Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 3266 - Chương 3266. Đĩa Trận Đại Viêm Nguyên Mãng! Cổ Độc! Hắc Ám Ăn Mòn! (4)

Chương 3266. Đĩa trận Đại Viêm Nguyên Mãng! Cổ độc! Hắc Ám ăn mòn! (4)
Chương 3266. Đĩa trận Đại Viêm Nguyên Mãng! Cổ độc! Hắc Ám ăn mòn! (4)

Trên bầu trời, công kích song phương cũng không giằng co bao lâu, một tiếng vỡ nứt đột nhiên nổ ra dưới sự chú ý của mọi người.

Rắc! Rắc!

Tiếng vỡ ấy cực kỳ rõ rệt, vang vọng trong đất trời đặc biệt đột ngột.

Sắc mặt của mọi người sững sờ, lập tức nhìn về phía phát ra tiếng động kia, chỉ thấy trên ánh kiếm xanh rõ ràng xuất hiện từng vết nứt.

“Hay lắm!” Nhạc Bàn mừng vui quá đỗi, trong miệng không nhịn được hét to một tiếng.

Vương Đằng này tuy có chút đáng giận nhưng thực lực quả là rất mạnh, nếu có thể đánh bại tên áo đen kia thì Nhạc Yên cũng sẽ an toàn rồi.

Bùm!

Nhưng đúng lúc này, một tiếng trầm đục chợt vang lên.

Chỉ thấy ánh kiếm xanh kia nổ tung tóe, biến thành ánh sáng xanh bay khắp trời.

Mà mũi đạo vàng kia thì vẫn không chút suy giảm, lập tức ập lên tên áo đen.

Tên áo đen mất kiểm soát đâm rầm vào ngọn núi lớn đằng sau.

Uỳnh!

Một tiếng nổ chợt vang lên.

Ngọn núi phía xa chợt run chuyển dữ dội, một vết đao khủng bố xuất hiện bên trên ngọn núi, tên áo đen bị đánh lún vào bên trong núi.

Sau đó, ngọn núi kia lập tức nổ tung.

Rầm! Rầm! Rầm...

Tên áo đen liên tục đâm sầm vào những ngọn núi kế tiếp, lực phá loại khủng khiếp đối nỗi kinh động vô số tinh thú ở đó.

Hai vùng lĩnh vực trên bầu trời tiêu tan đi như chưa từng xuất hiện.

Vương Đằng đạp không mà đứng, một tay cầm đao, một tay giơ ra trước mắt mình, nhìn về phương xa: “Wow, bay xa thật.”

Nhạc Yên bên dưới đã nhìn không khép được mỏ, lúc này miệng nàng há hốc ra như có thể nhét vừa cả một cây xúc xích cỡ bự.

Nàng nhìn bóng dáng mái tóc đen có phần bất cần trên không trung kia, ánh mắt dần trở nên phức tạp.

Người kia không giống với những người khác.

Có lẽ đây chính là vốn kiêu ngạo của hắn, cho dù đối diện với một mỹ nhân như nàng thì cũng vô cùng lạnh nhạt, thậm chí không để trong lòng.

Giờ khắc này, nàng không nhịn được so sánh mình với Vương Đằng, nhất thời cảm thấy một tia không thoải mái trong lòng.

“Không biết đã chết chưa?” Vương Đằng mở ‘đôi mắt Chân Thị’ để nhìn ra xa, đột nhiên biến sắc: “Ồ?!”

Grào!

Lúc này, một tiếng hét không giống với tiếng của con người chợt vang lên ở phía trước, vang vọng trên bầu trời.

Vù!

Sau đó một tiếng vù vang lên, kế tiếp, một ánh sáng xanh thẫm chói lòa bùng nổ bên trong ngọn núi kia, nó bắn thẳng lên không trung, hình thành một cột sáng khủng khiếp.

“Đó là... cái gì vậy?” Vẻ mặt Nhạc Yên thay đổi, hoảng hốt nhìn về phía cột sáng.

Người bên ngoài cũng như nhìn thấy một thứ khó tin, ai cũng đứng phắt dậy.

“Đệt!”

“Nguyên lực này không ổn! Sao lại biến thành màu xanh thẫm?”

“Sao ta lại cảm thấy một luồng ý tà ác nhỉ.”

“Không phải... là nguyên lực Hắc Ám đấy chứ??!!”

...

Nguyên lực Hắc Ám, chỉ bốn chữ ngắn ngủi cũng đủ khiến tất cả mọi người rơi vào sự im lặng quỷ quái, bầu không khí chợt trở nên căng thẳng tột độ.

