Không trung dao động dữ dội, không gian nhiễu loạn kinh khủng xuất hiện theo mười hai cánh tay lớn kia, quấn quanh nó, khiến công kích của nó càng kinh khủng hơn.
Mười hai “Vương Đằng” đồng thời lùi lại, tốc độ rất nhanh, chỉ có thể nhìn thấy từng đường sáng xẹt qua trong không khí, xuyên qua mười hai cái tay lớn.
“Ngươi chỉ biết trốn thôi sao?”
Trong tượng Minh Thần truyền ra tiếng hét lớn, ầm ầm dao động, dội lại trong không trung, không ngừng vang vọng đầy châm chọc và coi thường.
Ầm!
Mười hai cái tay lớn che khuất bầu trời, truy đuổi mười hai “Vương Đằng”, vài cái tay trong số đó tạo tạo thành Ấn Quyết, hóa thành quyền ấn hắc ám, đập xuống dưới, hết sức kinh khủng.
“Chết!”
Một tiếng quát lớn truyền ra, bầu trời theo đó chấn động.
“Chỉ là một cái xác mà dám kêu gào ầm ĩ ở trước mặt ta?”
Giọng nói bất đắc dĩ truyền ra từ trong miệng “Vương Đằng”, mười hai Vương Đằng trong phút chốc tụ lại một chỗ.
Ầm
Một tiếng nổ vang, mười hai “Vương Đằng” lại dung hợp lần nữa, hóa thành một người.
“Dung hợp?”
Rất nhiều đang xem cuộc chiến người cảm thấy hết sức bất ngờ, vô cùng kinh ngạc.
Đối mặt với tượng Minh Thần càng mạnh mẽ hơn, tại sao vị cường giả kia lại chọn dung hợp?
Nhưng còn chưa để mọi người có cơ hội phản ứng, Vương Đằng sau khi dung hợp chợt chỉ một tay lên trời, quát nhẹ:
“Ta là Hỗn Độn, Hỗn Độn thuộc về ta, hóa hàng ngàn hàng vạn tinh thần, hóa vũ trụ Vạn Tượng, hóa muôn đời năm tháng...”
Ầm!
Tiếng nói còn chưa dứt, không trung chấn động, vô tận tia sáng nở rộ trên người”Vương Đằng”, hóa thành một tòa Thần Quốc khổng lồ.
Vô số khí Hỗn Độn biến đổi trong Thần Quốc, âm dương hiện lên, ngũ hành biến đổi, có nhiều Thiên Tinh thần hiện lên, có vũ trụ lớn ra đời, có dòng thời gian chảy xuôi, năm tháng thay đổi, ung dung muôn đời...
Hình ảnh kia thật sự quá kinh người!
Chỉ trong nháy mắt, liền biến ra hình ảnh khiến người ta không thể tưởng tượng nổi, chấn động vũ trụ này, khiến vô số dây xích nối nhau rủ xuống, tạo thành một tấm lưới dày đặc, bao phủ Thần Quốc này, không cho phép nó xuất hiện.
Bức họa này so với tượng Minh Thần xuất hiện khi nãy còn kinh khủng hơn không ít.
Rầm rầm!
Vô số dây xích nối nhau có quy luật đến, khiến không trung không tự chủ chấn động.
Thời không nhiễu loạn dồi dào thổi tới, dòng thời không đổi đường, muốn chảy xuôi qua nơi này, mang “Vương Đằng” đi.
Ầm!
Làn sóng thời không ngập trời, che mất một mảnh không trung, ước chừng mười mấy vạn trượng, hết sức đáng sợ.
“Haizz, từ đầu đến cuối khai triển không được bao nhiêu thực lực, ngay cả một phần trăm còn chưa tới, chỉ có thể như thế!”
Một tiếng than nhẹ truyền ra từ trong miệng “Vương Đằng”, lộ vẻ hết sức tiếc nuối.
“???”
Cường giả hắc ám tỏ vẻ bị đụng chạm.
Cảnh tượng trước mắt đã khiến trong lòng nó vô cùng nặng nề, kết quả đối phương lại nói ngay cả một phần trăm thực lực còn chưa dùng đến… Nói đùa sao.
Sắc mặt Ma Thần cứng ngắc, giống như nghe thấy một chuyện cực kỳ vô lý, sắc mặt không ngừng thay đổi, trong lòng cũng không nén được sinh ra cảm giác lo lắng.
