Trong vũ trụ có tồn tại hội Trọng tài tinh không, nơi phân xử các cường giả của các thế lực lớn trong vũ trụ.
Nếu có người phản bội Nhân tộc hoặc phạm sai lầm nghiêm trọng, nhất định sẽ phải chịu sự phán xét của hội Trọng tài tinh không.
Ngược lại, nếu lập công thì sẽ nhận được phần thưởng tương xứng!
Đây là việc mà ai cũng biết.
Võ giả Nhân tộc tiêu diệt loài Hắc Ám là có công huân, tiêu diệt loài Hắc Ám càng mạnh thì công huân càng lớn, mà công huân này có thể đổi được các loại tài nguyên ở hội Trọng tài tinh không.
Đó cũng là lí do tại sao nhiều thiên kiêu tranh nhau sứt đầu mẻ trán cũng muốn chen vào trong đó như vậy.
“Giết!”
Từng dòng nguyên lực khủng bố lập tức càn quét không trung, điên cuồng giao tranh với loài Hắc Ám.
Phải công nhận rằng những cường giả này đều bất giác bị Vương Đằng khơi dậy nhiệt huyết, bằng không cho dù công huân đặt trước mặt thì họ cũng không dũng mãnh như thế.
Không ít người đã quen với cuộc sống an nhàn sung sướng, rất ít tham gia vào trận chiến sinh tử thảm khốc như thế này, đột nhiên để họ ra trận chiến đấu với loài Hắc Ám, chưa chắc họ đã làm được.
Nhưng có hành động của Vương Đằng đi trước đã làm những cường giả này không khỏi dâng lên một chút xấu hổ trong lòng.
Ngay cả võ giả cấp Vũ Trụ như Vương Đằng mà còn bất khuất đối mặt với loài Hắc Ám cấp Ma Thần như thế mà thâm tâm họ lại chọn lùi bước trước, quả là xấu hổ.
Và giờ, chính nỗi xấu hổ này đã hóa thành dũng khí của họ, thậm chí là động lực chém giết của họ.
“Grào!”
“Nhân tộc, ta chờ các ngươi bị chôn vùi!”
Ầm!
...
Có loài Hắc Ám hùng mạnh ngã xuống, để lại tiếng gầm gào không cam tâm, máu văng ra khắp nơi.
Đó là một con loài Hắc Ám cấp Ma Tôn hạ vị!
Bị mấy cường giả Nhân tộc cấp Bất Hủ bao vây tiêu diệt, cuối cùng bị mài sạch vật chất bất hủ, ngã xuống tại chỗ.
Sắc mặt của những con loài Hắc Ám cấp Ma Tôn thượng vị như Thí Huyết Ma Tôn vô cùng âm u, ấn đường chau chặt lại, nó cảm nhận được cái chết đang cận kề.
Lũ Nhân tộc này nổi điên muốn chộn vùi tất cả chúng nó ở đây.
Uỳnh!
Huyết Dạ Ma tôn đang giao chiến với Rofort, sau khi nhìn thấy Vương Đằng ổn rồi thì rốt cuộc Rofort cũng ra tay, muốn Huyết Dạ Ma Tôn phải chết ở đây.
Thực lực của hắn vô cùng cao cường, cả người tỏa ra khí thế khủng bố, sức mạnh của Xích Yêu tôn giả lần đầu tiên phô bày ra trên chiến trường này.
Huyết Dạ tôn giả gần như bị đánh túi bụi, tuy rằng nó đã sớm đoán được vị Xích Yêu tôn giả này cực kỳ lợi hại, nhưng không ngờ lại lợi hại đến mức này, nó hoàn toàn không có đường đánh trả.
Trong lúc nhất thời, sắc mặt Huyết Dạ tôn giả xấu tệ.
Grào!
“Giết!”
Một số loài Hắc Ám hùng mạnh không ngừng phát ra tiếng rống giận dữ, vang vọng khắp chân trời, nỗ lực vùng vẫy cuối cùng.
Cảnh tượng ấy vô cùng khủng bố!
Từng con loài Hắc Ám hùng mạnh ngã xuống, hóa thành vật chất hắc ám, xâm nhiễm một khu vực lớn.
Dù võ giả Nhân tộc tiêu diệt loài Hắc Ám, nhưng ảnh hưởng mà chúng để lại là cực kỳ nặng nề, vô cùng có khả năng sẽ biến nơi này thành một vùng đất hắc ám đáng sợ.
