Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 3175 - Chương 3175. Nguyên Tinh Linh Hồn! Nỗi Tuyệt Vọng Của Hai Anh Em Thế Kinh Và Nhạc Yên! Tranh Giành! (3)

Chương 3175. Nguyên tinh linh hồn! Nỗi tuyệt vọng của hai anh em Thế Kinh và Nhạc Yên! Tranh giành! (3)
Chương 3175. Nguyên tinh linh hồn! Nỗi tuyệt vọng của hai anh em Thế Kinh và Nhạc Yên! Tranh giành! (3)

Thậm chí, đối với một gia tộc lớn, một lượng lớn đồng Hỗn Độn như vậy cũng đủ để họ xoắn ruột một phen.

“Shh!”

Cùng lúc đó, mọi người xung quanh đều hít một hơi khí lạnh, như thể vừa nghe thấy chuyện gì khó tin lắm.

Cái giả này quả là nghịch thiên!

Nếu họ nhớ không nhầm thì hình như trước đó vị Tông sư Vương Đằng này chỉ mua khối khoáng thạch này với giả 20 tỷ đồng Vũ Trụ.

Bên kia, ông lão họ Kê ôm ngực, há hốc mồm, dáng vẻ muốn ngất xỉu.

Vốn dĩ định bán 25 tỷ đồng Vũ Trụ, hắn còn cố ý giảm đi 5 tỷ đồng Vũ Trụ, kết quả giải ra mười tám ngàn đồng Hỗn Độn.

Phụt!

Ông lão họ Kê gần như hộc máu.

Ông lão tên Tùng Lăng bên cạnh nhìn hắn với vẻ mặt ái ngại, muốn nói lại thôi, nhưng cuối cùng vẫn không nói gì cả.

Hắn cảm thấy bất luận mình nói gì đều là đâm vào trái tim đối phương thôi.

“Nhưng...” Nhà thẩm định Masefield chợt thay đổi, khiến mấy người Nhạc Yên, Thế Đô đều thót tim.

“Nhưng cái gì?” Nhạc Yên truy hỏi.

“Giá trị của nguyên tinh linh hồn không thể tính toán theo kích cỡ đơn giản vậy, nói chung là thể kích càng lớn thì lực linh hồn ẩn chứa bên trong nguyên tinh linh hồn sẽ càng tinh thuần và dồi dào, nên giá trị sẽ rất là cao.” Nhà thẩm định Masefield chậm rãi nói.

“Phụt!” Hai anh em Thế Kinh và Thế Đô cảm thấy ngực mình bị đâm một nhát, suýt nữa hộc máu.

“Anh bạn này, ta trả hai mươi lăm nghìn đồng Hỗn Độn, chẳng hay có thể bán khối nguyên tinh linh hồn này cho ta không?” Lúc này, một giọng nói ôn hòa chợt vang lên gần đó.

Mọi người không khỏi giật mình nhìn về phía người nói.

Đó là một người đàn ông trung tuổi, diện bộ áo bào trắng, trên người thoạt nhìn như không hề có dao động, nhưng đôi mắt lại rất sâu thẳm, tựa như ẩn chứa cả tinh không.

“Tồn tại cấp Bất Hủ!” Nhiều người lập tức nhận ra thân phận của người đàn ông trung niên, người này chính là một vị cường giả cấp Bất Hủ.

Vương Đằng cũng nhanh trí nhìn về phía người tới, hắn đã sớm đoán được chắc chắn sẽ có người lên tiếng, chỉ không ngờ lại nhanh đến vậy, hơn nữa còn là cường giả bất Bất Hủ.

Đối diện với tồn tại ấy, hắn cũng phải thận trọng hơn.

Cũng may hắn có người chống lưng nên không cần lo lắng quá.

“Hai mươi lăm nghìn đồng Hỗn Độn!” Mặt hai anh em Thế Kinh và Thế Đô cắt không ra hột máu, nội tâm xám xịt.

Nếu là người bình thường lên tiếng ra giá thì hai anh em còn có thể phản bác dăm câu vì tiền đặt cược, nhưng đối mặt với tồn tại cấp Bất Hủ, có cho họ thêm ba cái lá gan cũng không dám.

Giờ phút này, hai người hoàn toàn khổ không nói lên lời.

“Ta rất có thành ý, anh bạn có thể cân nhắc xem.” Vị cấp Bất Hủ mặc bộ trường bào nguyệt bạch cười nói.

“Ta trả hai mươi tám ngàn đồng Hỗn Độn.” Song không chờ Vương Đằng lên tiếng thì lại một bóng người khác đứng lên, thản nhiên nói.

