Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 3464 - Chương 3464. Ma Thần Ngã Xuống? Hắc Ám Xâm Nhập! Liên Minh Phó Chức Nghiệp Nứt Toác?

Chương 3464. Ma Thần ngã xuống? Hắc Ám xâm nhập! Liên minh Phó Chức Nghiệp nứt toác?
Chương 3464. Ma Thần ngã xuống? Hắc Ám xâm nhập! Liên minh Phó Chức Nghiệp nứt toác?

Cuối cùng cũng hằn sâu vào trong tâm trí họ, trở thành ký ức cả đời khó quên của họ.

Hai thiên tài của Thế gia, Thế Kinh và Thế Đô, lúc này cũng lộ vẻ mặt phức tạp, ban đầu họ đối địch với Vương Đằng, bị Vương Đằng hành thảm bại trong trận so đấu nghề phụ.

Nhưng hôm nay, khi nhìn thấy sự đáng sợ của đối phương, rốt cuộc trong thâm tâm họ không còn nổi lên suy nghĩ trả thù nào nữa.

Họ sợ!

Nỗi sợ phát ra từ trong nội tâm!

Đối phương dám chửi cả Ma Thần! Cũng dám chém cả Ma Thần!

Đứng trước hắn, họ là cái thá gì?

Không chỉ có hai anh em Thế gia, mà sắc mặt của gia chủ Thế gia cũng không được dễ coi lắm, tuy rằng hắn vẫn có thể giữ được bình tĩnh nhưng trong lòng đã tuyệt không bình tĩnh giống như hai em Thế Kinh.

Quá khủng bố!

Thằng bé kia thật sự quá khủng bố!

Thế Lũng nhịn không được siết tay lại, cảm thấy cả người mình bất giác run rẩy, nhưng bị hắn cưỡng ép đè xuống.

Hắn là gia chủ Thế gia, há có thể lại sợ một võ giả cấp Vũ Trụ đến mức run rẩy, đó đúng là chuyện nực cười.

Trong đám đông, sắc mặt của người trong gia tộc Pylax là nghiêm trọng nhất.

Nét mặt của đám người Giới Chủ Nộ Viêm, Giới Chủ Hỏa Tước đã co rúm ró lại, hoàn toàn không thể khống chế.

Những cuộn sóng trong lòng họ như muốn nhấn chìm họ, một cảm giác bất an dữ dội đang nhen lên trong lòng họ.

Không ngờ Vương Đằng lại lớn mạnh đến mức độ này?!!

Họ nhìn về phía trung tâm trận pháp.

Bóng người kia rõ ràng đã bê bết máu, trông suy yếu đến cực hạn, nhưng giờ phút này lại cao lớn đến mức khiến người khác phải ngước nhìn.

Ngay cả những võ giả cấp Giới Chủ như họ cũng bất giác cúi thấp đầu trước đối phương.

Đó là Ma Thần!

Một kiếm chém Ma Thần, mặc dù là mượn sức mạnh từ trận pháp cấp Thần, nhưng không phải ai cũng có thể đủ sức làm được.

Cùng là trận pháp cấp Thần, đặt trong tay người khác chỉ miễn cưỡng ngăn cản được công kích của tồn tại cấp Thần, nhưng trong Vương Đằng thì có thể chém cả Ma Thần.

Đây là sự chênh lệch!

Đối mặt với một kẻ địch là thiên kiêu tuyệt thế như thế thì bảo họ làm sao có thể bình tĩnh được?

Qua trận chiến này, chỉ e những lão giả của gia tộc Pylax này sẽ ngày ngày bất an, đêm không yên giấc.

...

Trong rất nhiều ánh mắt phức tạp này, một lát sau, bóng kiếm khổng lồ kia mới từ từ tiêu tan, để lộ ra không trung trống rỗng.

Thần quốc biến mất!

Thần tọa bên dưới Thần quốc cũng biến mất tăm, bóng người sừng sững trên thần tọa cũng biến mất dạng.

“Ma Thần... chết rồi ư?”

Mọi người ngơ ngác nhìn cảnh tượng này, cảm giác vẫn còn khó mà tin.

Một Ma Thần thật sự bị chém chết như thế ư?

Bị chém thành bụi bặm, không còn thừa lại gì ư?

Dù việc nhìn thấy Ma Thần kia bị bóng kiếm bao phủ đã khiến nội tâm họ cực kỳ rung động, nhưng họ chưa từng nghĩ tới chuyện Ma Thần kia bị chém ra tro, ngay cả Thần quốc và thần tọa cũng biến mất tăm mất tích.