Cường giả Nhân tộc kia chắc không thật sự mạnh đến mức đó chứ?
Thí Huyết Ma Tôn và loài Hắc Ám lại càng khó tin, chỉ cảm thấy trước mắt biến thành màu đen, suýt nữa đứng không vững.
Một phần trăm thực lực!
Thật hay giả vậy?
Cho dù thực lực bọn nó yếu thì cũng chớ lừa bọn nó như vậy chứ!
Giờ phút này, những tên đứng ở đây đều có thể được gọi là cường giả loài Hắc Ám cấp Ma Tôn thượng vị đứng đầu một phương, thế nhưng lại có cảm giác bản thân thật sự yếu kém.
Hoàn toàn không theo kịp suy nghĩ của đối phương, căn bản là không cùng đẳng cấp.
Những nhân võ giả Nhân tộc bên này cũng không thể tin nổi.
Bộc phát ra thần uy kinh khủng kia, đối phương còn chưa sử dụng đến một phần trăm thực lực?
Vị này không phải đang ngồi bốc phét đó chứ?
Cho dù là cường giả bên ta hay bên địch, một số người vẫn không nhịn được oán thầm trong lòng, cảm thấy tiêu chuẩn của vị cường giả này thật sự có hơi... Hiếm thấy!
“Chậc!” Quang ảnh đạo nhân kia không khỏi tặc lưỡi hít hà, rồi sau đó sờ sờ cằm, chỉ cảm thấy dở khóc dở cười.
Ầm ầm!
Tòa Thần Quốc này chần động, chống đỡ sức mạnh của dây xích, tránh khỏi làn sóng thời không.
Tất cả những việc này chỉ diễn ra trong nháy mắt.
Ngay cả dòng thời không còn chưa kịp quét đến.
Nhưng trong nháy mắt này, công kích tượng Minh Thần kia thi triển đã đến trước mặt, nhưng ngay khi vừa tiếp xúc với tòa Thần Quốc này của “Vương Đằng” đã tan biến trong nháy mắt.
“Quá yếu!”
“Vương Đằng” cất giọng nói, sắc mặt hết sức bình tĩnh, tựa như đang nói một chuyện hết sức bình thường, mà không phải đang đối mặt với một pho tượng Minh Thần vô cùng kinh khủng.
Mọi người lâm vào dao động, loài Hắc Ám lâm vào kinh hãi, vẻ mặt vô cùng hoảng sợ.
“Minh Thần ấn!”
Một tiếng quát lớn đột nhiên truyền ra từ trong tượng Minh Thần, tượng Minh Thần khổng lồ như ngưng lại trong không trung, mười hai tay đột nhiên bày ra một Ấn Quyết cổ quái.
Ầm!
Không trung chấn động, không gian gợn sóng mở ra, một ma ấn khổng lồ màu đen vô cùng kỳ dị từ từ ngưng lại trong không trung, tà ác ngất trời, lực Hắc Ám đậm đặc tột cùng quấn quanh người hắn, đặc biệt kinh khủng.
Sau khi nhìn thấy “Vương Đằng” thi triển Thần Quốc này, cường giả hắc ám kia cũng không dám chậm trễ chút nào, cuối cùng cũng bộc phát uy năng cực hạn của tượng Minh Thần.
Ầm ầm!
Ma ấn đáng sợ từ từ đẩy ra theo mười hai cái tay của tượng Minh Thần, trấn áp Thần Quốc của “Vương Đằng”, không gian bốn phía theo đó méo mó nứt vỡ.
“Ma ấn này thật đáng sợ, đây là chiêu thức gì vậy???” Mọi võ giả Nhân tộc căng thẳng, sắc mặt vô cùng hoảng sợ.
Sắc mặt quang ảnh đạo nhận kia cũng vô cùng nặng nề, cho dù là hắn, đối mặt với ma ấn này cũng cảm thấy khó khăn.
Nếu như không có người vượt dòng thời không kia đến,hôm nay chỉ bằng một đạo tàn ảnh này của hắn, sợ rằng thật sự không cách nào thay đổi.
Có lẽ hắn có thể khiến Vương Đằng rời đi, nhưng những người khác...
Nhưng vào lúc này!
“Nên kết thúc rồi!”