Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 3169 - Chương 3169. Cổ Kiếm! Nhân Kiếm Hợp Nhất Tăng Mạnh! Tinh Thạch Màu Xám! (3)

Chương 3169. Cổ kiếm! Nhân Kiếm Hợp Nhất tăng mạnh! Tinh thạch màu xám! (3)
Chương 3169. Cổ kiếm! Nhân Kiếm Hợp Nhất tăng mạnh! Tinh thạch màu xám! (3)

Nhưng Vương Đằng lại chưa tiến lên, hắn chỉ giơ một ngón tay, cong lại búng ra, một luồng nguyên lực vô hình bắn nhanh ra, rơi lên một vị trí nào đó trên khoáng thạch.

Một màn này khiến cho mọi người lập tức chấn động, không ai ngờ Vương Đằng lai sẽ áp dụng biện pháp đơn giản thô bạo như thế, đây chẳng phải đang đùa giỡn sao?

Kể cả Cổ La cũng co giật khóe miệng, tên này đù má không đáng tin?

Uỳnh!

Đúng vào lúc này, một tiếng trầm đục chợt truyền ra, tất cả mọi người lập tức quay đầu nhìn lại, sắc mặt chấn động, chỉ thấy bên trên khoáng thạch kia đột nhiên bộc phát ra tia sáng màu đỏ thắm chói mắt.

Tia sáng kia rõ ràng nở rộ ra từ bên trong từng vết nứt, trải rộng mặt ngoài cả khối khoáng thạch, giống như có thứ gì đó muốn lao ra.

“Đây là…” Sắc mặt Tang Y khẽ động, giống như nghĩ tới cái gì.

“Đã có chuyện gì vậy?” Nhạc Yên kinh ngạc hỏi.

“Chắc hắn thông qua thủ đoạn nào đó, kích thích năng lượng bên trong, khiến cho năng lượng tự động bùng nổ, làm như vậy, bề ngoài khoáng thạch tự nhiên sụp đổ, thật sự có ánh mắt, thủ đoạn hay.” Tang Y nhìn thoáng qua thanh niên tóc đen có sắc mặt bình thản đang khoanh tay đứng cách đó không xa, trầm giọng giải thích.

Không biết vì sao, nàng đột nhiên lo lắng thay cho Nhạc Yên.

Tuy rằng khối khoáng thạch do nàng lựa chọn đã cắt ra bảo vật giá trị một ngàn năm trăm đồng Hỗn Độn, giống như đã chắc thắng, nhưng nàng luôn cảm thấy không thể nhìn thấu được thanh niên tóc đen trước mắt này, hắn quá mức bình tĩnh, khiến cho người ta không nhìn thấu được ý tưởng của hắn.

Người như vậy, sao có thể dễ dàng nhận thua được?

Lý do hắn nói ra vì để đổi tiền đặt cược mới vừa rồi, giờ phút này ngẫm lại, nó tồn tại nhiều chỗ không ổn.

Nhạc Yên cũng quay đầu lại nhìn Vương Đằng, một chút kinh ngạc lóe lên trong mắt.

Có thể làm được như vậy không hề dễ dàng, kể cả Vinh sư phụ có kinh nghiệm phong phú kia đều không làm được, nhưng Vương Đằng lại làm được, khống chế năng lượng, ánh mắt các thứ của người này đều không thể khinh thường.

Cổ La liếc nhìn Vương Đằng, trong lòng cũng hơi kinh dị.

Thủ đoạn của thằng cha này nhiều đến khiến cho không ai có thể nắm lấy, thật sự đáng sợ.

Rắc rắc rắc…

Ngay sau đó, từng trận tiếng vỡ vụn cực kỳ đột ngột truyền ra, quanh quẩn ở bốn phía, mọi người đều không khỏi trừng lớn mắt.

Chỉ thấy vết nứt ở mặt ngoài khối khoáng thạch kia càng ngày càng nhiều, từng tia sáng màu đỏ thắm nở rộ ra, chi chít dày đặc, không nhiều lắm gần như đã hóa thành một chùm tia sáng.

Từng lớp vỏ đá tự động bong ra thành từng mảng xuống, hoàn toàn để lộ ra vật ở bên dưới.

Đây là một khối ngọc thạch màu đỏ thắm, ngoài mặt có từng đường vân giống như ngọn lửa, có vẻ đặc biệt kỳ dị.

Rầm!

Còn không đợi mọi người cẩn thận nhìn xem, một tiếng nổ vang chợt vang lên.

