ứng.
Vương Đằng lại nhìn thoáng qua cảnh giới nguyên lực tinh thần hệ Hỏa của mình, lần trước vừa mới tăng lên thất giai, lần này không tăng nhanh như vậy.
Nhưng...
Vương Đằng lại nhìn bầy nguyên thú hỏa diễm phía xa, ánh mắt dần sáng lên.
Đột nhiên, đốm sáng đỏ thẫm trong tay điên cuồng giãy giụa, kéo lại lực chú ý của Vương Đằng.
“Nhưng quên mất còn cái này.”
Vương Đằng bóp bóp đốm sáng đỏ thẫm trong tay, cảm nhận một phen, phát hiện bên trong rõ ràng là một loại năng lượng cực kỳ thuần túy, không giống nguyên lực, cũng không giống lực căn nguyên, nhưng lại tràn ngập sức sốc mãnh liệt, có hơi phi thường.