Dù sao những loài Hắc Ám này đều là cấp Ma Hoàng thượng vị, thậm chí cấp Ma Tôn tôn giả, mỗi một con đều chứa vật chất hắc ám và lực Hắc Ám dồi dào.
Nếu là nơi khác, chỉ cần một loài Hắc Ám cấp Ma Hoàng thượng vị ngã xuống cũng để lại vật chất hắc ám và lực Hắc Ám đủ để xâm nhiễm một tinh không.
Nếu gần đó có tồn tại hành tinh sinh mệnh thì hậu quả càng không thể chịu nổi!
Những sinh linh trên hành tinh sinh mệnh đó sẽ bất tri bất giác bị hắc ám lây nhiễm, trở thành nô lệ cho hắc ám.
May mà Đại Ngũ Hành Thần Kiếm đại trận vẫn chưa tiêu tan, có thể diệt trừ vật chất hắc ám và lực lượng hắc ám sau đó.
Nhưng muốn tiêu trừ hoàn toàn vẫn cần phải có võ giả Quang Minh ra tay.
“Chậc!”
Vương Đằng khoanh chân ngồi bên trong trận pháp, nhìn loài Hắc Ám không ngừng ngã xuống trên không trung, trên mặt tràn đầy sự rung động.
Đáng sợ quá!
Cường giả Nhân tộc cũng không dễ chọc nha, nhiều cường giả bùng nổ như thế đủ cho loài Hắc Ám ăn đủ.
“Nhiều bong bóng thuộc tính quá!” Ánh mắt Vương Đằng lập tức sáng lên, nhiều loài Hắc Ám hùng mạnh như vậy, và thậm chí còn có bong bóng thuộc tính của cường giả Nhân tộc rớt ra nữa, chắc chắn đều là hàng ngon đây.
Nhặt! Nhặt! Nhặt hết!
Vương Đằng lập tức phóng chút xíu niệm lực tinh thần còn sót lại trong cơ thể ra, điên cuồng nhặt bong bóng thuộc tính.
Tạm thời hắn không kiểm kê số bong bóng thuộc tính này, chỉ cảm nhận tinh thần lực và nguyên lực đang dần dần tràn đầy bên trong cơ thể, ánh mắt không khỏi đảo quanh.
Những con loài Hắc Ám cấp Ma Tôn này khó giết nhất, dù các cường giả Nhân tộc dốc sức ra tay thì đến bây giờ cũng chỉ mới giết được một con thôi.
Có lẽ hắn có thể làm chút gì đó.
Nghĩ là làm.
Vương Đằng phóng tinh thần ra, lần thứ hai điều khiển Đại Ngũ Hành Thần Kiếm đại trận, khiến nó từ từ xoay tròn, tỏa ra ánh sáng rực rỡ.
Uỳnh uỳnh!
Một tiếng động lớn vang lên trong đất trời, hấp dẫn vô số ánh mắt.
“Đệch... mợ!”
Đám loài Hắc Ám cấp Ma Tôn thượng vị Thí Huyết Ma Tôn nhìn trận pháp bên dưới lại sáng lên lần nữa thì mặt đen như đáy nồi, mồm miệng thậm chí không nhịn được chửi thề một tiếng.
Ai?
Là đứa quái nào đã kích hoạt cái trận pháp cấp Thần chết tiệt kia?
Ban đầu nó không nghĩ nhiều, dù sao sau khi tung ra một kiếm khủng khiếp kia, nó không tin một võ giả cấp Vũ Trụ như Vương Đằng có thể chống đỡ được mức độ tiêu hao của trận pháp.
Nhưng ánh mắt nó vẫn không khỏi nhìn về phía tâm trận, kết quả thấy được bóng người quen thuộc kia... Vương Đằng!
“???”
Thí Huyết Ma Tôn lập tức chết đứng.
Lại là hắn!!!
Thế quái nào lại là hắn!!!
Trong nháy mắt, Thí Huyết Ma Tôn cảm thấy tâm tình mình như muốn sụp đổ, nó lạnh lùng, nó khinh bỉ... nhưng khi nhìn thấy bóng dáng Nhân tộc yêu nghiệt đến cùng cực kia thì nội tâm nó thật sự muốn sụp đổ.