Mọi người thảo luận ồn ào, đều đang suy đoán lai lịch và cấp bậc của thanh kiếm này.
Hai người Thế Kinh và Thế Đô liếc nhìn nhau, sắc mặt khó coi hơn, khi nhìn thấy thanh kiếm này, bọn họ biết mình… lại thua nữa!
Hoàn toàn không có cách nào để so!
Giá trị của thanh kiếm này nhất định vượt qua Mộc nguyên châu của bọn họ.
Sắc mặt của hai người Tang Y và Nhạc Yên hơi nghiêm nghị, các nàng đều cho rằng mình thắng, hiện giờ xem ra thật sự chưa chắc.
Thanh kiếm này không đơn giản.
Vương Đằng không nói gì, ánh mắt đảo qua xung quanh trường kiếm, niệm lực tinh thần cuốn ra, nhặt bong bóng thuộc tính lên.
Không hề nghi ngờ, sau khi thanh kiếm này hoàn toàn xuất thế, bong bóng thuộc tính rơi xuống càng nhiều.
‘Nhân Kiếm Hợp Nhất x2000’
‘Nhân Kiếm Hợp Nhất x2500’
‘Nhân Kiếm Hợp Nhất x2300’
…
Toàn bộ đều là thuộc tính cảnh giới ‘Nhân Kiếm Hợp Nhất’, hơn nữa giá trị thuộc tính còn nhiều hơn bong bóng thuộc tính trước đó không ít.
Trong lòng Vương Đằng đã vui mừng đến nở hoa, thanh kiếm này là thứ tốt, lại rơi xuống nhiều giá trị thuộc tính ‘Nhân Kiếm Hợp Nhất’ như vậy, thật sự tiện nghi Cổ La.
Nhưng cho dù đối phương muốn lĩnh ngộ ‘Nhân Kiếm Hợp Nhất’ cũng phải tiêu tốn rất nhiều thời gian để cảm ngộ.
Không giống như Vương Đằng, trực tiếp cạo lông cừu, nghĩ như thế nào đều là hắn buôn bán lời.
‘Nhân Kiếm Hợp Nhất’: 26500/100000
Trong phút chốc, Vương Đằng nắm giữ cảnh giới ‘Nhân Kiếm Hợp Nhất’ đã cấp tốc tăng lên, vượt xa cảnh giới ban đầu.
Trong đầu hắn lập tức xuất hiện rất nhiều cảm ngộ kiếm đạo, giống như có từng bóng dáng đang diễn luyện kiếm pháp ở bên trong đầu hắn, bày ra đủ loại chí lý kiếm đạo, khiến cho hắn lý giải về một đạo của kiếm càng khắc sâu và tinh thâm.
Giống như đột nhiên hiểu ra, Vương Đằng hoàn toàn nắm giữ cảm ngộ kiếm đạo này.
Sau đó hắn nhìn thoáng qua giao diện thuộc tính, không khỏi hơi ngoài ý muốn và khiếp sợ.
Chỉ trong một lúc như vậy, thuộc tính ‘Nhân Kiếm Hợp Nhất’ lại từ 10000 có lẻ tăng mạnh lên đến 26500 điểm, tăng lên như vậy không khỏi quá nhanh.
Hiện giờ cảnh giới ‘Nhân Kiếm Hợp Nhất’ hắn đang nắm giữ tuyệt đối còn vượt xa những thiên tài kiếm đạo như Vũ Vân Tiên, Lục Thiên.
Cho dù bọn họ liều mạng tu luyện, trong khoảng thời gian ngắn như vậy cũng chưa chắc có thể theo kịp hắn.
Trừ phi bọn họ chiếm được cơ duyên gì đó khó có thể tưởng tượng.
Đáng tiếc cơ duyên này lại không dễ có như vậy.
Nghĩ đến đây, Vương Đằng không nhịn được cười he he, hắn thật sự may mắn!
Nói đi cũng phải nói lại, như này có tính đang cạo lông cừu của những Tầm quặng sư thiên tài này không?
Bảo vật của bọn họ cắt ra cung cấp bong bóng thuộc tính cho hắn, không phải tương đương với cho hắn cạo lông cừu sao?
“Có ai có thể đến xem xét cấp bậc và giá trị của thanh kiếm này không?” Cổ La quan sát thanh trường kiếm trước mắt, muốn xác định giá trị của nó, nhưng cuối cùng không có kết quả, chỉ có thể hỏi xung quanh.
