Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 3362 - Chương 3362. Phong Ma Loạn Vũ! Sự Tài Tình Của Ngự Hương Hương! Vương Đằng Lại Vào Cấp Thánh! (3)

Chương 3362. Phong Ma Loạn Vũ! Sự tài tình của Ngự Hương Hương! Vương Đằng lại vào cấp Thánh! (3)
Chương 3362. Phong Ma Loạn Vũ! Sự tài tình của Ngự Hương Hương! Vương Đằng lại vào cấp Thánh! (3)

Lời vừa nói ra, xung quanh lập tức ồ lên.

Sư Yển Thánh giả lại muốn thu đồ đệ!

Thiên tài của Ngự gia này thậm chí có thiên phú và tài nghệ đến như vậy sao?

Phải biết rằng Sư Yển Thánh giả không phải là tồn tại cấp Thánh bình thường, hắn là Thánh giả kỳ cựu đã tiến vào cấp Thánh rất nhiều năm, vô cùng có hy vọng tiến vào cấp Thần.

Một vị Thánh giả như vậy lại muốn thu Ngự Hương Hương làm đồ đệ, đám người nhìn xem tranh tài tự nhiên đều cảm thấy cực kỳ kinh ngạc.

Ánh mắt của các thiên tài như Hộ Hồi, Vivian nhìn Ngự Hương Hương đều đã trở nên hâm mộ.

Kể cả Đằng Mã và Thế Kinh mới vừa giống nàng chế biến ra linh thực cấp Tông sư tuyệt phẩm, giờ phút này đều không khỏi đỏ mắt.

Con nhóc này dẫm vận phân chó gì chứ?

Bọn họ đều không có được đãi ngộ như vậy.

Nhưng cũng may nghe ý tứ của Sư Yển Thánh giả, bởi vì Ngự Hương Hương là thiên tài của Ngự gia, do đó hắn không có ý định thu đồ đệ.

Ít nhiều gì trong lòng bọn họ cân bằng một chút.

Ngự Hương Hương tương đối vui mừng, cũng hơi thất vọng, nhìn Sư Yển Thánh giả trước mặt, lập tức không biết nên nói cái gì.

Ngự Cảnh gia chủ Ngự gia ở bên dưới cũng vừa vui mừng lại thất vọng, nhưng hắn nhanh chóng hít sâu một hơi, trong lòng có quyết đoán.

Thánh giả, Ngự gia bọn họ không thiếu.

Nhưng một Thánh giả có hy vọng tăng lên cấp Thần, vậy không hề giống.

Có lẽ Ngự gia bọn họ có thể mượn dùng việc này thao tác một phen, đến lúc đó kêu Ngự Hương Hương bái sư, cũng không phải không có khả năng.

Nhìn dáng vẻ của Sư Yển Thánh giả, mặc dù nói bởi vì Ngự gia nên rất không muốn thu đồ đệ, nhưng cũng không mãnh liệt như vậy, có thể thấy được hắn tương đối yêu thích Ngự Hương Hương.

Nghĩ như vậy, không phải không hề có một chút hy vọng nào.

“Món linh thực này, cấp Tông sư tuyệt phẩm, năng lượng tám phần rưỡi!” Cuối cùng, vài vị Thánh giả trao đổi một phen, sau đó đưa ra đánh giá.

Năng lượng tám phần rưỡi!

Kết quả vừa ra, tất cả mọi người hơi kinh hãi, ánh mắt nhìn Ngự Hương Hương lập tức trở nên không giống với trước.

Nếu như nói trước đó bọn họ còn có phần chế nhạo Ngự Hương Hương, như vậy hiện giờ cách nghĩ này đã hoàn toàn biến mất.

Tông sư linh trù có thiên phú xuất chúng như vậy, bọn họ phải cho tôn trọng nhất định.

Đằng Mã không nhịn được siết chặt nắm tay, hơi không cam lòng, linh thực của con nhóc này lại phát huy năng lượng đến tám phần rưỡi, cao hơn của hắn một phần rưỡi.

Chênh lệch như vậy khiến cho hắn không có một cơ hội không phục nào.

Thế Kinh ở bên cạnh lập tức tỏ ra nghiêm trọng, hắn vốn cảm thấy mình thắng chắc, nhưng nghe được năng lượng linh thực của Ngự Hương Hương đạt đến tám phần rưỡi, trong lòng lập tức không còn tự tin.

Cmn vì sao Ngự gia lại xuất hiện thiên tài như vậy chứ!

Trước kia chỉ nghe nói Ngự Hương Hương có thiên phú không tồi, nhưng bọn họ chưa bao giờ biết thiên phú của nàng lại có thể đạt đến trình độ như vậy.