Điều đó hoàn toàn khác với dự đoán của họ, vốn dĩ họ chỉ cầu mong Ma Thần bị thương nặng đã là cực kỳ thỏa mãn rồi.

Nhưng bây giờ, rõ ràng Ma Thần đã bị chém chết!

Một kiếm kia thật sự khủng bố quá!!!

“Chúng ta thắng rồi!!!”

Mọi người dần tỉnh táo lại, lập tức òa lên tiếng hoan hô.

Trong khi loài Hắc Ám thì mặt cắt không còn giọt máu, trợn trừng mắt nhìn lên trời xanh, hoàn toàn ngáo ngơ.

Ma Thần đại nhân thật sự bị chém ra tro rồi!

Chuyện này... sao có thể?!

Mấy con loài Hắc Ám cấp Ma Tôn thượng vị như Thí Huyết Ma Tôn và Huyết Dạ Ma Tôn gần như không thể chấp nhận sự thật này, tất cả đều ngơ ngác đứng tại chỗ.

Giống với suy nghĩ của Nhân tộc, ban đầu chúng cũng những tưởng Ma Thần đại nhân cùng lấm chỉ bị thương mà không bao giờ nghĩ rằng một kiếm kia có thể tiêu diệt Ma Thần đại nhân.

Trận pháp cấp Thần kia chẳng lẽ thật sự kinh khủng như thế ư?

Bản lĩnh của Nhân tộc quả thật có khiến người ta không thể đo lường được ư?

Ngay cả một kiếm mà Ma Thần đại nhân cũng không đỡ nổi ư?

Hàng loạt nghi vấn điên cuồng lóe lên trong đầu chúng, gần như muốn đẩy chúng vào sự hỗn loạn.

Rốt cuộc là sai ở chỗ quái nào?

Trên mặt mấy vị nguyên lão Đan Trần không khỏi lộ ra nụ cười nhưu trút được gánh nặng, trên mặt tràn đầy niềm vui sướng bất ngờ, ai cũng không ngờ tồn tại cấp Ma Thần lại sẽ bị chém chết như vậy, thật sự làm người ta khó tin được.

Vốn dỉ họ chỉ hy vọng sẽ mượn uy lực của Đại Ngũ Hành Thần Kiếm đại trận làm cho con Ma Thần kia biết khó mà lui về vết nứt không gian sau lưng.

Theo họ, một kiếm vừa rồi cùng lắm chỉ làm đối phương bị thương nặng mà thôi!

Không thể chém chết được!

Nhưng sự thật rành rành là Ma Thần đã hoàn toàn biến mất!

Nói thật, giờ khắc này, mấy người nguyên lão Đan Trần cũng có chút ngơ ngẩn, không kịp phản ứng.

Đại Ngũ Hành Thần Kiếm đại trận thật cự mạnh mẽ như thế sao?

Hay là vì từ trước đến nay họ không hiểu hết về Đại Ngũ Hành Thần Kiếm đại trận?

Những chuyên gia nghề phụ cấp Thần như họ, cùng với những chuyên gia nghề phụ cấp Thánh nức tiếng lâu nay, lại đều không bằng một Vương Đằng vừa mới tiến vào cấp Thánh kia!

“Shh!”

Ba vị nguyên lão không khỏi hít khí lạnh, cảm thấy có chút ê răng.

Hai người nguyên lão Đan Trần và nguyên lão Tamberi không khỏi nhìn về phía nguyên lão Bias, không nhịn được nói: “Trước kia có phải các ngươi không nghiên cứu kỹ Đại Ngũ Hành Thần Kiếm đại trận phải không?”

“Khụ khụ!” Nguyên lão Bias bị hai người hỏi thì kích động đến nỗi bật ho.

Vốn dĩ sắc mặt đang nhợt nhạt cũng vì thế mà ửng hồng lên.

Nội tâm câm nín hết sức!

Không khỏi hoài nghi... chẳng lẽ bọn họ không hiểu rõ về Đại Ngũ Hành Thần Kiếm đại trận bằng thằng nhóc Vương Đằng kia thật sao?

Chuyện này...

“Đúng rồi, rất có thể là vì trận pháp ngũ hành cấp Thánh của Vương Đằng kia!” Nguyên lão Bias chợt nghĩ ra gì đó, nói.

“Ý người là thay đổi tâm trân pháp thì uy lực của trận pháp cũng thay đổi ư?” Hai người nguyên lão Đan Trần chợt nảy ra suy nghĩ, vội vàng hỏi.

Hết chương 3464.
Bình Luận (0)
Comment