Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 3100 - Chương 3100. Đêm Dạo Phố Linh Thực! Thủy Tinh Ngư Tử Tương! Rượu Băng Bạch Tuyết! (4)

Chương 3100. Đêm dạo phố linh thực! Thủy Tinh Ngư Tử Tương! Rượu băng Bạch Tuyết! (4)
Chương 3100. Đêm dạo phố linh thực! Thủy Tinh Ngư Tử Tương! Rượu băng Bạch Tuyết! (4)

“Khách sáo cái gì, đan dược ngươi cho chúng ta, giá trị cũng không rẻ, chúng ta không phải cũng không nói gì sao, bây giờ ngươi nói với chúng ta như vậy chẳng phải là khách sáo rồi hả.” Tông sư Hoa Viễn xua tay, hơi có vẻ trách móc nói.

“Sao có thể giống nhau được.” Vương Đằng nói.

“Giống mà, đây coi như là chúng ta mời ngươi ăn linh thực.” Tông sư Hoa Viễn không phân bua nữa.

Trong lòng mấy người Tông sư La Đường âm thầm kinh ngạc, đan dược gì trị giá ba trăm vạn điểm tích luỹ, chẳng lẽ Tông sư Vương Đằng này cấp Tông sư tam phẩm sao?

Vương Đằng dở khóc dở cười, cũng không nói gì thêm nữa, đi theo Tông sư Hoa Viễn mua một phần Thủy Tinh Ngư Tử Tương, loại mỹ thực này đến từ một loại tinh thú loại cá tên là cá tầm thủy tinh, thông qua thủ đoạn đặc biệt của Linh trù sư mà làm thành, vô cùng ngon miệng.

Hắn từng nghe qua, nhưng lại chưa từng nếm thử, bây giờ đụng phải, tự nhiên muốn thưởng thức kỹ càng một phen.

Phần Thủy Tinh Ngư Tử Tương trước mắt này chẳng những tản ra mùi thơm kỳ lạ thoang thoảng, càng cực kỳ tinh xảo, đẹp mắt, mỗi quả trứng cá trong đó đều tròn vo, chắc nịch, mượt mà, màu sắc trong suốt, trong trẻo, giống như thủy tinh, làm cho người ta muốn ăn nhiều hơn, đồng thời cũng không đành lòng ăn hết nó.

Đặc biệt là hai Tông sư nữ Susana, Harold, nhìn thấy mỹ thực như thế, đã có hơi không nỡ.

‘Linh trù x 120’

‘Linh trù x 70’

‘Trứng cá Thủy Tinh muối x 1’

...

Từng bong bóng thuộc tính từ trên người Tông sư linh trù sau quầy hàng trước mắt rơi ra, bị Vương Đằng nhặt lấy.

Ngay lập tức, từng đoạn cảm ngộ hiện lên trong đầu hắn.

Đồng thời còn có một phần cảm ngộ cực kỳ đặc biệt, là liên quan tới cách làm ra Thủy Tinh Ngư Tử Tương này.

“Thế mà lấy được một phần cách làm ra linh thực.” Vương Đằng cảm ngộ thông tin trong đầu, không khỏi có chút ngoài ý muốn.

Nhìn phần Thủy Tinh Ngư Tử Tương trong tay, hắn không vội ăn hết, bởi vì loại Thủy Tinh Ngư Tử Tương này cần phối hợp với một loại rượu ủ ngon, mới có thể hoàn toàn phát huy ra cảm giác, hiện tại ăn quá phung phí của trời.

“Vị Tông sư này, chỗ ngươi có rượu băng Bạch Tuyết không?” Vương Đằng hỏi.

“Hửm?” Tông sư linh trù đang làm Thủy Tinh Ngư Tử Tương đột nhiên ngẩng đầu nhìn Vương Đằng, dường như cực kỳ ngoài ý muốn, sau đó cúi đầu nói: “Chờ một lát.”

Động tác trong tay hắn không dừng một giây, bởi vì quá trình làm ra Thủy Tinh Ngư Tử Tương vô cùng nghiêm ngặt, không thể dừng lại một xíu nào, nhất định phải hoàn thành trong vòng mấy phút, nếu không sẽ ảnh hưởng đến mùi vị.

Vị Tông sư linh trù này lấy ra trứng cá từ trong cơ thể một con cá tầm thủy tinh tươi sống, sau đó sàng lọc, rửa sạch, cắt ra, ướp gia vị... Một mạch mà thành, ngắn ngủi trong không đến một phút đã hoàn thành tất cả tổng cộng hơn mười quá trình, cuối cùng giao nó cho một khách hàng khác, có thể xưng là nghệ thuật.

