Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 3465 - Chương 3465. Ma Thần Ngã Xuống? Hắc Ám Xâm Nhập! Liên Minh Phó Chức Nghiệp Nứt Toác? (2)

Chương 3465. Ma Thần ngã xuống? Hắc Ám xâm nhập! Liên minh Phó Chức Nghiệp nứt toác? (2)
Chương 3465. Ma Thần ngã xuống? Hắc Ám xâm nhập! Liên minh Phó Chức Nghiệp nứt toác? (2)

“Không phải là không thể, thay đổi tâm trận vốn là việc cực kỳ điên cuồng, mà Vương Đằng lại thành công, trong đó sẽ phát sinh thay đổi kì diệu nào, ngay cả ta cũng không thể tưởng tượng được.” Nguyên lão Bias trầm ngâm gật đầu nói: “Hơn nữa, các ngươi chớ quên, đại trận ngũ hành cấp Thánh đã dùng mạch khoáng quý giá trên Khoáng tinh để ngưng tu ra, bản thân cũng đã rất bất phàm rồi.”

“Có lỹ!” Nguyên lão Tamberi gật đầu nói.

Mặc dù nguyên lão Đan Trần hãy còn nghi vấn nhưng cũng gật đầu, dường như chỉ có thể giải thích như vậy, bằng không thì hắn cũng không nghĩ ra nguyên nhân gì.

Một tồn tại cấp Ma Thần đã ngã xuống như vậy, họ thật sự không dám tin.

Bên trong trận pháp, Vương Đằng cũng sửng sốt một thoáng, nhìn màn sương đen dày đặc kia bị phá tan cùng với không trung trống không, hắn cảm giác có chút không thực.

“Đậu má, chết thật rồi?!”

“Vương Đằng, ngươi đỉnh vãi, chém chết cả một loài Hắc Ám cấp Ma Thần?” Giọng nói kích động của Viên Cổn Cổn chợt hét tướng trong đầu hắn.

Trong trận đại chiến trước đó, nó không lên tiếng quấy rầy Vương Đằng, nhưng giờ nó không nhịn được nữa.

Cái tên Vương Đằng này rõ ràng chém chết một Ma Thần!?

Chuyện... chuyện này quá đỉnh, quá đỉnh cao.

Viên Cổn Cổn không tài nào có thể tin được, một người mới thậm chí còn không phải võ giả cấp Hành Tinh trên Địa tinh lại có thể chém phết Ma Thần?

Nếu tin tức này truyền ra thì chắc chắn toàn bộ vũ trụ sẽ chấn động.

Hơn nữa, Vương Đằng mới chỉ đạt cấp Vũ Trụ mà!

Cấp Vũ Trụ đã chém chết một Ma Thần, sau này thì hay rồi, cấp Ma Thần cũng không đủ cho hắn giết.

Về phần cách thức mà Vương Đằng sử dụng, nó không thèm bận tâm.

Dùng trận pháp thì sao?

Võ giả bình thường có cho xài một trận pháp cấp Thần cũng có giết được tồn tại cấp Ma Thần không?

Căn bản không tồn tại.

Chỉ có Vương Đằng này mới yêu nghiệt như thế, kiên cường dùng một trận pháp cấp Thần để ngăn cản sóng dữ, chém chết một Ma Thần.

Đột nhiên, Viên Cổn Cổn chợt cảm thấy mình thật may mắn đã lựa chọn Vương Đằng.

Lúc trước, nhiều người dự thi đến từ khắp vũ trụ như thế mà nó không lựa chọn, cuối cùng chọn Vương Đằng, một người bản địa đến từ Địa tinh này.

Tuy cũng có nguyên nhân đến từ bản thân Vương Đằng, hắn thể hiện quá đỗi rực rỡ nên mới lọt vào trong mắt nó, nhưng Vương Đằng không hay biết rằng khi đó kỳ thực nó đã từng do dự.

Dù sao, so với những người dự thi đến từ khắp vũ trụ thì Vương Đằng gần như không có ưu thế gì.

Nhưng cuối cùng nó vẫn đánh giá cao thiên phú của Vương Đằng nên đã lựa chọn hắn.

Giờ nhìn xem, nó cảm thấy mình đúng là may mắn, nếu không tại sao đánh bậy đánh bạ lại chọn trúng một yêu nghiệt như vậy/

“Sao ta có cảm giác không thực thế nhỉ?” Vương Đằng xoa mồ hôi lạnh trên trán, hãy còn chút không tin.

Hắn thật sự không nghĩ một kiếm kia có thể giết chết Ma Thần!

