“Thật không chịu nổi đánh.” Vương Đằng nhìn Tầm quặng sư ngất xỉu trước mặt, lắc đầu, niệm lực tinh thần quét ra nhặt hết bong bóng thuộc tính ở xung quanh lên.
‘Thuật tầm quặng x200’
‘Thuật tầm quặng x300’
‘Thuật tầm quặng x500’
‘Tinh thần cấp Vực Chủ x1200’
‘Tinh thần cấp Vực Chủ x1200’
…
Từng bong bóng thuộc tính hòa vào trong đầu của Vương Đằng, một phần biến thành cảm ngộ tầm quặng, một phần thì biến thành tinh thần lực nguyên chất hòa vào trong vũ trụ nhỏ trong cơ thể hắn, khiến trong đầu hắn không khỏi truyền tới từng đợt cảm giác sảng khoái.
“Cuối cùng tinh thần lực của mình cũng lại có thể tăng lên rồi.” Trong mắt Vương Đằng không khỏi toát ra sự vui mừng.
Kể từ khi tinh thần lực của hắn đột phá đến cấp Vực Chủ đã có thể tiếp tục thăng cấp rồi, không cần lãng phí những thuộc tính tinh thần kia nữa.
‘Tinh thần’: 64800/600000 (cấp Vực Chủ)
Lần này tổng cộng lấy được 4800 điểm thuộc tính tinh thần từ trên người Tầm quặng sư này, coi như là một thu hoạch không nhỏ.
‘Tầm quặng sư’: 23800/30000 (Tông sư)
Ngoài ra thuộc tính Tầm quặng sư của hắn cũng đã tăng lên một bậc, cách cấp Tông sư viên mãn càng ngày càng gần rồi.
“Cạo thêm lông cừu của mấy Tầm quặng sư nữa, chắc mình có thể đạt đến viên mãn rồi nhỉ.” Vương Đằng nghĩ trong lòng.
Sau đó hắn mỉm cười, nhìn “Cự Mãng” ở bên dưới, trong lòng đột nhiên khẽ động, trên mặt bỗng hiện ra một biểu cảm kỳ dị.
So với lãng phí thời gian tìm kiếm ở đây, còn không bằng…
Càng nghĩ càng cảm thấy ý kiến của bản thân rất tuyệt.
Nghĩ đến là làm, Vương Đằng lập tức ngồi xếp bằng trên bầu trời, nháy mắt khởi động thiên phú ‘Nguyên Từ chi tâm’.
Một dao động kỳ lạ tản ra từ trên người hắn, quét ngược ra bốn phương tám hướng, nháy mắt đã bao phủ cả dãy núi bên dưới.
“Hắn đang làm cái gì?”
Người ở bên ngoài đều hơi mờ mịt, cả đầu toàn dấu hỏi chấm.
Sao tên này lại ngồi xếp bằng trên bầu trời?
Lẽ nào mệt rồi?
Thế rồi không đợi mọi người nghĩ nhiều…
Ầm ầm ầm!
Đúng lúc này, một tiếng nổ kịch liệt bỗng nhiên truyền ra từ trong dãy núi bên dưới.
Mắt thường có thể thấy được cả dãy núi bên dưới đều đang bắt đầu rung động.
Với thực lực hiện giờ của Vương Đằng, tất nhiên sẽ tạo ra uy lực vô cùng khủng bố khi sử dụng thiên phú ‘Nguyên Từ chi tâm’.
Cho dù là mạch khoáng chứa đựng năng lượng kỳ lạ thì cũng có thể cưỡng chế “đào ra”!
Huống hồ hắn không những sử dụng thiên phú ‘Nguyên Từ chi tâm’, mà còn sử dụng ‘lĩnh vực Nguyên Từ’, hoàn toàn bao phủ cả khu vực này.
Đương nhiên muốn cưỡng chế đào một mạch khoáng ra khỏi mặt đất, vẫn là cần năng lực khống chế vô cùng mạnh mẽ, chỉ dựa vào bạo lực là không đủ.
Dãy núi bên dưới ngày càng rung động kịch liệt, đất rung núi chuyển, từng khe nứt khủng bố xuất hiện trên mặt đất, núi cao nứt ra, đá to không ngừng lăn xuống.
Cảnh tượng này thật sự giống như thiên tai khủng bố đã đến.
“Lên cho ta!”
Vương Đằng phát huy ‘Nguyên Từ chi tâm’ và ‘lĩnh vực Nguyên Từ’ đến cực hạn, một tiếng quát to chợt truyền ra từ miệng hắn.
