“Thời gian không còn sớm, chúng ta đi thôi, vừa đi vừa nói chuyện.” Tông sư Hoa Viễn vung tay, nói.
Vương Đằng tự nhiên không có gì đáng ngại, một nhóm người cười nói rôm rả, bước ra ngoài khu cư trú.
Chỉ có một mình Tông sư Tạ Gia theo phía sau mọi người, vẻ mặt u ám, nội tâm nghẹn khuất.
Trên đường có từng nhóm nghề phụ đi qua bên cạnh mấy người Vương Đằng, có Phù văn sư, có Luyện đan sư, cũng có Luyện tạo sư, Y sư, vân vân, vô cùng náo nhiệt, lượng người cực kỳ lớn, tiếng ồn ào không ngừng khuếch tán ra, làm cho xung quanh đều là một mảnh huyên náo.
Cũng có không ít võ giả lẫn trong chuyên gia nghề phụ, lộ ra vẻ khá đột ngột.
Nhưng cũng không ai cảm thấy kỳ lạ, hội giao lưu của tổng bộ liên minh Phó Chức Nghiệp, ngoài người bỏ nghề phụ ra, cũng sẽ có rất nhiều cường giả võ đạo tới tham quan.
Vương Đằng phát hiện những tồn tại đụng phải trên đường gần như đều là cấp Tông sư trở lên, trong lòng thầm kinh ngạc, không hổ là tổng bộ liên minh Phó Chức Nghiệp, nhân vật cấp Tông sư cũng không tính là thường thấy trong cả vũ trụ, thế mà khắp nơi tại đây có thể thấy được, nội tình thật sự kinh người.
Đây mới là sức mạnh chân chính của liên minh Phó Chức Nghiệp, khó trách không ai dám trêu chọc.
“Chúng ta đi phố linh thực ăn gì đó trước, nơi này hội tụ Linh trù sư ở các nơi trong vũ trụ, không đi nếm thử, thực sự đáng tiếc.” Tông sư Alfred cười nói.
“Mỹ thực các nơi trong vũ trụ sao!” Trong miệng Vương Đằng lập tức ứa nước, không nhịn được nuốt nước miếng.
Đối với các loại mỹ thực, nguời như hắn trước giờ không có sức kháng cự nào.
Đi chừng mười phút, Vương Đằng đột nhiên ngửi thấy từng mùi thơm nồng đậm, lượn lờ trong không khí, làm cho người ta chấn động tinh thần.
Những mùi thơm này quá đặc biệt, mỗi loại đều cực kỳ rõ ràng, hoàn toàn sẽ không lẫn vào nhau, làm cho người ta vừa ngửi là có thể phân biệt ra rất nhiều loại mỹ thực.
Đây là bản lĩnh của Linh trù sư, mỹ thực bọn họ làm ra đều có đặc sắc của riêng mình, đồng thời mùi thơm ngưng tụ mà không tiêu tan, sẽ không bị mỹ thực khác ảnh hưởng.
Trừ khi có một loại mỹ thực cao cấp hơn, có thể hoàn toàn che đi mùi thơm của mỹ thực bọn họ làm ra.
“Thơm quá!” Vương Đằng nói.
“Chúng ta đến rồi.” Mấy người Tông sư Hammond cười hì hì.
Lúc này bọn họ đều không nhịn được bắt đầu nuốt nước miếng, cho dù là người không theo đuổi mỹ thực, đi tới nơi đều là căn cứ mỹ thực như tại đây, cũng sẽ không khống chế nổi.
Vương Đằng lập tức ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy phía trước đèn đuốc sáng trưng, một con phố dài vô cùng đặc thù bỗng nhiên xuất hiện.
Sau khi đến gần, có thể nhìn thấy lối vào phố dài được đặt một tấm bảng tên đường, phía trên viết rõ ràng ba chữ lớn cổ kính phố linh thực.
“Đi đi đi, đầu lưỡi ta đã đói khát khó nhịn.” Tông sư Alfred gấp rút nói.
“...” Vẻ mặt Vương Đằng kỳ quái nhìn hắn, rất muốn nói ngươi không biết dùng từ thì đừng dùng bừa bãi, rất dễ làm cho người ta hiểu lầm.