Đây là một ông lão có khuôn mặt lạnh lùng, mặc bộ trường bào xanh lá, trên người tản mát hàn ý làm người ta không dám lại gần.

Vị tồn tại cấp Bất Hủ mặc trường bào nguyệt bạch liếc nhìn đối phương rồi nói: “Hai mươi chín ngàn đồng Hỗn Độn!”

“Ba mươi ngàn đồng Hỗn Độn!” Ông lão áo xanh nói.

“Ba mươi mốt ngàn đồng Hỗn Độn!”

“Ba mươi hai ngàn đồng Hỗn Độn!”

...

Hai người tranh giành nhau và thậm chí còn chẳng coi ai ra gì mà đấu giá với nhau.

“...” Trong mắt Vương Đằng nở đầy kim quang, hắn vẫn đánh giá thấp giá trị của khối nguyên tinh linh hồn này, mới nãy còn mười tám ngàn đồng Hỗn Độn mà nhoắng cái đã vọt lên ba mươi ngàn đồng Hỗn Độn rồi.

Quả nhiên như lời nhà thẩm định Masefield nói, giá trị của khối nguyên tinh linh hồn này hoàn toàn không thể tính toán chỉ trên kích thước đơn thuần.

Hai người Thế Kinh và Thế Đô càng khó chịu, nhìn hai vị tồn tại cấp Bất Hủ đẩy giá lên mà thâm tâm họ như muốn rỉ máu, đó đều thêm thẳng vào giá của họ.

Hai người hận không thể nhảy ra ngăn cản hai vị tồn tại cấp Bất Hủ kia, tiếc rằng họ không dám.

Môi Nhạc Yên cũng không ngừng run rẩy, cơ thể mảnh mai hơi lảo đảo, nếu không nhờ Tang Y đỡ lấy nàng thì suýt nữa nàng thiên kiêu xinh đẹp của Nhạc gia này đã đổ sụp xuống đất.

“Ta dại dột quá!” Nhạc Yên nhìn Tang Y, hai mắt lưng tròng: “Thật sự!”

“Tại sao ta lại đồng ý thay đổi tiền cược với hắn cơ chứ???”

“Nếu không... ngươi bán mình đi?” Tang Y do dự một chút rồi đề nghị.

Nàng chợt cảm thấy mình có chút may mắn, may mà nàng chỉ đến hỗ trợ, tiền cược này không liên quan đến nàng, bằng không sẽ rất thảm...

Làm sao mà trả nổi!

“Ngươi, ngươi, ngươi! Ta, ta...” Nhạc Yên trợn tròn mắt nhìn cô bạn thân, không thể nghĩ rằng đối phương sẽ thốt ra một lời đề nghị “tàn nhẫn” đến thế, suýt nữa đã giận đến bật khóc.

“A ha ha, ta đùa thôi, ngươi đừng tưởng thật.” Đối diện với ánh mắt nàng, Tang Y chột dạ quay đầu đi, cười khan nói.

Cuộc trả giá của hai vị cấp Bất Hủ như đã ngừng lại ở giá ba mươi ba ngàn đồng Hỗn Độn, không ai trả thêm nữa, họ nhìn về phía Vương Đằng như muốn trao quyền quyết định cho Vương Đằng.

Họ vẫn chưa phóng thích khí thế gì cả, nhưng lại dường như có một áp lực vô hình đè lên Vương Đằng.

Đây là uy thế của cường giả cấp Bất Hủ.

Họ đã có thành ý đẩy giá cả lên cao như vậy, giờ là lúc Vương Đằng đưa ra lựa chọn.

Hai người đều là cấp Bất Hủ, họ tin rằng không ai dám từ chối một cường giả cấp Bất Hủ cả.

Mọi người không khỏi nhìn về phía Vương Đằng, không biết hắn sẽ lựa chọn thế nào?

“Nếu anh bạn này bán khối nguyên tinh linh hồn này cho ta, vậy coi như ta nợ ngươi một ân tình.” Vị tồn tại cấp Bất Hủ mặc áo bào nguyệt bạch mỉm cười nói: “Mặt khác, ngươi có thể không biết thực lực của ta, ta là cấp Bất Hủ phong vương!”

“Ha ha, lão hủ cũng là cấp Bất Hủ phong vương, cậu bạn này, nếu ngươi bằng lòng bán khối nguyên tinh linh hồn này cho ta, ta cũng sẽ nợ ngươi một ân tình.” Ông lão áo xanh phát ra tiếng cười khàn khàn, nói.

Hết chương 3175.
Bình Luận (0)
Comment