Theo khối ngọc thạch kia lộ ra, một luồng nhiệt độ nóng rực lập tức tràn ngập bốn phía, cùng lúc đó, từng bóng kiếm màu đỏ thắm lập tức bộc phát ra bốn phương tám hướng.

Chỗ đáng sợ hơn là ở trên bóng kiếm kia lại có một chút dao động căn nguyên lan tràn ra.

Mọi người không khỏi chấn động, nhưng sớm có đề phòng, vội vàng điều động nguyên lực, ngăn cản bóng kiếm đáng sợ này.

Uỳnh uỳnh uỳnh…

Từng bóng kiếm va chạm với phòng ngự của mọi người, bộc phát ra tiếng vang nặng nề.

Sắc mặt Vương Đằng ngưng lại, vung tay lên, phía trước lập tức có một màn sáng được hình thành từ nguyên lực hiện ra, ẩn chứa lực căn nguyên.

Ngay sau đó, vài bóng kiếm ầm ầm đụng chạm lên trên đó, lập tức đồng thời vẫn diệt.

“Bóng kiếm thật đáng sợ!” Tông sư Alfred lau mồ hôi lạnh trên trán, kinh hãi nói.

“May mắn có Tông sư Vương Đằng ở đây, bằng không bọn ta đã nguy hiểm.” Tông sư Harold vỗ ngực, lòng còn sợ hãi nói.

“Không ngờ thực lực của ngươi đã trở nên mạnh mẽ như thế, kể cả công kích như vậy đều có thể thoải mái ngăn cản.” Tông sư Hoa Viễn cảm thán nhìn thoáng qua Vương Đằng, nói.

Sắc mặt của vài Tông sư trẻ tuổi như Tạ Gia, La Đường hơi phức tạp liếc nhìn Vương Đằng, bị thực lực của hắn làm cho chấn động.

Tông sư Vương Đằng này chẳng những có trình độ nghề phụ vô cùng khủng bố, kể cả thực lực võ đạo đều mạnh mẽ đến vậy, bọn họ cảm thấy mình bị đả kích mọi phương diện, hoàn toàn không có gì có thể so sánh.

“Công kích này dù sao chỉ là năng lượng lưu lại của một thanh kiếm cổ bộc phát ra, không khủng bố như trong tưởng tượng của các ngươi.” Vương Đằng nói.

“Như vậy còn không khủng bố? Phòng ngự của ta thiếu chút nữa đã bị phá.” Cổ La nói: “Xem ra thực lực của ngươi còn mạnh hơn tưởng tượng của ta không ít.”

Vương Đằng không hấm hứ gì, thay đổi đề tài, ý vị sâu xa nói: “Ngươi vẫn nhanh đi nhìn xem khối khoáng thạch của ngươi đi, thứ bên trong không tầm thường đâu.”

Cổ La phục hồi tinh thần lại, không quan tâm tìm tòi nghiên cứu thực lực của Vương Đằng nữa, vội vàng nhìn về phía khối ngọc thạch màu đỏ thắm kia.

Lúc này bóng kiếm bùng nổ qua đi, khối ngọc thạch màu đỏ thắm kia cũng bình tĩnh lại, chỉ có từng tia sáng nhu hòa tản ra, cũng không có vẻ chói mắt.

Tất cả mọi người đều nhìn về phía khối ngọc thạch đó.

“Wow!”

Một loạt tiếng ồ chợt vang lên, tất cả mọi người khiếp sợ nhìn thứ bên trong ngọc thạch.

Khối ngọc thạch màu đỏ này có chiều dài một mét, hiện ra hình dáng dài mảnh, mà trong đó rõ ràng có một thanh trường kiếm tạo hình phong cách cổ xưa lẳng lặng nằm ngang, từng ý cảnh kiếm đạo đang tản ra từ bên trong.

Ánh mắt của tất cả mọi người đều bị thanh trường kiếm này hấp dẫn, ánh mắt kinh dị, dù thế nào đều không dời mắt được.

“Sao thanh kiếm này lại khiến cho người ta có một cảm giác thật kỳ lạ!”

“Đúng vậy, giống như để cho người ta thấy được một cường giả kiếm đạo đang đứng trước mặt chúng ta vậy.”

“Ý cảnh như thế, người sở hữu thanh kiếm này nhất định là một cường giả nắm giữ ý cảnh kiếm đạo cực cao.”

“Thanh kiếm này tối thiểu cũng là binh khí cấp Giới Chủ!”

Hết chương 3169.
Bình Luận (0)
Comment