Chân mày xinh đẹp của Nhạc Yên không khỏi nhướn lên, lập tức không do dự, truyền âm giải thích thân phận của Vương Đằng một phen.
“Hắn lại đánh bại Nhạc Truân.” Tang Y nhìn Nhạc Truân ở bên cạnh vẫn luôn không mở miệng, hỏi: “Thực lực của hắn thật mạnh?”
“Thật mạnh!” Nhạc Truân cũng không muốn nhắc lại chuyện này, nhưng đối mặt với ánh mắt của mọi người, chỉ có thể miễn cưỡng, lạnh giọng nói: “Hơn nữa hắn chính là võ giả cấp Vũ Trụ đỉnh phong.”
“Cấp Vũ Trụ đỉnh phong?!!” Tang Y lập tức kinh hãi, trên khuôn mặt xinh đẹp không khỏi lộ ra kinh ngạc không thể che giấu được, nói: “Lời ấy là thật ư?”
“Ta đã giao chiến với hắn, chẳng lẽ còn không thể nhìn ra cảnh giới của hắn sao.” Nhạc Truân lạnh lùng nói.
“Một võ giả cấp Vũ Trụ đỉnh phong, lại đánh bại một thiên kiêu trong cấp Vực Chủ như ngươi.” Tang Y hít sâu một hơi, nàng phát hiện mình đã xem thường thanh niên tóc đen mới vừa rồi kia.
“Có phải hắn che giấu thực lực không?” Cho dù Nhạc Yên đã sớm biết tin tức này, nhưng vẫn cảm thấy hơi khó tin nổi, không nhịn được hỏi.
“Không có khả năng che giấu, bản thể của đối phương có cảnh giới gì, ở trong không gian giới vực sẽ là cảnh giới đó, không ai có thể giấu giếm được không gian giới vực.” Nhạc Truân không chút nghĩ ngợi lắc đầu nói.
“Vậy người này càng thêm đáng sợ.” Tang Y nói.
“Ừm!” Sắc mặt Nhạc Yên nghiêm nghị, nhìn thoáng qua về sau, khẽ gật đầu.
“Như vậy hôm nay ta phải ra chút bản lĩnh thật sự, nhất định phải thắng được hắn.” Nhiều tia sáng lóe lên trong mắt Tang Y, cười nói.
“Đúng, thắng hắn, như vậy có thể để cho hắn đáp ứng một yêu cầu của chúng ta.” Nhạc Yên nói.
Khóe mắt Nhạc Truân co giật, hai cô gái này coi như đường vòng lối tắt, thằng cha kia sẽ không thật sự bị các nàng dùng phương thức này thu phục đấy chứ?
Nếu kết quả thật sự là vậy, hắn cảm thấy mình có thể phải tìm một cái hang để chui vào.
“Cô gái này đủ sâu sắc, nói như vậy ‘Huyền Quang Minh Đồng’ của nàng đã tu luyện đến cảnh giới không thấp.” Vương Đằng thu hồi ánh mắt, suy đoán trong lòng nói.
Niệm lực tinh thần của hắn vẫn chưa thu hồi, còn lưu lại ở xung quanh Tang Y.
Đối phương không phải là tinh thần niệm sư, cho dù thể tinh thần mạnh mẽ cũng chưa chắc có thể cảm ứng được gì.
Ở phương diện này Vương Đằng đã thông thạo đến không thể thông thạo hơn, chỉ cần một sợi niệm lực tinh thần vô cùng mỏng manh đã có thể nhặt tất cả bong bóng thuộc tính về.
‘Huyền Quang Minh Đồng x800’
‘Huyền Quang Minh Đồng x1200’
‘Tinh thần cấp Vũ Trụ x5000’
‘Thuật tầm quặng x600’
‘Thuật tầm quặng x900’
…
“Quả nhiên lại là bong bóng thuộc tính của ‘Huyền Quang Minh Đồng’!” Vương Đằng cười he he trong lòng, cực kỳ vui vẻ.
Trình độ tu luyện ‘Huyền Quang Minh Đồng’ của Tang Y kia càng sâu, bong bóng thuộc tính rơi xuống sẽ càng nhiều.
Theo bong bóng thuộc tính dung nhập vào trong đầu, cảm ngộ của Vương Đằng đối với ‘Huyền Quang Minh Đồng’ càng tinh thâm hơn, khiến cho hắn có một cảm giác khác.
