Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 3265 - Chương 3265. Đĩa Trận Đại Viêm Nguyên Mãng! Cổ Độc! Hắc Ám Ăn Mòn! (3)

Chương 3265. Đĩa trận Đại Viêm Nguyên Mãng! Cổ độc! Hắc Ám ăn mòn! (3)
Chương 3265. Đĩa trận Đại Viêm Nguyên Mãng! Cổ độc! Hắc Ám ăn mòn! (3)

Nhất là hai thế lực đối địch là đế quốc Namos và liên bang tự do Chidala, bọn họ đều nhìn lại với ánh mắt kỳ lạ.

“Tông sư Hoa Viên, đây chính là thiên tài nghề phụ của đế quốc Đại Càn các ngươi đấy à?” Tông sư Dobbin của đế quốc Namos không nhịn được lên tiếng hỏi.

“Chắc các ngươi không nhầm chứ, đây chính là thi đấu giao lưu nghề phụ.” Một vị tông sư của liên bang tự do Chidala cũng không nhịn được bật cười nói.

Điều này làm mấy người tông sư Hoa Viên có chút nóng mặt.

Nhưng rất nhanh sau đó họ đã trừng mắt lại, nói: “Sao, có vấn đề gì à? Là chuyên gia nghề phụ chẳng lẽ lại không thể có được thực lực võ đạo mạnh mẽ hay sao?”

“Chính xác, nếu cũng giống như những người khác thì chẳng phải đã chết khi gặp gã áo đen kia rồi hay sao.” Tông sư Alfred phụ họa.

“Thực lực võ đạo của tông sư Vương Đằng lớn mạnh, chứng tỏ hắn có được thiên phú vô cùng mạnh mẽ, các ngươi có thiên tài như thế không?” Mặc dù tông sư Harold là người có tính tình hiền hòa, nhưng lúc này cũng không nhịn được lên tiếng.

Nhóm tông sư của đế quốc Namos và liên bang tự do Chidala lập tức đơ mặt lại, có chút xấu hổ.

Nhất là lời nói không nhanh không chậm của tông sư Harold giống như một con dao mềm dẻo găm sâu vào trong lòng họ, khiến họ khó chịu đến cực hạn.

Bên kia, mấy người gia tộc Pylax cũng đầy vẻ nghiêm trọng nhìn tình hình bên trong màn sáng, thực lực mà Vương Đằng phô bày ra lúc này thật sự khiến họ phải kinh hãi.

Cảnh giới cấp Vũ Trụ lại áp đảo hoàn toàn một võ giả cấp Vực Chủ hùng mạnh.

Thực lực của Vương Đằng này phát triển quá nhanh!

Cũng quá yêu nghiệt!

Thực lực chiến đấu vượt cấp ấy, cho dù là rất nhiều thiên tài cũng không thể làm được.

Khoảng cách song phương quá lớn, thực lực của gã áo đen kia chí ít cũng đạt cấp Vực Chủ đỉnh phong, vậy rốt cuộc Vương Đằng đã làm được bằng cách nào?

Rất nhiều người cũng có nỗi niềm nghi hoặc ấy, bọn họ thật sự không nghĩ ra nguyên nhân tại sao Vương Đằng lại mạnh đến như thế?

...

Ầm!

Một tiếng nổ vang lên, gã áo đen bị bay ngược ra ngoài lần nữa.

Lúc này, hai người đã xông lên không trung, tựa như hai luồng anh sáng đấu đá nhau, ánh sáng xanh do tên áo đen biến thành bị đánh bay mấy ngàn mẹt chẳng khác gì bao cát.

Ngay sau đó, ánh sáng xanh thẫm tiêu tán đi, để lộ ra thân hình của tên áo đen, lúc này, chiếc áo choàng đen trên người hắn đã trở nên cực kỳ xộc xệch, thậm chí còn có vết cháy và dấu vết hư hỏng.

“Xem ra chiếc áo choàng đen của ngươi không phải thứ không thể hư hỏng.” Vương Đằng nhìn đối phương từ xa, khẽ cười nói.

“Hừ!”

Một tiếng hừ lạnh chợt truyền ra bên dưới chiếc áo choàng, hắn không nhiều lời, mạnh mẽ giơ cao chiến kiếm trong tay, một ánh sáng xanh thẫm chói mắt nở rộ, nháy mắt tỏa ra bốn phương tám hướng, hình thành một lĩnh vực màu xanh rộng lớn.

Vù vù vù...