Trên đài, ba người nguyên lão Đan Trần đầy vẻ nghiêm nghị, ánh mắt lộ ra tia lạnh giá.

“Chết tiệt, loài Hắc Ám dám phái người đến liên minh Phó Chức Nghiệp chúng ta!” Trong mắt nguyên lão Tamberi phừng phừng lửa giận, lạnh lùng nói.

“Đúng là tự tìm cái chết!” Nguyên lão Bias cũng giận không kém, họ không thể nào tưởng tượng nổi tên áo đen kia lại là ngoài Hắc Ám.

Tổng bộ liên minh Phó Chức Nghiệp được xưng là một trong những nơi an toàn nhất trong vũ trụ, nhưng hôm nay lại bị loài Hắc Ám trà trộn vào.

Hơn nữa còn trà trộn vào đúng hội giao lưu, săn lùng thiên tài nghề phụ của họ nữa.

Đối với họ thì đây đích thị là sự sỉ nhục và bẽ mặt trắng trợn.

“Được! Hay cho một loài Hắc Ám, cho là liên minh Phó Chức Nghiệp ta không người hay sao.” Nguyên lão Đan Trần tức đến bật cười, ánh mắt lại lạnh như băng, giọng nói như ép ra khỏi họng.

“Lập tức phái cấp Bất Hủ ra tay, phải lập tức trấn áp tên áo đen này, ngay cả bên Khoáng Tinh và hành tinh Linh Thú cũng tồn tại hoài Hắc Ám, lập tức xử lý hết chúng đi.” Nguyên lão Bias nói.

“Đúng, tuyệt đối không thể buông tha cho loài Hắc Ám này.” Nguyên lão Tamberi gật đầu phụ họa.

“Khoan đã!” Nguyên lão Đan Trần đột nhiên nhìn về phía Vương Đằng bên trong màn sáng, chỉ thấy vẻ mặt hắn vô cùng bình thản, dường như nhìn thấy sự xuất hiện của loài Hắc Ám cũng không gây nên chút kinh ngạc hay sợ hãi nào, điều đó cho hắn thấy một tia hy vọng khác biệt.

“Làm sao thế?” Nguyên lão Bias hỏi.

“Các ngươi nhìn Vương Đằng kia xem.” Nguyên lão Đan Trần hít sâu một hơi, nói.

“Ồ, gan của thằng bé này cũng không nhỏ đâu.” Nguyên lão Tamberi kinh ngạc nói.

“Cho dù thực lực của hắn không tệ, nhưng đối mặt với loài Hắc Ám, e cũng không có phần thắng quá lớn.” Nguyên lão Bias dường như nhận ra nguyên lão Đan Trần đang nghĩ gì, không khỏi nhíu mày nói.

“Cứ quan sát trước đã, nếu Vương Đằng có thể giải quyết là tốt nhất, bằng không mặt mũi của liên minh Phó Chức Nghiệp để vào đâu.” Nguyên lão Đan Trần thở dài nói.

Tính chất của loài Hắc Ám khác với cự thú Tinh Không, lần trước cự thú Tinh Không xuất hiện, họ phái cấp Bất Hủ ra tay, thế lực các nơi có thể hiểu được, cùng lắm chỉ cho rằng Vương Đằng rất được coi trọng khiến họ không tiếc điều động tồn tại cấp Bất Hủ ra.

Hơn nữa, tồn tại cấp Bất Hủ kia cũng không mang lại tác dụng gì, cuối cùng vẫn là Vương Đằng tự giải quyết được mối nguy cự thú Tinh Không.

Nhưng bây giờ xuất hiện loài Hắc Ám, nếu không thể giải quyết ổn thỏa thì thế lực các nơi sẽ chỉ cho rằng liên minh Phó Chức Nghiệp họ vô dụng, danh tiếng mà họ vất vả lắm mới gầy dựng nên chỉ bị hủy hoại trong tích tắc.

Việc này, liên quan đến tên tuổi của liên minh Phó Chức Nghiệp.

Nếu để mội người dự thi giải quyết việc này mà không cần điều động đến cả cấp Bất Hủ thì chẳng phải chứng tỏ được phong độ và tự tin của liên minh Phó Chức Nghiệp họ đó sao.

“Cứ để ba vị cấp Bất Hủ trước đó canh giữ bên ngoài ba tinh cầu đi, nếu sự tình không ổn thì để họ ra tay.”

Thấy hai vị nguyên lão hãy còn lo lắng, nguyên lão Đan Trần bèn nói.

“Thế cũng được.” Nguyên lão Bias gật đầu.

...

Hết chương 3266.
Bình Luận (0)
Comment