Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 3462 - Chương 3462. Một Kiếm! Chém Chết Hắc Ám!!! Tận Diệt Tôn Thần!!! (3)

Chương 3462. Một kiếm! Chém chết Hắc Ám!!! Tận diệt tôn thần!!! (3)
Chương 3462. Một kiếm! Chém chết Hắc Ám!!! Tận diệt tôn thần!!! (3)

Suy nghĩ này không khỏi hiện lên trong tâm trí của nhiều người, làm họ tuyệt vọng hơn, lời nói của Ma Thần lại hiện lên trong tâm trí họ.

Tất cả đều quay về với hắc ám.

Với sự khủng bố của loài Hắc Ám, Nhân tộc thật sự có thể ngăn cản được ư?

“Kết thúc!” Ma Thần nói khẽ, nhưng âm thanh lại văng vẳng trong tai của mỗi người, giống như ác quỷ thu gặt linh hồn, khiến cho người ta ớn lạnh, sởn tóc gáy.

“Chưa chắc đâu!”

Vương Đằng gầm lên, nội tâm không chịu thua, điên cuồng vận chuyển trận pháp.

Nguyên lực Ngũ Hành vẫn cuồn cuộn chảy ngược từ trong vòng xoáy kia xuống, tiến vào trong trận pháp.

Còn một tia khí cơ kỳ lạ vọt tới từ trong thiên địa, giống như sáp nhập vào bên trong Đại Ngũ Hành Thần Kiếm đại trận.

Ầm ầm ầm!

Tiếng đì đùng vẫn không ngừng truyền ra.

Tốc độ xoay tròn của Đại Ngũ Hành Thần Kiếm đại trận càng lúc càng nhanh, càng lúc càng nhanh, như thể có một bàn tay to lớn vô hình đang đẩy nó.

Phù văn bên trên trận pháp bắt đầu nở rộ ra ánh hào quang vô ngần, giống như bí văn khắc vào thiên địa, có sức mạnh lay chuyển đất trời, lôi kéo khí cơ đáng sợ khôi phục từ sâu bên trong hư vô.

“Điều động lực căn nguyên thiên địa!” Ma Thần kinh ngạc, ánh mắt chợt lóe lên.

Phù!

Sau đó, nó há mồm thổi mạnh, một luồng khí đen ngòm quỷ quái mạnh mẽ xông ra, hòa vào bên trong bàn tay sương đen.

Từng phù văn đen tuyền hiện lên bên ngoài bàn tay khổng lồ, trông như những hình xăm được xăm lên da tay, tỏa ra dao động đáng sợ và tàn độc.

Đồng tử Vương Đằng thít lại, cảm nhận được áp lực khủng khiếp đến từ bàn tay khổng lồ, thân hình hắn không nhịn được cong xuống, sắc mặt cũng trở nên tái nhợt theo.

Tinh thần lực của hắn đã tiêu hao nghiêm trọng!

Cùng lúc đó, vết thương trên người hắn cũng vỡ ra, toàn thân đều gào lên những cơn đau đớn, nhất là dưới áp lực khủng khiếp kia, những vết thương còn chưa kịp tự lành lặn cũng nứt toác ra, máu chảy đầm đìa, thảm thiết vô cùng.

Rắc rắc rắc...

Xương cốt hắn rung lên kẽo kẹt, cơ thể như muốn tan vỡ.

Với thân thể mạnh mẽ của hắn mà còn không chịu nổi áp lực cực lớn này, có thể thấy một chiêu của Ma Thần kia quá mạnh.

Nếu không nhờ trận pháp chặn lại thì có khi hắn đã bị ép thành bã rồi.

“Đau! Đau! Đau quá!”

Vương Đằng cắn chặt khớp hàm, lấy vội ra các loại đan dược rồi nhét hết vào mồm.

Những đan dược này đều là thuốc chữa thương tốt nhất, là loại đan dược hồi phục, chúng lập tức phát huy tác dụng, giúp những vết thương trên người hắn nhanh chóng phục hồi.

Nhưng, dưới tình thế tiêu hao quá lớn thế này, tinh thần lực của hắn một lần nữa rơi vào trạng thái cạn kiệt.

“Nhặt hết cho ta!”

Vương Đằng lập tức càn quét niệm lực tinh thần ra khắp chiến trường, thu nhặt toàn bộ bong bóng thuộc tính trở về và hấp thu toàn bộ.

Cũng không biết có những gì, giờ phút này hắn gần như không có thời gian để chú ý, chỉ có thể hấp thụ trước rồi tính sau.