“Bọn ta đến nhìn xem.” Một âm thanh đột nhiên truyền đến.
Đám người tách ra, mấy bóng dáng từ bên ngoài đi đến.
“Là người thẩm định của liên minh Phó Chức Nghiệp!”
“Người kia hình như là… nhà thẩm định Masefield!”
“Là hắn, nhà thẩm định cực kỳ nổi danh của tổng bộ liên minh Phó Chức Nghiệp, nghe đồn bảo vật hắn đã từng thẩm định trọn vẹn đạt đến mười mấy vạn món, trong đó chỉ riêng bảo vật cấp Bất Hủ đã nhiều đến một vạn món.”
“Shhh!” Không ít người hít một ngụm khí lạnh, rung động không thôi.
Bảo vật cấp Bất Hủ còn nhiều đến một vạn món!
Một số người còn chưa từng thấy một món bảo vật cấp Bất Hủ, nhưng đối phương lại đã từng thẩm định nhiều bảo vật cấp Bất Hủ như thế.
Kỷ lục thẩm định như vậy, thật sự khiến cho người ta khó có thể tin!
Trong mắt Vương Đằng cũng lộ ra vẻ ngoài ý muốn, tổng bộ liên minh Phó Chức Nghiệp thật sự ngọa hổ tàng long, tùy tiện xuất hiện một ai đều là nhân vật ghê gớm, thật sự đáng sợ.
“Nhà thẩm định Masefield!” Tang Y rõ ràng có quen biết người thẩm định này, lập tức tiến lên, khẽ cúi người thi lễ.
“Hóa ra là Tang Y tiểu thư, chúng ta có duyên gặp mặt một lần.” Tông sư Masefield là một ông lão thoạt nhìn mặt mũi hiền lành, cười gật đầu nói.
“Đúng vậy, lần trước cha ta mời ngươi thẩm định một bảo vật, khi đó ta ở ngay đấy.” Tang Y cười nói.
“Nhà thẩm định Masefield!” Thai Lô cũng tiến lên hành lễ nói.
“Ngươi là…” Masefield chần chừ một chút, chợt nói: “Ta nhớ ra rồi, hình như ngươi là thiên kiêu Thai gia, ta cũng từng thẩm định bảo vật cho trưởng bối gia tộc ngươi.”
“Đúng vậy, ta tên Thai Lô, đúng là một thành viên Thai gia, nhưng lại không xứng với danh xưng thiên kiêu, chỉ có chút thành tựu mà thôi.” Thai Lô khiêm tốn nói.
“Thiên kiêu Thai gia đáng kinh ngạc, ngươi khiêm nhường.” Nhà thẩm định Masefield cười nói.
Ánh mắt Cổ La hơi lóe lên, khẽ hành lễ nói: “Bái kiến nhà thẩm định Masefield!”
“Ngươi!” Nhà thẩm định Masefield đột nhiên hơi trợn trừng mắt, giống như thấy được chuyện gì khó có thể tin.
“Nhà thẩm định Masefield, trước kia chúng ta đã từng gặp một lần, lúc trước ta đã gặp ngươi ở chỗ chú ta, ngươi còn nhớ rõ không?” Cổ La dùng ánh mắt ra hiệu cho nhà thẩm định Masefield, nói.
“Khụ khụ!” Nhà thẩm định Masefield phục hồi tinh thần lại, vội ho một tiếng, nói: “Nhớ được! Nhớ được! Ngươi là…”
“Ta tên Cổ La, nhà thẩm định Masefield đúng là quý nhân hay quên.” Cổ La nói.
“Ha ha ha, xem trí nhớ này của ta, thật sự hơi đãng trí.” Nhà thẩm định Masefield cười ha ha nói.
Ánh mắt của Vương Đằng đảo qua giữa hai người, luôn cảm thấy hai người này hơi kỳ quái.
Đừng nói Vương Đằng, kể cả đám người Tang Y, Thai Lô đều cảm thấy hơi kỳ quái.
Mặc dù Masefield chỉ là một người thẩm định, nhưng trình độ của đối phương cực kỳ cao thâm, có kinh nghiệm và tri thức không gì sánh kịp, là khách quý của rất nhiều cường giả.
Người gần như có thể mời được hắn đều là một vài cường giả có thực lực cực kỳ mạnh mẽ hoặc là người của một vài thế lực lớn.
Cổ La này lại có quen biết với nhà thẩm định Masefield, thân phận chắc chắn không đơn giản.