Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 3559 - Chương 3559. Minh Thần Kiếm! Hư Không Ấn! Lại Vào Thế Giới Hắc Ám! (2)

Chương 3559. Minh Thần kiếm! Hư Không ấn! Lại vào thế giới Hắc Ám! (2)
Chương 3559. Minh Thần kiếm! Hư Không ấn! Lại vào thế giới Hắc Ám! (2)

Điều kiện hà khắc đến như vậy nên đã tạo ra cho ‘Minh Thần kiếm’ một đặc tính không thể làm lại, gần như không thể rèn ra một thanh Minh Thần kiếm khác giống vậy.

“Nhưng vì sao học viện tinh không lại sẽ xuất hiện một thanh Minh Thần kiếm khác chứ?” Vương Đằng hít sâu một hơi, nghi hoặc khó hiểu trong lòng.

Bên trong cảm ngộ mới vừa nhận được không hề có tin tức liên quan đến vấn đề này, do đó Vương Đằng cũng không thể hiểu hết được.

Hơn nữa nhìn dáng vẻ Viên Cổn Cổn cũng không biết, bằng không nó đã trực tiếp nói cho Vương Đằng.

“Ủa, đợi chút!” Vương Đằng giống như phát hiện điều gì, đột nhiên khẽ ủa một tiếng, nhìn thuộc tính ‘Minh Thần kiếm’ ở trên giao diện thuộc tính, đã rơi vào trong kinh dị.

Không trọn vẹn!

Trong miêu tả của ‘Minh Thần kiếm’ lại tồn tại ba chữ không trọn vẹn.

Ba chữ này đại biểu cho điều gì, Vương Đằng hiểu rất rõ.

Như vậy vấn đề đã đến.

Cảm ngộ mới vừa nhận được… thật hoàn chỉnh!

Tất cả phương pháp luyện tạo một thanh ‘Minh Thần kiếm’ hoàn chỉnh đều đã khắc ở trong đầu hắn, để đề phòng sự cố, hắn còn nhớ lại một lần, cũng không có bất cứ chỗ nào không trọn vẹn cả.

Phương pháp luyện tạo thật hoàn chỉnh, lấy trình độ luyện tạo cùng với trình độ phù văn hiện giờ của hắn, không thể đến mức kể cả điểm ấy đều chưa nhìn ra mới đúng.

Do đó chuyện này rốt cuộc là như thế nào?

Vương Đằng hơi ngẩn ra, bối rối.

Không trọn vẹn này rốt cuộc là thiếu ở chỗ nào?

Đột nhiên, một tia sáng lóe lên trong đầu hắn.

“Có phải… thanh Minh Thần kiếm này không phải chỉ có một thanh không?”

Không phải không có khả năng này.

Có lẽ cái gọi là Minh Thần kiếm này là chỉ một bộ, vốn không chỉ có một thanh, do đó ở trên giao diện thuộc tính mới có thể biểu hiện là không trọn vẹn.

Vương Đằng càng nghĩ càng cảm thấy có khả năng này.

Trong vũ trụ rất nhiều thần binh lợi khí đều không phải chỉ có một, mà là tồn tại đầy đủ, hơn nữa uy lực của một bộ đầy đủ rõ ràng còn mạnh hơn chỉ một binh khí không chỉ mấy lần.

Một điểm này, Vương Đằng hiểu rất rõ.

Bởi vì Phượng Vũ Kim Tước Linh chính là một loại binh khí như vậy.

Lại liên tưởng đến tộc Minh Thần hình như cũng cực kỳ coi trọng tu luyện tinh thần, trong lòng hắn càng khẳng định hơn.

Có lẽ Minh Thần kiếm này cũng là một loại binh khí niệm lực tinh thần!

Không thể nghi ngờ suy đoán này vô cùng kinh người, nhưng cũng không phải không có khả năng này.

Sau đó Vương Đằng không nghĩ nhiều nữa, nhìn về phía thuộc tính thứ ba – Minh Cổ chiến xa!

Lúc hắn nhìn thấy thuộc tính này, thật sự hơi kinh ngạc.

Lại là thuộc tính của một chiếc chiến xa!

Sắc mặt của hắn không khỏi cổ quái, nhìn về phía thuộc tính của Minh Cổ chiến xa, cảm ngộ tương ứng hiện lên trong đầu.

Rầm!

Trong phút chốc, một luồng cảm ngộ bàng bạc nổ tung ở trong đầu hắn, thậm chí còn kèm theo một luồng lực lượng quỷ dị mạnh mẽ, giống như có ác ma dán vào bên tai hắn thì thầm nho nhỏ, sinh ra đủ loại ảnh hưởng khủng bố.