Lúc này cũng không có ai để ý những chuyện này, tất cả đều chờ không kịp đi vào phố linh thực phía trước.
Vương Đằng cũng đã có hơi chờ không kịp, lập tức cùng lên.
Giây phút đi vào trong phố linh thực, mùi thơm lập tức càng thêm nồng đậm, từng quầy hàng bày ra hai bên đường phố, từng người mặc trang phục Linh trù sư trắng tinh đang khí thế ngất trời nấu nướng các loại mỹ thực, lửa và mùi thơm đồng thời bốc lên, làm người khác chú ý, cũng làm người khác hoa mắt.
Vương Đằng lập tức vui như nở hoa trong bụng.
Thật nhiều bong bóng thuộc tính.
Phần lớn Linh trù sư nơi này là cấp Tông sư, cho nên bong bóng thuộc tính bọn họ rơi xuống cơ bản đều hữu dụng với Vương Đằng.
‘Linh trù x 100’
‘Linh trù x 80’
‘Linh trù x 50’
‘Linh trù x 120’
...
Vương Đằng luôn không đặc biệt cố ý tăng lên trình độ Linh trù sư của bản thân, dù sao cấp Tông sư cũng tàm tạm rồi, ngẫu nhiên làm cho chính mình và cô gái mình thích mấy món mỹ thực, không bạc đãi dạ dày của bản thân là được rồi.
Nhưng đụng phải loại tình huống này, đương nhiên không nhặt là phí cơ hội.
Lúc này hắn vừa nhặt bong bóng thuộc tính, vừa đi theo mấy người Tông sư Hoa Viễn chen vào trong đám người, đi đến bên cạnh một quầy hàng, bắt đầu mua các loại mỹ thực.
“Mua linh thực dùng điểm tích luỹ nội bộ của liên minh Phó Chức Nghiệp là được.” Tông sư Hoa Viễn giới thiệu.
“Ặc...” Vương Đằng lập tức có chút bất đắc dĩ, mấy lần vì đổi đan phương, hắn hình như còn nợ liên minh Phó Chức Nghiệp không ít điểm tích luỹ, hiện tại thực sự là nghèo cháy túi.
“Sao thế?” Tông sư Hoa Viễn đã trả điểm tích luỹ, mua một phần “Thủy Tinh Ngư Tử Tương”, quay đầu lại thấy dáng vẻ của Vương Đằng, không khỏi ngạc nhiên hỏi.
“Hết điểm tích luỹ rồi.” Vương Đằng cười khổ nói.
“Ngươi đều dùng hết rồi?” Tông sư Alfred kinh ngạc nói.
“Mua đan phương, dùng hết cả rồi.” Vương Đằng bất đắc dĩ nói.
“Dùng của chúng ta trước đi.” Tông sư Hoa Viễn nói xong, đã chuyển qua cho Vương Đằng ba trăm vạn điểm tích luỹ.
Vương Đằng hơi ngẩn người, không nghĩ tới Tông sư Hoa Viễn nói chuyển là chuyển, thế mà không chút do dự, phần tin tưởng này quả thực làm hắn có hơi cảm động.
Ngưỡng chế độ điểm tích luỹ liên minh Phó Chức Nghiệp mặc dù không cao như công ty vũ trụ hư cấu, nhưng cũng không thấp, ba trăm vạn điểm tích luỹ cũng không phải con số nhỏ.
Tông sư Hoa Viễn nói cho liền cho, tùy tiện đổi thành một người khác, tuyệt đối không làm được.
Ngay cả đám người Tông sư La Đường bên cạnh cũng vô cùng ngoài ý muốn, phải biết bọn họ những năm này tích góp lại, trên người cũng không có nhiều điểm tích luỹ như vậy, Tông sư Hoa Viễn trực tiếp cho luôn, thật là làm bọn họ có chút xấu hổ, thật là người so với người càng tức chết người.
“Vậy cảm ơn Tông sư Hoa Viễn, chờ ta có điểm tích luỹ, sẽ trả lại cho ngươi.” Vương Đằng cũng không từ chối, đối với hắn mà nói, kiếm điểm tích luỹ cũng không tính là quá khó, đến khi đó trả lại cho Tông sư Hoa Viễn là được.