Quỷ dị thì quỷ dị, nhưng không ảnh hưởng đến bọn họ thích.
Càng quỷ dị càng đáng sợ, lại càng khiến cho người ta thích.
Dù sao là võ giả, ai còn chưa có kẻ thù chứ, lỡ như phát huy công dụng thì sao.
Độc dược tốt như thế từ trước đến nay là vật phẩm cần (trộm) thiết (cướp) trong (nhà) nhà (dân) ~
Đối với người xem thi đấu, chính là nhìn xem náo nhiệt, nhưng đối với những Y sư thiên tài như Hoa Thiên Vũ, Nông Quỳnh Di, Tể Đỉnh, lại hơi nhức đầu.
Độc dược quỷ dị như thế, bọn họ cũng là lần đầu tiên gặp được.
Mấy người không khỏi liếc mắt nhìn đám người Thạch Thiên Phong, Lam Thượng, Ma Ngạn, mà đám người Thạch Thiên Phong lại nở nụ cười đắc ý với bọn họ.
Y sư và Độc sư, từ trước đến nay là thế lực đối địch, nước lửa không dung.
“Thiên Vũ huynh, độc dược của chúng ta, các ngươi có biện pháp giải chứ?” Thạch Thiên Phong ha ha cười nói.
“Hừ!” Hoa Thiên Vũ hừ nhẹ một tiếng, nụ cười ấm áp trên mặt đã sớm thu vào, thản nhiên nói: “Có thể giải được hay không, tự nhiên phải giải thử mới biết được, đừng quấy rầy ta.”
“Được! Được! Được! Các ngươi giải, chúng ta chỉ ở bên cạnh nhìn xem, tuyệt đối không nói gì.” Thạch Thiên Phong cười nói.
Đám người Hoa Thiên Vũ không nhiều lời nữa, tất cả đều tỏ vẻ nghiêm túc, bắt đầu nghiêm túc quan sát năm tù nhân cấp Giới Chủ bị trúng độc trước mặt.
Cho dù mới vừa rồi đã biết được tên và công hiệu của năm loại độc dược này, nhưng muốn tìm ra biện pháp giải độc, rõ ràng chỉ có như vậy không đủ được, bọn họ phải tiến hành phân tích ở cấp độ càng sâu hơn.
Vài vị Y sư thiên tài lượn quanh năm tù nhân cấp Giới Chủ, kiểm tra tình huống bên trong cơ thể bọn họ, không ngừng phân tích thành phần độc dược.
Kể cả Bạch Tiên Nhi, một lần này đều không vội vã ra tay.
Từ vẻ nghiêm trọng trong con ngươi lộ ra ở ngoài mạng che mặt kia đã có thể thấy được, lúc này nàng không hề thoải mái.
Nếu như nói có ai ung dung nhất, dĩ nhiên chỉ có Vương Đằng.
Hắn đang đợi bong bóng thuộc tính xuất hiện.
Trước đó trái lại có thể phân tích năm loại độc dược này một chút.
Lấy trình độ y đạo hiện giờ của hắn, thậm chí còn có trình độ độc đạo, trình độ đan đạo, trình độ của ba đạo chồng lên, không thể nghi ngờ càng có ưu thế hơn những người khác.
Tri thức của ba đạo nghề phụ này đều tồn tại đan xen nhất định, chỉ có trọng điểm chính khác nhau mà thôi.
Giờ phút này, mỗi loại linh dược hiện lên ở trong đầu Vương Đằng, so sánh với triệu chứng của năm loại độc dược trước mặt.
Dần dần, trong đầu của hắn đã có một nhận thức cực kỳ rõ ràng, vai loại linh dược bay ra từ trong ngàn vạn linh dược, tổ hợp cùng một chỗ.
“Độc ‘Túy Tiên Linh Hương’ này chắc là lấy Túy Tiên Linh Phù làm nguyên liệu chính, sau đó phụ trợ bởi các loại linh dược hệ Độc, cuối cùng luyện chế thành, bản thân Túy Tiên Linh Phù không có độc tính, sẽ chỉ khiến cho người khác rơi vào trong trạng thái say rượu ngắn ngủi, nhưng nếu như kết hợp với vài loại linh dược hệ Độc thì sẽ biến thành vật trí mạng.”
