Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 3171 - Chương 3171. Cổ Kiếm! Nhân Kiếm Hợp Nhất Tăng Mạnh! Tinh Thạch Màu Xám! (5)

Chương 3171. Cổ kiếm! Nhân Kiếm Hợp Nhất tăng mạnh! Tinh thạch màu xám! (5)
Chương 3171. Cổ kiếm! Nhân Kiếm Hợp Nhất tăng mạnh! Tinh thạch màu xám! (5)

“Ngươi đến vừa lúc, mau tới thẩm định thay ta giá trị của thanh trường kiếm này.” Cổ La vội vàng nói.

“Thanh trường kiếm này do ngươi cắt ra?” Nhà thẩm định Masefield kinh ngạc hỏi.

“Đúng vậy!” Cổ La gật đầu nói.

“Trình độ tầm quặng của Cổ… tiểu hữu thật sự không tầm thường.” Nhà thẩm định Masefield khen ngợi.

“Còn tạm được! Còn tạm được!” Cổ La cười hề hề nói.

Nhà thẩm định Masefield không nói thêm gì nữa, lập tức tiến đến trước mặt khối ngọc thạch màu đỏ thắm kia quan sát.

Hắn không để cho người cắt ngọc thạch này ra, chính là cách ngọc thạch quan sát thanh trường kiếm, khi thì dừng bước trầm ngâm một chút, khi lại thong thả dạo bước, giống như tìm hiểu rõ ràng tất cả chi tiết của thanh trường kiếm.

Một lát sau, khi tất cả mọi người chờ đến hơi không kiên nhẫn, hắn rốt cuộc chậm rãi mở miệng nói:

“Thanh trường kiếm này… nhìn xem từ tạo hình trên đó, hẳn là vật viễn cổ, hơn nữa còn là vật luyện tạo của một chủng tộc viễn cổ.”

“Chủng tộc kia tên là tộc Xích Phong, chính là một chủng tộc có được thiên phú hệ Hỏa mạnh mẽ, bọn họ lấy luyện tạo mà nổi tiếng. Binh khí do họ rèn ra là thứ được tất cả võ giả chạy theo như vịt, trên binh khí được bọn họ rèn ra đều có đặc thù của bộ tộc bọn họ, mọi người có thể điều tra, so sánh với đường vân bên trên thanh trường kiếm này.”

“Tộc Xích Phong!” mọi người sửng sốt, lập tức điều tra.

“Nhà thẩm định Masefield quả nhiên kiến thức uyên bác, không ngờ kể cả vật viễn cổ cũng có thể biết được.” Tang Y cười nói.

“Chẳng qua chỉ sống lâu một chút, cái gì đều đã từng gặp một chút mà thôi, không đáng giá nhắc đến.” Nhà thẩm định Masefield cười nói.

“Nhà thẩm định này quả nhiên thật lợi hại!” Viên Cổn Cổn gửi tư liệu điều tra được cho Vương Đằng, than thở.

“Có thể trở thành khách quý của Tang gia và Thai gia, không có chút năng lực, làm sao có thể làm được.” Vương Đằng nhìn xem tư liệu một chút, gật đầu nói.

“Như vậy thanh trường kiếm này là cấp bậc gì?” Cổ La hỏi.

“Nhìn xem từ phù văn trên đó, nên là binh khí cấp Giới Chủ cao giai.” Tông sư Masefield nói.

“Cấp Giới Chủ cao giai!” Mọi người sửng sốt, lộ ra vẻ kinh hãi trên mặt.

Binh khí cấp Giới Chủ cao giai đến từ viễn cổ, giá trị của nó tuyệt đối không thấp được.

“Định giá cho thanh trường kiếm này…” Ánh mắt Cổ La lóe lên, cũng hơi vui vẻ, lại hỏi tới.

Nhà thẩm định Masefield nhíu mày, sờ cằm trầm ngâm nói: “Giá binh khí của tộc Xích Phong đều cao hơn binh khí bình thường không ít, hơn nữa còn là vật viễn cổ, giá trị lại sẽ cao hơn chút nữa.”

“Nhưng đây không phải là mấu chốt.”

“Hả! Sao lại nói thế?” Tang Y hỏi.

Mọi người đều không dời mắt nhìn Tông sư Masefield, muốn nhìn xem hắn lại định giá như thế nào.

“Mấu chốt của thanh kiếm này không phải ở trên ngoại hình, mà nằm ở trên loại ý cảnh đang tràn ngập ra kia.” Nhà thẩm định Masefield cười nói: “Ta đã từng nhìn thấy thứ kiểu như này không ít, nếu ta không cảm ứng sai, ý cảnh kiếm đạo ở bên trên đó có trợ giúp không nhỏ đối với cường giả cấp Giới Chủ.”

