Cũng quá khó để tin.
Những thiên tài có gia thế bất phàm này đều biết một số bí mật mà người ngoài không thể biết, nhưng cũng chỉ là vụn vặt, giờ nghe thấy lời của Ma Thần thì có thể tưởng tượng được sự chấn động và choáng ngợp này.
Ba vị nguyên lão cùng với những tồn tại cấp Bất Hủ đều mang vẻ mặt khó coi, ánh mắt dao động kịch liệt, hiển nhiên nội tâm họ cũng không hề bình tĩnh.
Nhưng đối mặt với tình huống này, họ buộc phải giữ sự kiên định, tuyệt đối không thể bị lời của Ma Thần mê hoặc.
Dù họ biết lời của Ma Thần đại biểu cho bí mật và điềm xấu đáng sợ nào đó, giống như một lời nguyền khủng khiếp đã đeo bám Nhân tộc vô số năm qua, bất luận làm cách nào cũng không thể giải trừ.
Nhưng, họ cố gắng tu luyện như vậy là gì cái gì?
Chẳng lẽ không phải là vì muốn thoát khỏi lời nguyền ấy, thoát khỏi xiềng xích sinh tử hay sao?
Há có thể bị dao động chỉ vì một câu nói!
Thân là một cường giả, tâm trí của họ chung quy cũng vững chắc hơn những người khác, nhanh chóng phục hồi tinh thần từ bên trong cú sốc đó, đang định lên tiếng.
Nhưng đã có người lên tiếng sớm hơn bọn họ.
“Hắc với chả ám cái quái gì, cũng chỉ là một đám sinh vật hắc ám không thể thấy ánh sáng thôi mà làm như mình là đấng sáng thế không bằng, lại còn vĩnh hằng với chả bất tử bất diệt, cấp Chân Thần của Nhân tộc ta ra tay xem các ngươi có chết nghẻo không?”
Một tiếng quát lớn chợt vang lên từ trung tâm của Đại Ngũ Hành Thần Kiếm đại trận, hệt như tiếng sấm, nổ bên tai mọi người.
Ai nấy nghe xong cũng không khỏi sửng sốt, ngạc nhiên nhìn về phía tiếng nói truyền ra... chính là Vương Đằng!
Như được đánh thức, ai cũng giật mình rồi kịp phản ứng.
Đúng thế!
Chỉ là một đám sinh vật hắc ám thôi, cấp Ma Thần đương nhiên là mạnh rồi, nhưng cũng không phải không đối địch được, nếu là tồn tại cấp Chân Thần của Nhân tộc ra tay thì vẫn có thể tiêu diệt được.
Há lại sợ chi!
Rất nhiều người an ủi mình như vậy, như đã tìm lại được tia hy vọng.
“Ngu xuẩn!”
Ma Thần lắc đầu, giọng điệu bình thản vang ra:
“Cấp Chân Thần của Nhân tộc các ngươi đã ngã xuống không ít trong hắc ám và bị chôn vùi, tất cả những vùng vẫy ấy đều là phí công, cuối cùng các ngươi vẫn rơi vào hắc ám thôi.”
“Có cái cớt!”
Vương Đằng hét lên, khiến cơ mặt của rất nhiều người không khỏi co giật.
Cái tên này lại cương lên rồi, ngay cả Ma Thần mà cũng mắng được.
“Ngu dốt!” Giọng điệu của Ma Thần vẫn bình thản như trước, nhưng...
Uỳnh!
Tiếng nói vừa dứt, bàn tay sương đen khổng lồ kia đã phát ra tiếng nổ lớn và ở ngay khoảng không trên đỉnh đầu Vương Đằng, sức mạnh khủng bố giáng xuống Đại Ngũ Hành Thần Kiếm đại trận.
“Đại Ngũ Hành... Thần Kiếm!”
Sắc mặt Vương Đằng ngưng lại, điên cuồng điều động lực trận pháp, miệng hét to.
Các vị phù văn sư cấp Thánh cũng phối hợp theo, điều động tinh thần lực của mình đến mức tối đa để kích hoạt sức mạnh trận pháp.
Ầm ầm!
Trận pháp chuyển động với tốc độ nhanh hơn, năm cột sáng màu sắc khác nhau phóng thẳng lên trời, lực ngũ hành dồi dào hơn hẳn lúc trước đang quy tụ từ bốn phương tám hướng.
