Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 3003 - Chương 3003. Lựa Chọn Của Vương Đằng, Ba Món Bảo Vật!

Chương 3003. Lựa chọn của Vương Đằng, ba món bảo vật!
Chương 3003. Lựa chọn của Vương Đằng, ba món bảo vật!

Đẳng cấp của chúng đều từ cấp Vực Chủ trở lên, không có một món bảo vật nào dưới cấp Vũ Trụ.

Cái gọi là bảo vật cấp Vũ Trụ chính là bảo vật có tác dụng với võ giả cấp Vũ Trụ, đây cũng chỉ là một cách gọi chung chung.

Đối với một võ giả, những bảo vật này chắc chắn đều là hàng hiếm có, kể cả là cường giả cấp Giới Chủ tiến vào đây cũng khó lòng lựa chọn.

Nhưng đối với Vương Đằng thì việc này không tính là khó khăn lắm.

Lướt qua những bảo vật làm hắn hoa mắt này, hắn liếc mắt một cái là thấy được những vầng sáng cực kỳ chói lóa ở vài nơi bên trong kho báu này.

Trong vầng sáng ấy, có phù văn cực kỳ huyền ảo và phức tạp, số lượng phù văn cũng rất phức tạp, ngay cả Vương Đằng cũng thấy có hơi choáng ngợp.

Mà ánh sáng này không chỉ có một hay hai chỗ, mà chí ít phải hơn bảy, tám chỗ, phân bố ở các nơi, được giấu rất kỹ.

Ánh mắt Vương Đằng lóe lên, hắn bèn đi đến chỗ vầng sáng gần mình nhất, nhanh chóng tìm ra một chồng các loại khoáng thạch chất cao như một ngọn núi nhỏ.

Ngọn núi khoáng thạch này phải cao ít nhất là hơn chục mét, nhưng đặt bên trong kho báu này thì không sá gì cả, còn không cao bằng một số đống ở quanh đó.

Nhưng khi Vương Đằng đứng trước chồng khoáng thạch này thì sắc mặt của hắn khẽ thay đổi.

“Ồ!” Đám người Hoàng Táng Bác nhìn thấy vị trí Vương Đằng đang đứng thông qua màn sáng, cũng hơi có hơi ngạc nhiên, không khỏi ồ lên.

“Làm sao thế?” Đám người Hoàng Táng Xuyên không hiểu, dường như vẻ mặt của lão tổ có gì đó không đúng.

“Đây là Xích Tinh Kim, cũng là một loại khoáng thạch kim loại có giá trị khá cao.” Y Táng Bạch cẩn thận nhìn thoáng qua Hoàng Táng Bác và nói.

“Nhưng Xích Tinh Kim không tính là tốt nhất trong phần lớn bảo vật, làm sao hắn lại chọn Xích Tinh Kim cơ chứ?” Quy Táng Phong vuốt cằm nói.

“Chẳng lẽ hắn phát hiện ra rồi?” Ánh mắt Hoàng Táng Bác hơi lóe lên, lẩm bẩm thì thầm.

Trên khuôn mặt của mấy vị lão tổ Y Táng Chiêu đều lộ ra vẻ kinh ngạc mà nhìn vào Vương Đằng bên trong màn sáng,

Năm vị gia chủ Hoàng Táng Xuyên thấy các vị lão tổ để lộ biểu cảm ấy thì lập tức có hơi nghi ngờ, cũng không nói gì mà nhìn vào bên trong màn sáng.

“Xích Tinh Kim!” Viên Cổn Cổn nói trong đầu Vương Đằng: “Giá trị của thứ này không phải cao nhất trong kho tàng này.”

Khóe môi Vương Đằng cong lên.

Cái gọi là Xích Tinh Kim thực chất là một loại kim loại khoáng thạch hi hữu mang thuộc tính Hỏa, có thể dùng để rèn lên vũ khí cấp Giới Chủ thuộc tính Hỏa, được coi như một loại khoáng thạch không tệ.

Nhưng thứ mà Vương Đằng ngắm trúng không phải Xích Tinh Kim này.

Đúng lúc này, nguyên lực trong cơ thể Vương Đằng tỏa ra, không thấy hắn có động tác gì, nhưng đống Xích Tinh Kim như ngọn núi nhỏ trước mặt hắn lại tự động bay lên, để lộ ra một khối khoáng thạch không lớn không nhỏ bên dưới.

