Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 3311 - Chương 3311. Xong Việc Phất Áo Rời Đi! Năm Vương Đằng Đồng Thời Vào Việc! Tình Cảnh Rung Động! (2)

Chương 3311. Xong việc phất áo rời đi! Năm Vương Đằng đồng thời vào việc! Tình cảnh rung động! (2)
Chương 3311. Xong việc phất áo rời đi! Năm Vương Đằng đồng thời vào việc! Tình cảnh rung động! (2)

“Người Điền gia này thật thảm, lại đụng phải người áo bào màu đen nghi ngờ bị lây nhiễm Hắc Ám.”

“Còn không phải sao, trước đó bọn họ đang săn giết Phỉ Thúy Linh Ngưu, đáng lẽ sắp thành công, kết quả người áo bào màu đen lại đột nhiên hiện ra đánh bọn họ một trở tay không kịp, xui xẻo như vậy không ai bằng.”

“Phỉ Thúy Linh Ngưu kia chắc là một loại nguyên liệu nấu ăn cực kỳ quan trọng đối với bọn họ, bằng không lúc này bọn họ hẳn đã lấy lệnh bài trở về.”

“Đúng vậy, nguyên liệu nấu ăn còn chưa tìm đủ, nếu cứ trở về như vậy, đoán chừng tranh tài sau đó không cần tranh nữa.”

“Các ngươi mau nhìn xem, hình như Vương Đằng đụng phải bọn họ.”

“Cái gì, Vương Đằng!”

“Đợi chút, Vương Đằng vẫn chưa trở về, sẽ không phải đang đi tìm kiếm người áo bào màu đen đó chứ?’

Rất nhanh có người phát hiện tung tích của Vương Đằng, đều không khỏi sửng sốt, lập tức ánh mắt lộ ra một chút ngạc nhiên.

Không ít người suy đoán Vương Đằng vì tìm kiếm người áo bào màu đen này nên mới chậm chạp không rời khỏi hành tinh Linh Thú, hiện giờ đụng phải, không biết kết quả như thế nào?

Mọi người theo đó chờ mong.

Tất cả mọi người đều cực kỳ tán thành thực lực võ đạo của Vương Đằng, đó là kẻ mạnh đủ để áp đảo người lây nhiễm Hắc Ám.

Vương Đằng trực tiếp đứng trong không trung, không hề trốn, chỉ lẳng lặng đợi người Điền gia không ngừng đến gần.

“Có người!?” Một thanh niên Điền gia cầm đầu nhìn lên trên bầu trời, không khỏi sửng sốt.

“Vương Đằng!”

Những người Điền gia này không hề xa lạ gì với Vương Đằng, dù sao trước đó hắn đã xông qua tầng thứ bảy của tháp Huyễn Tâm, rất nhiều người của gia tộc hạch tâm đều chú ý đến hắn.

“Tại sao lại là hắn?” Thanh niên Điền gia cầm đầu kia đột nhiên nghĩ đến cái gì, trong miệng quát to: “Chạy mau, sau lưng có người đuổi giết chúng ta.”

“…” Vương Đằng vốn định ra tay, giờ phút này không khỏi sửng sốt.

Bản thân người thanh niên kia còn đang bỏ chạy trối chết, nhưng còn có thời gian rảnh rỗi nhắc nhở hắn chạy mau?

Thú vị!

Trên mặt Vương Đằng không khỏi lộ ra vẻ cảm thấy hứng thú, tương đối hăng hái liếc mắt quan sát thanh niên kia.

Mặc dù ngươi này có vẻ hơi bối rối dưới đuổi giết của người áo bào màu đen, nhưng so sánh với những người khác, hắn lại tương đối trấn định hơn nhiều.

Trên người hắn còn có mấy vết thương, máu tươi đang chảy ra, khiến cho sắc mặt của hắn tái nhợt hơn vài phần.

Nhưng mà cho dù dưới tình huống như vậy, hắn vẫn nhắc nhở Vương Đằng một câu.

“Chạy mau lên!” Điền Minh thấy Vương Đằng vẫn còn thất thần tại chỗ, không khỏi lại sốt ruột quát to một câu: “Người này không phân rõ xanh đỏ đen trắng, gặp người là giết, không phải hạng người lương thiện.”

