Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 3115 - Chương 3115. Ai Đến Cũng Không Cứu Được Hắn! Ra Tay Dạy Dỗ! Trát Tâm! (5)

Chương 3115. Ai đến cũng không cứu được hắn! Ra tay dạy dỗ! Trát tâm! (5)
Chương 3115. Ai đến cũng không cứu được hắn! Ra tay dạy dỗ! Trát tâm! (5)

Đương nhiên đoán chừng võ giả cấp Vũ Trụ như nàng không hề có sức chiến đấu gì, hoàn toàn dựa vào các loại linh dược, hoặc bảo vật, đan dược các loại chồng chất vào.

Giờ phút này nàng nâng niu cục gạch Phiên Lôi trong tay, lật qua lật lại quan sát, vuốt ve mỗi một đường vân ở trên đó, có vẻ hào hứng bừng bừng.

Rất khó tin tưởng, một cô bé lại thích cục gạch Phiên Lôi.

Đám người Tông sư Hoa Viễn đã đi đến, nhìn thấy một màn này đều vô cùng câm nín.

Cô nhóc này nghiêm túc sao?

Vẻ mặt kia quả thật giống hệt với Vương Đằng khi nện người.

Đây đều là ham thích kỳ cục gì chứ?

“Tông sư Vương Đằng, đây là Phiên Lôi ấn trước đó ngươi luyện chế hả? Ngươi đã luyện chế nó một lần nữa?” Tông sư Hammond nhìn cục gạch này, một tia sáng chợt lóe lên trong mắt.

“Thật sự chính là Phiên Lôi ấn, nhưng vẫn chưa luyện lại.” Vương Đằng nói.

“Chưa luyện lại!” Tông sư Hammond sửng sốt, sắc mặt hơi nghiêm nghị, tiến lên trước nhìn chằm chằm cục gạch Phiên Lôi hồi lâu, hít một hơi khí lạnh nói: “Shh… nó lại tự động tăng cấp bậc lên!”

“Cái gì!?” Vài vị Tông sư bên cạnh cũng hết sức kinh ngạc, nhìn cục gạch Phiên Lôi trước mắt, cảm thấy hơi khó có thể tin nổi.

“Không sai được, đúng là tự động lên cấp.” Tông sư Hammond hít sâu một hơi, lại nói chắc chắn.

Lúc trước bọn họ đã tận mắt nhìn thấy binh khí này được Vương Đằng rèn ra, khi đó chỉ có thể coi là cấp Tông sư tứ phẩm, nhưng hiện giờ nhìn lại, đã nghiễm nhiên biến thành cấp Tông sư lục phẩm, tăng lên trọn vẹn hai cấp, thật sự khiến cho người ta ngoài ý muốn.

“Ánh mắt của Tông sư Hammond thật tốt.” Vương Đằng nói.

“Ngươi… làm như thế nào được vậy?” Tông sư Hammond chần chừ một chút, vẫn tò mò hỏi: “Nếu không tiện lộ ra, có thể không nói.”

“Không có gì không tiện cả.” Vương Đằng lắc đầu nói: “Chắc các vị Tông sư còn nhớ được, lúc trước khi ta chế tạo cục gạch Phiên Lôi này… khụ, Phiên Lôi ấn này đã không cẩn thận hấp thu lực lôi kiếp, sinh ra một ít dị biến, sau này mỗi lần luyện chế đan dược dẫn lôi kiếp đến, ta đều dùng nó để ngăn cản, dần dà, nó đã tự động lên cấp.”

“Hấp thu lực lôi kiếp.” Đám người Tông sư Hammond hơi sửng sốt, than thở nói: “Lại là như vậy, chuyện này thật sự là tạo hóa.”

“Cô bé, đưa nó cho ta nhìn xem.” Tông sư Alfred cười nói.

“Này, cho ngươi, xem xong đưa cho ta chơi một lúc.” Ngự Hương Hương không tình nguyện đưa cục gạch Phiên Lôi cho Tông sư Alfred, nói.

“Được!” Tông sư Alfred cười gật đầu, sau đó sắc mặt nghiêm túc nhìn xem cục gạch Phiên Lôi, quan sát hồi lâu mới không chắc chắn nói: “Phù văn hệ Lôi bên trên hình như đã xảy ra một ít dị biến, càng thêm đến gần phù văn viễn cổ.”

“Không sai, xem ra Tông sư Alfred cũng có hiểu biết về phù văn viễn cổ.” Vương Đằng kinh ngạc nói.