Thật ra không hề kỳ quái, mỗi một gia tộc hạch tâm, ai mà không giấu tài một chút chứ.

Cũng ví dụ như ‘Tiếng Thở Dài Của Thần’ của Ngự gia…

“Đến ngươi!” Ngự Hương Hương khẽ thở phào trong lòng, sau đó hất cằm về phía Thế Kinh, nhẹ giọng nói.

Thế Kinh hít sâu một hơi, bưng mâm thức ăn đi đến bên cạnh bàn dài, đặt nó xuống, đang định mở miệng.

“Chờ một chút!”

Một âm thanh đột nhiên truyền đến.

Mọi người hơi sững sờ, không khỏi quay đầu nhìn lại, đã thấy không biết từ khi nào Vương Đằng đã bưng một mâm thức ăn bay từ trên đài đá xuống.

“Sao Vương Đằng lại đã đi xuống vậy?”

“Chẳng lẽ linh thực của hắn cũng đã làm xong sao?”

“Nhưng mà chúng ta không hề nhìn thấy cột sáng mà, hay linh thực của hắn chỉ có cấp Tông sư cửu phẩm?”

“Xong rồi, xem ra trình độ linh trù của Vương Đằng quả nhiên không cao bằng độc đạo.”

“Vương Đằng tiểu ca ca, linh thực của ngươi đã chế biến xong rồi sao?” Ngự Hương Hương lập tức đón chào, lo lắng hỏi.

Nàng cho rằng Vương Đằng cũng giống như nàng có thể chế biến ra linh thực cấp Tông sư tuyệt phẩm, mà lúc này…

Chẳng lẽ chế biến thất bại sao?

Thế Kinh nhìn thấy Vương Đằng, hơi sững sờ, sau đó khóe miệng đột nhiên không nhịn được hiện lên nụ cười châm chọc.

Trình độ linh trù của thằng khốn này quả nhiên không cao như vậy.

Đám người Hộ Hồi, Điền Minh, Vivian cũng ào ào nhìn sang, ánh mắt kinh ngạc rơi lên trên người Vương Đằng.

Đằng Mã nhíu mày, hắn vốn tương đối chú ý đến Vương Đằng, cho rằng đối phương là một đối thủ mạnh, nhưng hiện giờ linh thực của đối phương lại không hề tạo ra một chút động tĩnh nào, chỉ sợ cấp bậc không hề cao gì.

Mỗi một Tông sư linh trù đều biết rõ, chỉ cần cấp bậc của linh thực có thể đạt đến tuyệt phẩm, thì nhất định sẽ có được cảnh tượng năng lượng phun trào.

Bên chỗ Vương Đằng lại không hề có động tĩnh gì, đã chứng minh tất cả.

Tuy rằng những thiên tài ở phương diện độc đạo, y đạo như Thạch Thiên Phong, Doris, Hoa Thiên Vũ không hiểu nhiều như thế, nhưng đều biết những kiến thức cơ bản về linh thực tuyệt phẩm, do đó lúc này đều ào ào nhìn sang.

Nhưng bọn họ lại nhanh chóng âm thầm nhẹ nhàng thở ra.

Xem ra Vương Đằng cũng không yêu nghiệt như vậy!

Chỉ là yêu nghiệt bình thường mà thôi!

Như vậy đã đủ! Như vậy đã đủ!

Vương Đằng không hề biết ý tưởng của mọi người, một tay nâng mâm thức ăn lên, chậm rãi đi đến, gật đầu với Ngự Hương Hương nhưng không giải thích gì cả.

“Vương Đằng Thánh giả!” Đám người Vi Dụ Thánh giả lại không khỏi đứng lên, thái độ hoàn toàn khác trước.

Khi bọn họ đối đãi với đám người Ngự Hương Hương là lấy thân phận trưởng bối, trưởng giả, nhưng đối đãi với Vương Đằng lại chỉ có thể lấy thân phận cùng cấp bậc.

Cho dù võ đạo hay nghề phụ thì đều người mạnh làm đầu.

Nếu như Vương Đằng đã đứng trên cùng một cấp bậc với bọn họ, như vậy bọn họ không thể cậy già lên mặt được.

Đương nhiên, nguyên nhân là vì phẩm hạnh của những Thánh giả này như thế, chứ nếu như đổi thành một hai Thánh giả kiêu ngạo và tự phụ, đối mặt với Vương Đằng là một người trẻ tuổi mới vừa bước vào cấp Thánh, đoán chừng vẫn sẽ tỏ vẻ ta đây, kênh kiệu lên mặt.

“…”

Hết chương 3362.
Bình Luận (0)
Comment