Trong chốc lát, ánh sáng vàng đỏ óng ả bừng lên, lu mờ hết tất cả ánh hào quang của những bảo vật chung quanh.

“Đây là...” Viên Cổn Cổn đột nhiên trợn tròn mắt.

Vương Đằng hơi nheo mắt lại, phải thích ứng một lúc mới quen được với ánh sáng chói lóa này, sau đó khóe môi càng cong lên cao hơn.

“Vương Đằng, đến gần nhìn xem.” Viên Cổn Cổn thúc giục.

Vương Đằng tiến lên trước vài bước, ngồi xổm xuống, giơ tay ra phủi qua khối khoáng thạch vàng đỏ trước mắt mình, cuối cùng đáy lòng cũng xác định quả nhiên hắn không nhầm.

Bên trong khối khoáng thạch này có những hoa văn kỳ lạ, hội tụ thành hình dáng của một con cự long vô cùng sống động, như thể sắp xông ra khỏi khối khoáng thạch.

Nhất là tại vị trí hai mắt của cự long, rõ ràng thật sự tồn tại một đôi mắt rồng như đang nhìn Vương Đằng, để lộ ra khí tức đáng gờm.

“Long Huyết Xích Kim!!!” Lúc này, Viên Cổn Cổn cũng đã nhận ra lai lịch của khối khoáng thạch này, kinh ngạc hô lên.

“Không tồi, đúng là Long Huyết Xích Kim!” Vương Đằng cười thầm nói: “Không ngờ trong kho tàng của gia tộc Ngũ Táng lại có cả hàng hiếm này nữa.”

“Ai cha, phát tài rồi!” Viên Cổn Cổn hít một hơi thật sâu, kích động nói: “Có thể phát hiện ra bảo vật cỡ Long Huyết Xích Kim ở trong này, làm sao ngươi phát hiện ra vậy?”

“Xích Tinh Kim vốn là nguồn gốc tạo ra Long Huyết Xích Kim, nếu có cơ duyên được dung hợp với máu của chân long, trải qua hàng trăm vạn năm hay thậm chí là thời gian biến hóa và sinh sản lâu hơn, cuối cùng sẽ có khả năng trở thành Long Huyết Xích Kim, vậy nên khi ta thấy chồng Xích Tinh Kim này, ta đã đoán bên trong đó có thể tồn tại Long Huyết Xích Kim, hơn nữa ta lại có được thể chất Long Huyết đặc biệt, có thể cảm nhận được một tia dao động Long Huyết tương ứng nên càng chắc chắn hơn.” Vương Đằng bịa đặt nói.

Thật ra là hắn thông qua ‘đôi mắt Chân Thị’ nhìn thấy một ánh sáng vàng đỏ cực kỳ chói mắt bên dưới núi khoáng thạch Xích Tinh Kim nên mới định đến xem.

“Thì ra là thế.” Viên Cổn Cổn trầm ngâm gật đầu, Vương Đằng giải thích rất rõ ràng mạch lạc, nó tin.

“Thật ra, ta phát hiện như thế nào không quan trọng, quan trọng là, chúng ta có thể mang thứ này ra.” Vương Đằng nói.

“Đúng thế, loại báu vật vô cùng hãn hữu như thế này nhất định phải chọn, không chọn thì còn gì là thiên lý nữa, dùng cái này để luyện tạo vũ khí thì chí ít cũng phải cấp Bất Hủ.” Viên Cổn Cổn nói.

Thân là một luyện tạo sư cấp Tông Sư, hiển nhiên nó rất hiểu tác dụng của khối Long Huyết Xích Kim trước mặt này.

“Ngươi chớ quên, ta đã có được Hoàng Huyết Xích Kim rồi.” Vương Đằng nhẹ giọng nhắc nhở.

Viên Cổn Cổn hơi sững ra, sau đó kịp thời phản ứng, hai mắt sáng rực, hô lên: “Đúng thế, ngươi đã có Hoàng Huyết Xích Kim, giờ có thêm Long Huyết Xích Kim này nữa, hai loại báu vật này mà kết hợp lại thì... Shh, không dám tưởng tượng, không dám tưởng tượng, Vương Đằng à, nhất định phải giao hai loại nguyên liệu này cho ta luyện tạo, nhất định phải giao cho ta đấy nhé.”

Hết chương 3003.
Bình Luận (0)
Comment