Tình huống như vậy đã từng xuất hiện khi hắn hấp thu thuộc tính của ‘Tế đàn Hắc Ám’ và ‘Hiến tế Hắc Ám’, chẳng lẽ Minh Cổ chiến xa này lại có thể so sánh được với chúng sao?

Phải biết rằng kể cả mới vừa rồi khi hấp thu ‘Thể Minh Thần’ đều chưa từng xuất hiện tình trạng như vậy.

Không đợi hắn nghĩ nhiều, một đoạn cảm ngộ đã hiện lên ở trong đầu hắn.

Cũng là một cảm ngộ luyện tạo!

Nhưng lần này là rèn một chiếc chiến xa màu đen khủng bố, từng loại nguyên liệu khác nhau được rèn lại một lần nữa, từng phù văn viễn cổ cũng được minh khắc lại một lần nữa, cuối cùng tổ hợp lại thành một chiếc chiến xa Hắc Ám cổ xưa.

Khi hấp thu cảm ngộ này, luồng lực Hắc Ám quỷ dị kia thổi quét không ngừng, muốn ảnh hưởng đến tinh thần của Vương Đằng.

Nhưng tinh thần của hắn lúc này đã sớm mạnh mẽ hơn trước rất nhiều, hơn nữa có kinh nghiệm hấp thu ‘Tế đàn Hắc Ám’ và ‘Hiến tế Hắc Ám’, làm sao có thể trúng chiêu được.

Chỉ một nháy mắt, hắn đã lập tức mở thiên phú ‘Hắc Ám chi tâm’ và ‘Thể Minh Thần’ ra.

Trước đó chẳng qua là sử dụng lực lượng căn nguyên Hắc Ám đã khiến cho loại ảnh hưởng kia giảm xuống thật nhiều, hiện giờ trực tiếp sử dụng hai loại thiên phú Hắc Ám nghịch thiên này, hắn cũng không tin còn có thể bị ảnh hưởng đến.

Kết quả tự nhiên không nằm ngoài dự đoán của Vương Đằng, dưới tình huống mở ra hai loại thiên phú nghịch thiên này, hắn đã trở thành sinh linh Hắc Ám thuần túy nhất, thiên phú mạnh nhất.

Lực lượng quỷ dị kia vốn không ảnh hưởng được đến hắn, lập tức đã tiêu tán trong vô hình.

Vương Đằng cảm thấy bản thân cuối cùng đã cảm nhận được một loại đãi ngộ đặc thù, cực kỳ giống với một thiên tài loài Hắc Ám chính tông, không cần nhận lấy ảnh hưởng từ lực Hắc Ám nữa.

Giống như cảm động phát khóc!

Một lát sau, tất cả cảm ngộ về ‘Minh Cổ chiến xa’ đều được Vương Đằng tiêu hóa hấp thu, mà hắn cuối cùng đã biết được tác dụng của ‘Minh Cổ chiến xa’ này.

Nói tóm lại… là thật mạnh!

Nhưng mà…

Sắc mặt của Vương Đằng không khỏi trở nên cổ quái, hơi dở khóc dở cười.

Tác dụng lớn nhất của chiếc Minh Cổ chiến xa này lại là… chạy thoát thân!

Mới đầu khi biết được tác dụng này, Vương Đằng thật sự vô cùng ngoài ý muốn.

Cỗ xe của cường giả kia lại dùng để chạy thoát thân.

Trong nháy mắt hình tượng của một cường giả Hắc Ám ở trong đầu Vương Đằng đã hơi sụp đổ.

Đối phương phá phong ấn mà ra từ dưới vực sâu, ba xác giao long kéo chiến xa cổ xưa, trên đó hiện đầy dấu vết của các loại đao kiếm, còn có vết máu loang lổ, tang thương cổ xưa tràn ngập ra, khiến cho người ta rung động.

Lúc đó Vương Đằng đã nghĩ, cỗ xe của cường giả như vậy nhất định phi phàm.

Rồi sau đó đối phương vừa ra tay càng trâu bò ghê gớm, một tay giơ lên trời, chế trụ cổ tháp, có thể nói tương đối khủng bố.

Kết quả hiện giờ lại nói cho hắn biết rằng chiến xa cổ xưa tràn đầy ngạo nghễ kia là dùng để chạy thoát thân!

Tương phản trước sau quá lớn.

Vốn khiến cho hắn không thể tiếp nhận.

Cũng may trừ bỏ tác dụng này, Minh Cổ chiến xa kia còn có một chút tác dụng khác, ví dụ như… tác chiến!

Hết chương 3559.
Bình Luận (0)
Comment