Trên bầu trời rõ ràng xuất hiện một vòng xoáy ngũ sắc khổng lồ.
Tất cả nguyên lực Ngũ Hành đều lao vào bên trong vòng xoáy ấy, sau đó chảy ngược, dung nhập vào bên trong trận pháp và trở thành chất dinh dưỡng.
Uỳnh ầm ầm!
Hư không rung chấn, dường như không thể chịu đựng được năng lượng khổng lồ kia, không gian không ngừng sụp đổ, khủng bố đến cực hạn.
Keng! Keng! Keng! Keng! Keng!
Đúng lúc này, từng ánh kiếm hội tụ về năm cột sáng kia, cuối cùng ngưng tụ vào với nhau.
Bên trong mỗi một cột sáng đều ngưng tụ ra ánh kiểm khổng lồ, phân biệt ra màu sắc ngũ hành, đại biểu cho Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ.
Năm ánh kiếm khổng lồ ấy dài chừng mấy trăm trượng, mũi kiếm chĩa lên trời, ý cảnh kiếm đạo khủng bố xung thiên.
“Chém!”
Hai tay Vương Đằng giơ lên đỉnh đầu tạo thành chữ thập, một tiếng quát lớn vang ra từ trong miệng hắn.
Uỳnh uỳnh!
Năm ánh kiếm khổng lồ di chuyển theo tiếng quát, năm cột sáng phóng vút lên, đâm về phía bàn tay sương đen khổng lồ phía trên.
Ầm!
Một tiếng trầm đục đinh tai vang lên, ánh kiếm khổng lồ lập tức giao tranh với bàn tay sương đen kia, chúng đâm mạnh vào bên trong bàn tay sương đen, vô số ánh kiếm ngang dọc.
Dư chấn do nguyên lực Ngũ Hành tạo ra cuốn ra tứ phía, hình thành lên từng gợn sóng khuếch tán, phá hủy hết thảy.
Trên hư không lập tức xuất hiện một cảnh tượng vô cùng đáng sợ.
Một bàn tay sương đen khổng lồ treo giữa không trung, mà ở bên dưới, năm ánh kiếm khổng lồ mang theo khí kình sắc bén đâm mạnh vào bàn tay, như muốn chọc thủng nó.
“Ồ!” Ma Thần núi đầu, sắc mặt hơi trầm xuống, lớp sương mù đen trên mặt thoáng dao động.
Uy lực của trận pháp cấp Thần này quả là có chút ngoài dự kiến của nó, nếu không phải trước đó đã bị chúng bố trí người phá hủy tâm trận thì có lẽ nó đã không dễ dàng xuống dưới như vậy.
Nhưng giờ, nó đã xuống, không đủ để dựa vào, để xem trận pháp này có thể duy trì được bao lâu?
Ầm uỳnh uỳnh!
Đồng tử Ma Thần sáng rực, lập tức có lớp sương đen cuồn cuộn không ngừng chảy về phía bàn tay sương đen khổng lồ, khiến nó ngưng tụ càng thêm khủng bố.
Ầm!
Ngay lập tức, toàn bộ bàn tay lại đè mạnh xuống, năm bóng kiếm khổng lộ bị ép phải lùi lại mấy trăm mét.
Trên thân kiếm cũng xuất hiện rất nhiều vết nứt như sắp không chống chịu nổi nữa.
Ánh mắt Vương Đằng ngưng lại, biến sắc, cảm nhận được luồng áp lực khủng khiếp ập xuống cơ thể mình.
“Phụt!”
Một ngụm máu tươi đột nhiên phun ra từ trong miệng hắn.
Nhóm phù văn sư cấp Thánh cũng đồng thời phun ra một búng máu đào, mặt như giấy vàng, đồng tử co rúm đến cực hạn.
“Vương Đằng!” Mấy người Nhạc Yên, Tang Y, Ngưu Nhật Thiên, Thạch Thiên Phong không nhịn được hoảng hốt hô lên.
Những tồn tại như nguyên lão Đan Trần, Thiên Viêm tôn giả, trong lòng cũng căng lên.
Mọi người thấy cảnh tượng này thì đều lộ vẻ hoảng hốt, tâm trạng có thể nói là cực kỳ căng thẳng.
Chẳng lẽ thật sự không ngăn cản được sao?