Bắt đầu từ ban đầu nhận được ‘Đôi mắt Linh Thị’, Vương Đằng chưa bao giờ đặc biệt tu luyện công pháp loại nhãn đồng.
Đương nhiên, chủ yếu là vì không có được công pháp tương ứng.
Công pháp loại nhãn đồng này thật sự vô cùng hiếm thấy, kể cả Vương Đằng, cho đến tận bây giờ đều chưa gặp được một môn công pháp loại nhãn đồng thích hợp.
Nhưng hiện giờ gặp được, không coi là trễ.
Dù sao cảnh giới của hắn mới đạt đến cấp Vũ Trụ thôi, hiện giờ tu luyện vừa tốt.
Cho dù thiên phú hệ Quang Minh hay thiên phú tinh thần lực, hắn đều có đủ, không có ai thích hợp hơn hắn, người Tang gia đều chưa chắc so được với hắn.
Lúc này, Vương Đằng mới vừa nhận được môn công pháp này, không khỏi hơi ngứa tay, không nhịn được lặng yên vận chuyển một phen.
Tinh thần lực và nguyên lực tinh thần hệ Quang Minh đồng thời vận chuyển, dựa theo pháp môn vận chuyển của ‘Huyền Quang Minh Đồng’ lưu chuyển trong cơ thể, sau đó hôi tụ ở chỗ hai tròng mắt.
Một tia sáng lập tức lóe lên trong mắt hắn, chỗ sâu trong đồng tử giống như ẩn chứa ánh sao, có vẻ đặc biệt lộng lẫy.
May mà hắn đã sớm có chuẩn bị, khẽ cúi đầu xuống, không khiến cho ai chú ý đến.
“Hả?!’
Đột nhiên, Vương Đằng cảm thấy ‘Đôi mắt Chân Thị’ của mình giống như xuất hiện một chút dao động nhè nhẹ.
‘Đôi mắt Chân Thị’ của hắn đã là Chân cấp viên mãn, luôn không thể đột phá đến cấp bậc cao hơn, nhưng giờ phút này thậm chí lại có một chút cảm giác muốn đột phá.
“‘Huyền Quang Minh Đồng’ này lại còn có thể giúp ta đột phá?” Vương Đằng vui mừng quá đỗi, đáng tiếc trình độ nắm giữ ‘Huyền Quang Minh Đồng’ này của hắn hình như còn quá mức thấp, chút dao động kia chỉ lóe lên rồi biến mất, lập tức biến mất không thấy gì nữa.
Hắn không khỏi nhìn vào giao diện thuộc tính.
‘Huyền Quang Minh Đồng’ (cấp Bất Hủ): 3000/5000 (nhập môn)
“Chỉ là nhập môn sao!” Ánh mắt Vương Đằng lóe lên: “Xem ra phải tiếp tục tăng lên.”
Ánh mắt của hắn lại mịt mờ nhìn về phía Tang Y, nhưng lần này không sử dụng ‘Đôi mắt Chân Thị, miễn cho thu hút sự chú ý của đối phương.
Hắn đã để mắt đến con cừu mập… ơ không đúng, là để mắt đến cô gái này!
‘Huyền Quang Minh Đồng’ của đối phương tuyệt đối không chỉ ở cấp nhập môn.
Trừ bỏ bong bóng thuộc tính của ‘Huyền Quang Minh Đồng’ này, thứ chủ yếu nhất là bong bóng thuộc tính của ‘Thuật tầm quặng’.
‘Tầm quặng sư’: 3000/30000 (Tông sư)
Theo bong bóng thuộc tính hội tụ đến, thuộc tính ‘Tầm quặng sư’ của Vương Đằng lập tức kéo lên không ít.
Trong đầu của hắn đồng thời hiện lên rất nhiều tri thức tầm quặng cực kỳ thâm ảo, kinh nghiệm và cảm ngộ trong đó tự nhiên đều là chân truyền của Tang gia, chúng còn toàn diện hơn kinh nghiệm và cảm ngộ của các Tầm quặng sư bên ngoài, thậm chí còn tồn tại rất nhiều tri thức kinh nghiệm bọn họ không biết.
“Tiếp tục!” Tia sáng chớp lóe trong mắt Vương Đằng, ánh mắt lại quét nhìn ra nơi xa, bên chỗ Thai Lô kia rõ ràng cũng có rơi bong bóng thuộc tính xuống, chính là lúc nhặt lên.
‘Thuật tầm quặng x1200’
‘Thuật tầm quặng x800’
‘Thuật tầm quặng x1000’
…