Hô hào to như vậy chỉ để tiếp theo dũng khí cho bản thân, dù sao bất kể thế nào, khí thế là tuyệt đối không thể thua được, nhất định phải bắt chét gắt gao.

“Không có gì không thực cả, chết rồi, Ma Thần kia chết rồi, nó đã bị ngươi chém chết.” Viên Cổn Cổn cười ha hả, quả là còn kích động hơn cả Vương Đằng.

Lúc thấy Vương Đằng tiến vào cấp Thánh nghề phụ, nó cũng không hưng phấn nhu thế.

“Mặc kệ, chết là tốt rồi!” Vương Đằng nhẹ nhàng thở ra, cơ thể cũng không nhịn được thả lỏng ra, từng cơn đau điếng bủa tới, đau đến mức làm hắn nhe răng trợn mắt.

Đau vãi!

Tuy vừa nốc không ít thuốc chữa thương, nhưng chung quy áp lực từ chưởng của Ma Thần vẫn chưa từng biến mất, khiến vết thương của hắn liên tục nặng hơn.

May mà cuối cùng bàn tay kia đã bị Đại Ngũ Hành Thần Kiếm đại trận chém bay, nếu không hậu quả là không thể chịu nổi.

Chỉ chậm thêm chút nữa là cơ thể hắn thật sự vỡ nát.

Từ trong ra ngoài!

Trong nháy mắt ấy, hắn cảm thấy xương cốt, máu thịt, kinh mạch và thậm chí cả linh hồn của mình đều sắp vỡ vụn.

Thật là đáng sợ!

Hắn chưa bao giờ gặp phải áp lực lớn thế kia, sức mạnh của Ma Thần thật khủng khiếp, giờ ngẫm lại mà lòng vẫn sợ hãi.

Sắc mặt của lũ loài Hắc Ám Thí Huyết Ma Tôn vô cùng khó coi, nhưng thấy Ma Thần đã bị chém, chúng cũng không còn quan tâm gì khác nữa mà đều nhằm về phía vết nứt không gian trên trời hòng chạy trốn khỏi nơi đây.

“Ngăn chúng lại!”

Nhóm Thiêm Viêm tôn giả thấy vậy thì lập tức gầm lên.

“Muốn đến thì đến, muốn đi thì đi, coi chúng ta là cái gì!”

“Giết!”

“Không để cho chúng thoát, chôn sạch loài Hắc Ám ở đây!”

...

Tất cả mọi người đều đang nhìn chằm chằm vào loài Hắc Ám, trong miệng quát lớn rồi đồng loạt xông pha tiêu diệt loài Hắc Ám.

Hai mắt họ đỏ sậm, sắc mặt dữ tợn.

“Nhân tộc, các ngươi đừng quá đắc ý!”

Thí Huyết Ma Tôn đanh mặt, giọng điệu vẫn tràn ngập ác ý và miệt thị như trước, dường như nó đã tỉnh lại từ trong sự chấn động vừa rồi:

“Sớm hay muộn hắc ám cũng sẽ giáng xuống thế giới này, các ngươi chỉ đang vùng vẫy mà thôi.”

“Ma Thần đã chết, các ngươi còn đứng đây lớn lối à, chém chết chúng!” Thiên Viêm tôn giả hét lớn, quét ngang một kích, lực bất hủ phóng thích, vô cùng lợi hại.

“Giết!”

Những cường giả Nhân tộc như Thanh Mộc tôn giả, Kim Thần tôn giả dẫn đầu xông pha, nhất quyết phải chôn loài Hắc Ám ở lại đây.

Cơ hội như vậy không có nhiều, bao nhiêu loài Hắc Ám lợi hại đều xuống đây, giờ lại rơi vào thế yếu, chính là thời điểm hốt một mẻ, bỏ lỡ cơ hội này rồi thì e là sau này rất khó gặp lại.

“Giết!”

“Giết!”

“Giết!”

...

Các cấp Bất Hủ đến từ các thế lực lớn và cường giả cấp Giới Chủ đều đã ra tay, ngay cả võ giả cấp Vũ Trụ như Vương Đằng còn không hề e sợ đối diện với một con loài Hắc Ám cấp Ma Thần, thì họ có lý do để lùi về sau.

Hơn nữa, cơ hội hôm nay khó mà có được, nếu có thể nhân cơ hội này tiêu diệt một hai loài Hắc Ám hùng mạnh cũng sẽ lập được công trạng tính vào cho họ, sau này sẽ có không ít lợi thế.

Hết chương 3465.
Bình Luận (0)
Comment