“Grào!”
Lúc này một tiếng rống giận khủng bố cũng vang vọng khắp trời đất, không phải chỉ có mình Vương Đằng có thể nghe thấy nữa.
Dãy núi khổng lồ bên dưới hoàn toàn nứt ra, một “Cự Mãng” màu vàng đất vặn vẹo thân thể, chậm rãi hiện ra trước mắt tất cả mọi người.
Lực Nguyên Từ vô tận giống như biến thành một bàn tay to, cưỡng chế tóm vào lòng đất, bắt một “Cự Mãng” ra ngoài.
“...”
Trên quảng trường đột nhiên rơi vào một mảnh tĩnh lặng.
Mọi người nhìn lên màn sáng trong không trung lúc này đã biến thành lớn nhất, ánh mắt chấn động, trên mặt đều lộ vẻ rung động.
Ngay cả ba vị nguyên lão trên đài cao cũng không khỏi ngồi thẳng người, trên mặt lộ ra một tia kinh ngạc.
Những trưởng lão tồn tại cấp Thánh càng có không ít người trực tiếp đứng lên, ánh mắt kinh ngạc nhìn tình hình trong màn sáng.
Gia tộc trung tâm, nhất là gia tộc trung tâm đạo tầm quặng, lúc này không khỏi rơi vào trong kinh sợ.
“Đây là... thuật Tầm Mạch Tróc Long!”
Tang Tắc chỉ cảm thấy miệng đắng lưỡi khô, cổ họng bỗng hơi nhúc nhích, một âm thanh hơi khàn chậm rãi truyền ra.
“Đây là thủ đoạn của Tầm quặng sư cấp Thánh, chỉ có rất ít Tầm quặng sư cấp Tông sư đỉnh phong mới có thể nắm vững thuật ‘Tầm Mạch Tróc Long’ này, hắn...” Trong lòng gia chủ Phong gia Phong Hóa chấn động, muốn nói lại thôi.
Thanh niên tóc đen trong màn sáng trước mắt này, hoặc là một Tầm quặng sư đỉnh phong đứng đầu, hoặc chính là tồn tại đặt chân đến cấp Thánh.
Mà hắn càng có khuynh hướng vế trước.
Nhưng bất kể là khả năng nào, đều nói rõ rằng trình độ tầm quặng của Vương Đằng này trong cấp Tông sư đã là đạt đến cảnh giới đăng phong tạo cực.
“Thật là không nghĩ đến, thế mà có thể nhìn thấy thuật ‘Tầm Mạch Tróc Long’ trong hội giao lưu lần này tại đây.” Yến Lương hít một hơi thật sâu, từ từ ngồi xuống, ánh mắt có chút phức tạp.
Gia chủ Thai gia Thai Hòe vẻ mặt phức tạp, thiên phú của Vương Đằng còn mạnh hơn trong tưởng tượng của hắn, xem ra Thai Lô e rằng không phải là đối thủ của hắn...
...
Vương Đằng cũng không biết cái gì là thuật ‘Tầm Mạch Tróc Long’, hắn chỉ là muốn tiết kiệm một chút thời gian để làm được nhiều chuyện hơn.
Nếu không, nếu xuống trong hầm mỏ để thăm dò mạch khoáng này, ít nhất phải tốn thời gian nửa ngày đến một ngày.
Mạch khoáng dài mấy vạn dặm bị Vương Đằng mạnh mẽ từ lòng đất kéo ra, giống như một con mãng xà lớn đang nằm vặn vẹo trên mặt đất, giãy dụa muốn từ trong lực Nguyên Từ của Vương Đằng thoát ra ngoài.
Nhưng mạch khoáng cuối cùng vẫn là không có sinh mệnh, lúc này giãy dụa chỉ là một loại tác dụng trường vực, trói buộc nó lại trong lòng đất mà thôi.
“Bắt đầu!”
Trong miệng Vương Đằng lần nữa phát ra một tiếng hét lớn, thiên phú ‘Nguyên Từ chi tâm’ bộc phát ra lực Nguyên Từ dưới sự gia tăng của ‘lĩnh vực Nguyên Từ’, chống đỡ trường vực bên dưới.
Cả hai hình thành một loại cục diện giằng co.
Nhưng giằng co này rất nhanh bị phá vỡ, dưới tình huống Vương Đằng liên tục chuyển vận lực Nguyên Từ, trường vực trong mạch khoáng bên dưới rốt cuộc hoàn toàn sụp đổ.
Ầm!