Làm xong tất cả những thứ này, hắn mới ngẩng đầu, nhìn về phía Vương Đằng lần nữa, liếc nhìn huy chương trước ngực hắn, hơi kinh ngạc, thái độ lập tức tốt lên vô số lần, cười nói: “Vị Tông sư này hình như cũng có hiểu biết về Linh trù nhỉ.”

“Có biết sơ sơ.” Vương Đằng nói.

“Người biết Thủy Tinh Ngư Tử Tương phối hợp với rượu ngon, vị sẽ càng ngon hơn rất nhiều, nhưng người biết Thủy Tinh Ngư Tử Tương phối hợp với rượu băng Bạch Tuyết, vị là ngon nhất lại rất ít, cực kỳ ít.” Tông sư Linh trù ý vị thâm trường nhìn thoáng qua Vương Đằng, nói.

“Trùng hợp mà thôi.” Vương Đằng hờ hững cười nói.

“Bất kể có phải là trùng hợp hay không, dựa vào việc ngươi biết điểm này, ta có thể chia một chút rượu băng Bạch Tuyết cho ngươi.” Tông sư Linh trù nói.

“Vậy xin cảm ơn nhiều.” Vương Đằng nói.

Tông sư Linh trù lấy ra một bình rượu tản ra khí lạnh màu tuyết trắng mờ nhạt, cẩn thận đưa cho Vương Đằng, nói: “Chắc chắc ngươi hẳn biết làm thế nào trích dẫn rượu này, ta không phải nói nhiều nữa ha.”

Vương Đằng gật đầu, hỏi: “Bình rượu băng Bạch Tuyết này cần bao nhiêu điểm tích luỹ?”

“Tặng ngươi.” Tông sư Linh trù cười nói.

“Như vậy ngại lắm.” Vương Đằng cười ha ha nói.

“Hiếm khi đụng phải người biết thông tin trái ngành như thế, bình rượu này ta mời ngươi.” Tông sư Linh trù nói: “Đúng rồi, ta tên Robert, thêm phương thức liên lạc thì thế nào?”

“Được.” Vương Đằng trao đổi phương thức liên lạc với hắn, cười nói: “Ta tên Vương Đằng, cảm ơn rượu của ngươi.”

Tông sư Robert vẫy tay, không nhiều lời nữa, lại bắt đầu bận rộn.

“Đi thôi.” Vương Đằng không quấy rầy đối phương nữa, nói với mấy người Tông sư Hoa Viễn.

Mấy người Tông sư Hoa Viễn đi theo phía sau Vương Đằng, vẻ mặt đều có hơi kỳ quái, muốn nói lại thôi.

Sao tên này ở đâu cũng được hoan nghênh như vậy?

Ngoài mấy cái quầy hàng này ra, phố Linh Thực còn có chỗ dành riêng để mọi người nghỉ ngơi.

Ăn xong rồi, đương nhiên cũng muốn ngồi nghỉ thoải mái một chút.

Mặc dù đối với những chuyên gia nghề phụ và võ giả ở đây, có đứng cũng chả thấy mệt, nhưng thức ăn ngon trước mắt, ai lại muốn đứng ăn chứ.

Từng chỗ ngồi có thể nói là xa hoa đang được bày ra ở giữa đường đi, chỉ cần trống thì đều tùy tiện ngồi vào được.

Vương Đằng và bọn người tông sư Hoa Viễn lại mua mấy món ăn ngon đặc sắc, sau đó tìm một chỗ còn trống ngồi ngồi xuống xung quanh.

Vương Đằng lấy Thủy Tinh Ngư Tử Tương và rượu băng Bạch Tuyết ra đầu tiên, để tới trước mặt mình, hắn phải ăn cái này trước.

Thức ăn ngon kết hợp với rượu ngon, nước bọt cũng sắp chảy xuống rồi.

Ở xung quanh, bọn người tông sư Hoa Viễn vẫn luôn nhìn động tác của hắn, trên đường đi bọn họ đã sớm hiếu kì vô cùng, hiện tại, rốt cuộc không nhịn được mà hỏi lên:

“Tông sư Vương Đằng, sao ngươi biết Thủy Tinh Ngư Tử Tương phải ăn cùng với rượu băng Bạch Tuyết, mới mang lại cảm giác tốt nhất?”

“Bởi vì ta vừa mới lấy được bong bóng thuộc tính về phương pháp phối hợp cho một phần Thủy Tinh Ngư Tử Tương.”

Hết chương 3100.
Bình Luận (0)
Comment