“Biết sơ một chút mà thôi.” Tông sư Alfred lắc đầu, than thở nói: “Đây thật sự là biến hóa thần kỳ, nếu binh khí này tiếp tục hấp thu lực lôi kiếp, có lẽ có khả năng đạt đến cấp Tông sư đỉnh phong, thậm chí là cấp Thánh, ngươi cần phải cất kỹ.

Vương Đằng gật đầu, cục gạch Phiên Lôi thật sự có tiềm lực không tầm thường, bằng không hắn đã không yêu thích như vậy.

Đương nhiên, chủ yếu là dùng thuận tay.

“Vương Đằng tiểu ca ca, Phiên Lôi gạch… ấn này, ngươi tự mình rèn ra sao? Hình như ngươi còn là một Tông sư luyện tạo.” Ngự Hương Hương nhìn thoáng qua huy chương chỗ ngực Vương Đằng, nói.

“Là ta tự rèn ra.” Vương Đằng cười nói: “Sao thế, ngươi có hứng thú?”

“Ừ ừ.” Ngự Hương Hương liên tục gật đầu.

“Cô bé, rèn Phiên Lôi ấn này không dễ dàng như vậy, một loại nguyên liệu chính trong đó tên là Huyền Trọng Diệu Kim, vô cùng hiếm thấy, không dễ dàng có được như vậy.” Tông sư Hammond nhắc nhở.

“Huyền Trọng Diệu Kim!?” Ngự Hương Hương nói: “Ta về nhà tìm xem, có lẽ tìm được đấy, trong kho báu của ông nội ta có thật nhiều bảo bối, ta vụng trộm đi vào nhìn xem.”

“…” Mọi người.

Trình độ khoe của như vậy, đúng là không có ai.

Nhưng cô nhóc này cứ nói ra như vậy, không sợ trộm nhớ thương sao?

Vương Đằng xoa đầu nàng, cười nói: “Ngươi nên nghiêm túc đi, cục gạch Phiên Lôi này không thích hợp với ngươi một cô bé đâu.”

“Ta cảm thấy rất thích hợp.” Ngự Hương Hương lẩm bẩm.

Mọi người tỏ ra kỳ quái, bọn họ cảm thấy Vương Đằng nói đúng, Phiên Lôi ấn này thật sự không thích hợp với một cô bé.

Nghĩ đến cảnh tượng nàng cầm cục gạch điên cuồng đập lên đầu người khác, cảm giác như đã từng nhìn thấy khó hiểu tự nhiên sinh ra.

Một cô bé ngoan ngoãn, nhất định không nên bị Vương Đằng dạy hư.

“Cô bé, ngươi thật sự không thích hợp với binh khí này, nó cần nguyên lực hùng hậu để chống đỡ mới có thể phát huy ra đặc tính của Huyền Trọng Diệu Kim – sức nặng, mặt khác còn phải là võ giả hệ Lôi, ngươi có phải không?” Tông sư Alfred khuyên nhủ.

“Ta…” Ngự Hương Hương lập tức có vẻ mất mát, nàng chỉ là một Linh trù sư thôi, thực lực còn kém cả võ giả bình thường, chứ đừng nói đến thiên tài võ giả giống như Vương Đằng tiểu ca ca, hơn nữa nàng cũng không phải võ giả hệ Lôi.

“Được rồi, ngươi đừng nghĩ đến những chuyện vô căn cứ như vậy nữa, ngươi là một Linh trù sư thuần khiết, còn có bối cảnh gia tộc mạnh mẽ, không giống như ta, còn phải đi ra ngoài đánh sống đánh chết, không đáng giá.” Vương Đằng an ủi.

“Haizzz, ta cũng không muốn làm một người không có thực lực, bị bắt nạt cũng bó tay.” Ngự Hương Hương ủ rũ nói.

Nhưng nàng cũng biết sức nặng của mình như nào, ngược lại không dây dưa nữa, chỉ có tròng mắt vẫn luôn đảo loạn kia nói lên nàng rõ ràng còn chưa bỏ qua.

“Tông sư Vương Đằng, ngươi còn muốn làm linh thực nữa không?” Lúc này, có người lớn tiếng hỏi.

Xung quanh có rất nhiều người còn chưa đi, có người chỉ đơn thuần muốn ăn thử linh thực do Vương Đằng làm ra, có người lại cực kỳ tò mò về Vương Đằng, định lưu lại ủng hộ.

Đây là hiệu ứng người nổi tiếng, một phen ra tay mới vừa rồi kia khiến rất nhiều người sinh ra hứng thú với Vương Đằng, tự nhiên cũng nhiều thêm một chút độ dính.

Hết chương 3115.
Bình Luận (0)
Comment