“Nguyên vật liệu của ‘Âm Dương Tuyệt Mệnh đan’ đến từ dâm độc của vài loại tinh thú, còn có một loại tên là ‘Hoa Âm Dương Hòa Hợp’, chính là nguyên liệu chính…”
“Độc ‘Vạn Trùng Phệ Tâm Cổ’…”
Mỗi một loại độc dược được Vương Đằng phân tích ra, trong đầu cũng có phương pháp giải độc.
“Hả, đã ra!” Đúng vào lúc này, ánh mắt của hắn đột nhiên sáng lên, tinh thần tỉnh táo.
Chính là hiện giờ.
Nhặt!
Niệm lực tinh thần cuốn ra, thổi quét vài bong bóng thuộc tính rơi từ trên người tù nhân cấp Giới Chủ về.
‘Túy Tiên Linh Hương x2500’
‘Túy Tiên Linh Hương x1800’
…
‘Âm Dương Tuyệt Mệnh đan x2200’
‘Âm Dương Tuyệt Mệnh đan x2000’
…
‘Vạn Trùng Phệ Tâm Cổ x1500’
‘Vạn Trùng Phệ Tâm Cổ x2100’
…
‘Bách Hoa Xà Thốn Cao x2300’
‘Bách Hoa Xà Thốn Cao x2300’
…
‘Thi Hồn Tang Phách Hoàn x2600’
‘Thi Hồn Tang Phách Hoàn x2400’
…
Thời gian các tù nhân cấp Giới Chủ dùng độc không cách nhau nhiều lắm, vì vậy bong bóng thuộc tính cũng gần như đồng thời rơi xuống, bớt khoản chờ đợi cho Vương Đằng.
Bong bóng thuộc tính của năm loại độc dược này được hắn hấp thu, khiến cho hắn lập tức nắm giữ phương pháp luyện chế chúng cùng với cách phá giải.
‘Túy Tiên Linh Hương’ (cấp Giới Chủ): 1300/5000 (thông thạo)
‘Âm Dương Tuyệt Mệnh đan’ (cấp Giới Chủ): 1200/5000 (thông thạo)
‘Vạn Trùng Phệ Tâm Cổ’ (cấp Giới Chủ): 600/5000 (thông thạo)
‘Bách Hoa Xà Thốn Cao’ (cấp Giới Chủ): 1600/5000 (thông thạo)
‘Thi Hồn Tang Phách Hoàn’ (cấp Giới Chủ): 2000/5000 (thông thạo)
Vương Đằng nhìn thoáng qua giao diện thuộc tính rồi không chú ý đến nữa, năm loại độc dược đều đã được hắn nắm giữ, hơn nữa đều đạt đến cấp bậc thông thạo, đủ để cho hắn phá giải.
Không khác biện pháp phá giải hắn mới vừa suy nghĩ nhiều lắm, vừa vặn cung cấp cho hắn một chút bằng chứng.
Nhưng muốn giải độc lại không dễ dàng như vậy, bởi vì vài độc dược này đều được luyện chế thành từ linh dược hệ Độc cực kỳ hiếm thấy, thuốc giải cần có tự nhiên không phải vật tầm thường.
Nói cách khác chính là hắn không có thuốc giải.
Vương Đằng nhìn về phía đám người Hoa Thiên Vũ, thấy bọn họ cũng cau mày, mỗi người khoanh chân ngồi trên đất, đã bắt đầu luyện chế thuốc giải của riêng mình.
Nhưng mà không biết thuốc giải của bọn họ có hiệu quả không?
Đang định thu hồi ánh mắt, đột nhiên có một luồng khí tức nóng rực cực kỳ quen thuộc truyền đến từ bên cạnh, khiến cho Vương Đằng hơi sững sờ.
“Quang Minh Thánh hỏa!”
Hắn kinh ngạc đưa mắt nhìn về phía Bạch Tiên Nhi cách đó không xa, lúc này trong tay nàng đang bốc lên một ngọn lửa màu trắng thánh khiết tinh thuần, không phải Quang Minh Thánh hỏa thì là gì.
“Nàng lại cũng có Quang Minh Thánh hỏa!” Vương Đằng không khỏi nheo mắt lại, cảm giác kỳ quái trong lòng lại một lần nữa xuất hiện, hơn nữa một khắc này đột nhiên trở nên hơi mãnh liệt.
Bạch Tiên Nhi giống như vẫn chưa chú ý đến ánh mắt của Vương Đằng, vô cùng tập trung nhìn vào ngọn lửa màu trắng trước mắt, trong ngọn lửa kia rõ ràng có vài gốc cây linh dược đang luyện hóa.