Người áo bào màu đen ở phía sau hiển nhiên đã phát hiện ra Vương Đằng, ánh mắt dưới áo bào màu đen hơi nhíu lại, lập tức giống như nhận ra Vương Đằng chỉ là một võ giả cấp Vũ Trụ, không nhịn được cười lạnh nói: “Bản thân đều đã sắp chết đến nơi, lại còn định cứu người khác, thật sự nực cười.”

“Anh Điền Minh, mặc kệ hắn, chúng ta đi mau.” Một người Điền gia khác nhìn ra đằng sau, thấy người áo bào màu đen kia càng ngày càng gần, sắc mặt lập tức thay đổi, vội vàng nói.

“Các ngươi ai cũng không đi được.” Đúng vào lúc này, tốc độ của người áo bào màu đen đột nhiên tăng mạnh, cấp tốc đến gần người Điền gia.

“Cái gì?!”

Mấy người Điền gia lập tức chấn động, bọn họ đều không ngờ đến người áo bào màu đen kia lại có thể tăng thêm tốc độ, chẳng lẽ trước đó hắn vốn đang đùa bỡn bọn họ sao?

Rầm!

Người áo bào màu đen kia đột nhiên hung hăng dẫm một cước lên mặt đất, một tiếng nổ vang truyền ra, trên mặt đất lập tức có vết nứt giống như mạng nhện lan tràn ra bốn phía, mà thân thể của hắn cũng mượn dùng lực phản giật này để nhảy lên thật cao, chiến đao trong tay giơ lên cao, một đao bổ xuống.

Một ánh đao màu vàng cực lớn ngưng tụ ra trong không trung, dài chừng mười trượng, lập tức bao phủ người Điền gia vào trong đó.

Người Điền gia lấy Điền Minh cầm đầu ào ào ngẩng đầu lên nhìn, đồng tử kịch liệt co rút lại, trên mặt lộ vẻ tuyệt vọng.

Rầm!

Ánh đao lập tức quét ngang trời, chém về phía người Điền gia ở trên đất.

“Ngăn cản cho ta!” Điền Minh biết rõ không ngăn cản được, nhưng vẫn hung hăng cắn răng một cái, điên cuồng điều động nguyên lực trong cơ thể ra, hình thành một lớp phòng ngự ở trên đỉnh đầu.

Người Điền gia khác thấy thế đều ào ào phóng thích ra nguyên lực của mình, tạo thành từng lớp phòng ngự, muốn ngăn cản ánh đao kia.

“Châu chấu đá xe!” Người áo bào màu đen cười trào phúng, chiến đao trong tay lại hung hăng đè xuống.

Ánh đao màu vàng kia lập tức bộc phát ra ánh đao lộng lẫy hơn nữa, dừng trên lồng phòng ngự của người Điền gia.

Rắc rắc rắc…

Từng trận tiếng vỡ vụn thanh thúy theo đó truyền ra, trên lồng phòng ngự kia rõ ràng xuất hiện từng vết rạn rõ ràng.

“Phụt!”

Điền Minh phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt tái nhợt đến cực hạn, không cam lòng quát to: “Đều lấy lệnh bài ra cho ta, chúng ta… bỏ quyền!”

Khi kêu lên câu này, hắn gần như muốn cắn nát môi mình, trong đôi mắt gần như bị màu đỏ thắm bao trùm, tơ máu tràn đầy trong ánh mắt.

Người Điền gia nghe vậy, cho dù không cam lòng tràn đầy trong lòng, nhưng ở trước mặt cái chết đều không làm nên chuyện gì, cuối cùng chỉ có thể lấy ra lệnh bài của mình, chuẩn bị bỏ quyền.

“Muốn bỏ quyền?” Người áo bào màu đen sắc mặt lạnh lùng, khóe miệng nhếch lên nụ cười lạnh: “Ta cho các ngươi bỏ quyền sao?”

Vừa dứt lời, từng sợi nguyên lực màu đen chợt xông lên từ dưới chân mấy người Điền gia, trói buộc thân thể của bọn họ, khiến cho bọn họ không thể nhúc nhích chút nào.

“Đây là cái gì?” Mấy người Điền Minh thay đổi sắc mặt, hoàn toàn không ngờ đối phương còn có chuẩn bị ở sau như vậy.

“Các ngươi coi ta là kẻ ngốc sao?” Người áo bào màu đen cười lạnh liên tục: “Nếu như các ngươi có cơ hội bỏ quyền, sao ta sẽ lưu các ngươi đến bây giờ.”

Hết chương 3311.
Bình Luận (0)
Comment