Xung quanh có không ít cường giả cấp Giới Chủ, giờ phút này nghe vậy đều âm thầm gật đầu, bọn họ đều cảm nhận được ý cảnh tán phát ra từ trên thanh trường kiếm này có trợ giúp không nhỏ đối với bọn họ.

Nếu có thể cẩn thận cảm ngộ một phen, tuyệt đối có rất nhiều chỗ tốt cho việc tăng ý cảnh kiếm đạo của bọn họ lên.

Điểm này mới là giá trị chân chính của thanh kiếm.

“Do đó ta định giá cho thanh kiếm này là… một ngàn hai trăm đồng Hỗn Độn!” Nhà thẩm định Masefield nói.

Tang Y và Nhạc Yên nghe vậy, trong lòng lập tức nhẹ nhàng thở ra.

Cổ La gật đầu, mặc dù ít nhiều gì hơi thất vọng, nhưng hắn đang tỷ thí với Vương Đằng, cho dù thua cũng không cần thua thanh kiếm này cho người khác, nên không có gì phải lo lắng.

“Nhà thẩm định này định giá còn tương đối chuẩn xác.” Viên Cổn Cổn nói.

“Không, nếu dựa theo ý cảnh trong đó, giá cả hẳn có thể lại cao hơn một chút.” Vương Đằng nói.

Chỉ có hắn biết rõ bên trong thanh trường kiếm này ẩn chứa ý cảnh kiếm đạo như thế nào, do đó hiểu rõ giá trị của nó ra sao.

“Vậy ngươi có định nói cho bọn họ không?” Viên Cổn Cổn hỏi.

“Ta vẫn không nói, dù sao kể cả giá cao lên một chút vẫn không vượt trên được Thiên Phong Thanh Điêu của Nhạc Yên, nói hay không kết quả đều giống nhau.” Vương Đằng nói.

“Một ngàn hai trăm đồng Hỗn Độn, xem ra là bọn ta thắng.” Nhạc Yên nhìn Vương Đằng, liếc xéo khối khoáng thạch của hắn, cười nói: “Ngươi còn muốn tiếp tục cắt đá sao?”

“Cắt, vì sao không cắt?” Vương Đằng thản nhiên nói.

“Khối khoáng thạch của ngươi vốn nhỏ, hiện giờ đã cắt một nửa, nhưng còn không ra sáng, sợ rằng sẽ cược giảm, chắc chắn không thắng được Nhạc Yên.” Thế Kinh lên tiếng nhàn nhạt nói.

Hắn còn định cứu vãn quan hệ với Nhạc Yên, nếu bọn họ xác định bị thua, không bằng biểu hiện rộng rãi một chút, có lẽ còn có thể cứu vãn phần ấn tượng đã mất lúc trước.

“Còn chưa hoàn toàn cắt ra, hiện giờ nói cái gì đều hơi sớm.” Vương Đằng bình tĩnh nói.

“Con vịt chết còn cứng mỏ.” Thế Đô cười lạnh một tiếng, khinh thường nói: “Dựa vào khối khoáng thạch này của ngươi cũng muốn thắng Nhạc Yên tiểu thư sao, thật sự mơ tưởng hão huyền.”

“Thế nào, còn không cho ta cắt đá sao?” Vương Đằng liếc xéo hắn, hỏi ngược lại.

“Được rồi, đừng ở đây nói nhảm nữa.” Nhạc Sơn cuối cùng không nhìn nổi nữa, lạnh lùng liếc xéo hai người Thế Đô, nói: “Cho dù kết quả như thế nào, trước khi chưa cắt ra, đều không chuẩn xác được, kể cả đạo lý như vậy đều không hiểu sao?”

Sắc mặt Thế Đô lập tức cứng đờ, vô cùng xấu hổ.

“Tiếp tục cắt đá đi.” Nhạc Yên cười ha ha, làm người giảng hòa, nói.

Thật ra giờ phút này ấn tượng của nàng đối với Vương Đằng đã trở nên không tốt lắm, đến tình trạng như vậy rồi, nhưng tên này còn gắng gượng chống đỡ không chịu buông tay, thật sự khiến cho người ta không nói được gì.

Tang Y cũng nhíu mày liếc nhìn Vương Đằng, thằng cha này rốt cuộc đang nghĩ gì?

Hết chương 3171.
Bình Luận (0)
Comment