Số bong bóng thuộc tính hiện giờ chính là cọng rơm cứu mạng của hắn, bất kể hữu dụng hay vô dụng, không thể buông tha bất cứ cái nào, nhặt toàn bộ.

‘Tinh thần cấp Vực Chủ x1500’

‘Nguyên lực tinh thần hệ Hỏa x5600’

‘Nguyên lực tinh thần Hắc Ám x6200’

‘Tinh thần cấp Vực Chủ x2800’

‘Tinh thần cấp Vực Chủ x2400’

‘Nguyên lực tinh thần hệ Kim x8300’

‘Lực bất hủ x120’

...

Những bong bóng thuộc tính ẩn chứa đủ loại sức mạnh lập tức dung hòa vào trong cơ thể hắn và bắt đầu phát huy tác dụng.

Vương Đằng lập tức cảm thấy một dòng nước ấm hoặc một cảm giác mát lành chảy xuôi bên trong cơ thể mình.

Thuộc tính tinh thần bù vào thể tinh thần cạn khô của hắn, các hệ nguyên lực cũng chạy khắp tứ chi bách hải, ào ạt chảy vào tiểu vũ trụ bên trong cơ thể hắn, giúp nỗi mệt mỏi trên thân thể hắn được vơi giảm.

Mà ngay cả căn nguyên sinh mệnh và căn nguyên linh hồn cũng nhận được phần bổ sung nhất định, khiến tinh thần của Vương Đằng không khỏi chấn động.

“Hử?”

Ma Thần ngồi trên thần tọa lại lộ vẻ bất ngờ một lần nữa, trạng thái của thiên kiêu Nhân tộc này rất kỳ lạ, vừa rồi rõ ràng đã rơi vào trạng thái đèn cạn dầu, thế nhưng chỉ trong nháy mắt đã hồi phục lại, hơn nữa còn khôi phục gần như triệt để.

Thiên phú ư?

Hay có bảo bối gì?

Bất kể thế nào thì đó cũng là một kẻ ngoại tộc, không thể giữ lại, phải nhanh chóng loại bỏ.

Mấy người nguyên lão Đan Trần cũng lấy làm ngạc nhiên, không ngờ Vương Đằng có thể khôi phục với tốc độ nhanh như thế, họ vừa mừng vừa sợ, trong lòng khẽ thở phào một chút.

“Sao có thể?” Loài Hắc Ám Thí Huyết Ma Tôn cũng khó tin, ánh mắt trợn trừng.

“Trên người hắn có gì lạ lắm.” Huyết Dạ Ma Tôn nhíu mày.

Mà ngay cả Rofort, trong mắt cũng không khỏi lộ vẻ ngoài ý muốn, có vẻ như hoàn toàn không dự đoán được tình huống này.

“Đúng là khác thường, ta chưa từng thấy một thiên kiêu như thế.”

Trong lòng hắn không nhịn được so sánh Vương Đằng với những thiên kiêu mà mình từng gặp, hắn nhận ra không một ai có thể sánh được, bất kể là phương diện nào.

Tất cả những gì Vương Đằng thể hiện đều phá vỡ hiểu biết của hắn.

Nhưng vào lúc này, Vương Đằng mạnh mẽ ngẩng đầu, nhếch môi cười với Ma Thần như khiêu khích.

“Ngưng!”

Ngay sau đó, hắn ngửa đầu, miệng chợt nhả ra một chữ.

Uỳnh! Uỳnh! Uỳnh! Uỳnh! Uỳnh!

Tiếng nói vừa dứt, bên trên trận pháp, năm cột sáng đại diện cho ngũ hành càng tỏa ra ánh sáng chói lòa, liên kết với năm bóng kiếm khổng lồ trên bầu trời, khiến kích cỡ của nó tăng vọt mấy lần chỉ trong chớp mắt.

Vù! Vù! Vù...

Kế đó, năm bóng kiếm kia rõ ràng cùng nhau rùng lên, sau đó hóa thành ánh sáng, tức thì cùng hội tụ vào trung tâm.

Uỳnh!

Chỉ trong nháy mắt, năm bóng kiếm này giao thoa rồi hòa vào làm một, bộc phát ra ánh sáng ngũ sắc rực rỡ.

Một luồng kiếm ý kinh khủng bất chợt bùng nổ, hư vô không thể chịu đựng được kiếm ý đáng sợ ấy nên đã bị xé nhỏ, xuất hiện một loạt vết nứt lớn.

Tất cả mọi ánh nhìn đều quy tụ lại, ánh mắt chấn động.

Hết chương 3462.
Bình Luận (0)
Comment