Từng lưỡi đao gió xanh thẳm xuất hiện từ hư không, từng cơn cuồng phong nổi lên rồi càn quét ra, kéo Vương Đằng vào bên trong một vùng lĩnh vực xanh thẳm.

Nhạc Yên bên dưới ngẩng đầu nhìn lên thì đã thấy Vương Đằng bị lĩnh vực màu xanh kia bao phủ, trên khuôn mặt lập tức lộ ra một tia lo lắng.

Người kia có thể thoát ra hay không?

Hay nàng có nên chạy trốn trước hay không?

Nhưng ngẫm lại người ta giữ chân tên áo đen vì nàng, nếu chạy trốn như thế thì không tốt lắm.

Cuối cùng nàng vẫn không bỏ đi, mà lấy đan dược cho người Nhạc gia ăn.

Lúc nãy, sau khi ăn thuốc giải độc do chính nàng điều chế đã giúp nàng khôi phục không ít, tạm thời ngăn chặn được độc của Lam Ngọc.

Vừa nghĩ tới Lam Ngọc là Nhạc Yên lại tức ứa gan.

So ra thì chí ít Vương Đằng vẫn là con người.

...

“Chơi lĩnh vực với ta à!” Trên bầu trời, Vương Đằng nhìn quanh một vòng, trên mặt lộ ra vẻ kỳ lạ.

Gã áo đen vẫn chưa lên tiếng, chiến kiếm trong tay giơ cao, nguyên lực hệ Phong vô tận hội tụ lại, hóa thành một ánh kiếm khổng lồ chói lóa xông thẳng lên trời.

Hàng hà sa số những lưỡi kiếm gió vờn quanh tứ phía, sáp nhật vào lực lượng lĩnh vực.

Thậm chí, bên trong ánh kiếm kia còn tràn ngập từng luồng lực quy tắc căn nguyên quấn quýt trên mặt của ánh kiếm, chúng ngưng tụ thành từng đường hoa văn pháp tắc và tỏa ra hơi khó huyền ảo.

Ánh mắt Vương Đằng hơi nheo lại, cảm nhận khí thế tỏa ra từ ánh kiếm kia, cho dù mặt ngoài trông hắn thực sự không thèm để ý, nhưng sâu bên trong nội tâm đã không còn mảy may coi thường.

Ngay sau đó, trong tay hắn xuất hiện một thanh chiến đao hệ Thổ cấp Giới Chủ, trên người cũng tỏa ra hơi thở đặc thù.

Thổ lĩnh vực!

Trên chiến đạo lập tức nở rộ ánh sáng chói lòa rồi bùng tỏa ra tứ phía, hệt như hóa thành một vùng trời sắc vàng, bao phủ đỉnh đầu hắn.

Toàn bộ lưỡi kiếm gió xung quanh đều bị gạt ra, màn trời sắc vàng ngăn cản tất thảy lực lượng hệ Phong, cuồng phong nào cũng không thể lay chuyển.

“Chết!”

Tên áo đen biết không thể đợi thêm nữa, chiến kiếm trong tay hắn lập tức chém ra, ánh kiếm cất chứa lực lượng lĩnh vực và lực quy tắc căn nguyên bổ về phía Vương Đằng.

Ầm!

Cả vùng lĩnh vực như cũng hòa vào bên trong ánh kiếm, ầm ầm chụp về phía Vương Đằng.

Cảnh tượng này nếu để võ giả cấp Vực Chủ bình thường trông thấy thì hẳn đều sẽ hoàng sợ, nhưng Vương Đằng vẫn bình tĩnh như thường, chiến đao trong tay cũng chém ra sau đó.

Uỳnh uỳnh rầm!

Một đao quét ngang trời, vùng không gian màu vàng cũng ập xuống theo đó, giao tranh với ánh kiếm của đối phương.

Tiếng nổ đinh tai nhức óc vang dội bên trong hư không, khiến không gian quanh đó xuất hiện từng vết nứt rõ ràng.

Động tĩnh lớn như thế, chẳng những Nhạc Yên bên dưới và những người Nhạc gia đã tỉnh lại cũng cảm thấy rung động, mà những người bên ngoài cũng đều lấy làm kinh hãi.

“Uy lực mạnh quá!”

Trên nhiều gương mặt của võ giả cấp Giới Chủ cũng không khỏi lộ ra vẻ nghiêm trọng, họ có thể cảm giác được lực lượng lĩnh vực ẩn chứa bên trong đòn tấn công kia đáng sợ đến nhường nào.

Hết chương 3265.
Bình Luận (0)
Comment