Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 3611 - Chương 3611. Cửu Giới Hỗn Không Đại Trận! Truyền Tống! Không Gian Tiêu Diệt!

Chương 3611. Cửu Giới Hỗn Không đại trận! Truyền tống! Không gian tiêu diệt!
Chương 3611. Cửu Giới Hỗn Không đại trận! Truyền tống! Không gian tiêu diệt!

Hắn lập tức thổi quét niệm lực tinh thần ra, cấp tốc nhặt tất cả những bong bóng thuộc tính đang trôi nổi ở trên mặt đất kia lên.

‘Phù văn Không Gian viễn cổ x1’

‘Phù văn Không Gian viễn cổ x2’

‘Phù văn Không Gian viễn cổ x5’

‘Cửu Giới Hỗn Không đại trận (tầng thứ tư) x100’

‘Cửu Giới Hỗn Không đại trận (tầng thứ tư) x200’

Các bong bóng thuộc tính dung nhập vào trong đầu Vương Đằng, hóa thành từng đường phù văn kỳ dị, những phù văn này khác với những đường phù văn mới vừa nhận được, nhưng cũng là phù văn Không Gian, ẩn chứa cảm ngộ Không Gian kỳ dị.

Vương Đằng không khỏi nhắm mắt lại cảm ngộ, dưới mí mắt có từng đường phù văn lóe lên ở trong hai tròng mắt, người ngoài không thể phát hiện.

“Không ngờ lại có nhiều phù văn Không Gian viễn cổ như vậy.” Vương Đằng mừng rỡ trong lòng, hắn cảm thấy cảm ngộ đối với lực Không Gian của mình càng thêm thấu triệt rõ ràng, giống như có một tầng cửa sổ bị chọc thủng vậy.

Cảm giác này không thể nghi ngờ vô cùng kỳ diệu!

Rất khó dùng ngôn ngữ để hình dung.

Hắn cảm thấy nếu như giờ phút này mình đi minh khắc trận pháp loại Không Gian, tuyệt đối sẽ làm nhiều công ít.

Thậm chí cảm ngộ đối với loại chiến kỹ Không Gian và công pháp Không Gian cũng trong vô hình tăng lên không ít.

Vương Đằng không khỏi nhìn thoáng qua giao diện thuộc tính, trình độ nắm giữ ‘Không Diệt Thần Kiếm quyết’ lại đã tăng cao, tuy rằng vẫn là cảnh giới ban đầu, nhưng giá trị thuộc tính rõ ràng đã tăng lên.

Hơn nữa hắn phát hiện một vấn đề..

“Nếu như ta lấy lực Không Gian để phác họa những phù văn này, giống như cũng là một loại thủ đoạn công kích!” Ánh mắt Vương Đằng lóe lên, thầm nghĩ trong lòng.

Trước đó khi hắn nhận được những phù văn viễn cổ đặc thù như Lôi văn viễn cổ, Băng văn viễn cổ, hắn đã nhận ra vấn đề này.

Chẳng qua bởi vì hắn có các loại chiến kỹ mạnh mẽ, nên không quá quan tâm đến năng lực của những phù văn viễn cổ này.

Nhưng ‘Phù văn Không Gian viễn cổ’ hôm nay mới nhận được lại không giống, mỗi một phù văn trong đó giống như đều ẩn chứa đặc tính năng lực không gian khác nhau, ví dụ như cắt xén, quấn quanh, ngưng trệ, di động vân vân.

Mỗi một phù văn Không Gian đều có đặc tính năng lực của riêng mình, không thể nghi ngờ chuyện này vô cùng kỳ lạ.

Thật ra Lôi văn viễn cổ, Băng văn viễn cổ cũng có đặc tính tương tự, nhưng nếu như so sánh chúng với phù văn Không Gian, không thể nghi ngờ không mạnh như vậy.

Như này mới là nguyên nhân khiến Vương Đằng đặc biệt chú ý đến phù văn Không Gian.

“Như vậy, thủ đoạn Không Gian của ta có khả năng càng phong phú hơn.” Vương Đằng âm thầm suy đoán trong lòng.

Đang ngẫm nghĩ,có một đoạn cảm ngộ phức tạp hơn hiện lên ở trong đầu Vương Đằng, rõ ràng là một ảo ảnh trận pháp phù văn cực lớn.

“Cửu Giới Hỗn Không đại trận!”

Một chùm sáng đột ngột bộc phát lên trong mắt Vương Đằng, hoàn toàn không ngờ lại chiếm được bong bóng thuộc tính của đại trận ở trong đại điện này.

Đây chính là đại trận truyền tống viễn cổ!

Trình độ quý giá không cần nói cũng biết.

Nhưng lúc này Vương Đằng không có tâm tư suy nghĩ những chuyện này, bởi vì cảm ngộ cực kỳ phức tạp huyền ảo đã bắt đầu triển khai ở trong đầu hắn, khiến trong đầu hắn bắt đau nhức, vốn không thể chú ý chuyện gì khác.

Chỉ thấy ở bên trong đại trận kia, một phần phù văn được thắp sáng, nếu như so sánh với cả trận pháp thì không thể nghi ngờ hơi có vẻ nhỏ bé, nhưng khiến Vương Đằng có hiểu biết sơ bộ đối với trận pháp này.

“Shhh!”

Vương Đằng minh ngộ trong lòng, không nhịn được hít vào một ngụm khí lạnh.

Cửu Giới Hỗn Không đại trận này khủng khiếp!

Không, phải nói là gần như chỉ là một phần của Cửu Giới Hỗn Không đại trận.

Bởi vì cái gọi là Cửu Giới Hỗn không đại trận có chín cái, không phải chỉ có một trận pháp.

Nó xuyên suốt chín tầng giới Hắc Ám, cũng liên hệ với nhau, trận pháp trước mắt này chỉ là một trong số đó mà thôi.

Thậm chí trận pháp Vương Đằng nhận được còn không phải là hoàn chỉnh, chẳng qua chỉ là bản không trọn vẹn.

Bất đắc dĩ lắc đầu, Vương Đằng nhìn về phía giao diện thuộc tính.

‘Cửu Giới Hỗn Không đại trận (tầng thứ tư)’ (cấp Thần - không trọn vẹn): 1200/10000 (nhập môn)

“Tầng thứ tư ở đây chắc là chỉ giới Hắc Ám tầng thứ tư của chỗ hiện giờ, trận pháp tương ứng với từng tầng.” Vương Đằng yên lặng suy ngẫm trong lòng:

“Chỉ cần một trận pháp thôi đã đến được trình tự cấp Thần, đủ để so sánh với trận pháp như Hư Không Giới Tử đại trận, thật sự kinh người.”

Hắn cảm thấy thán phục vô cùng, vốn tưởng rằng ‘Hư Không Giới Tử đại trận’ đã đủ trâu bò, không ngờ mới qua bao lâu, hắn đã gặp được một loại trận pháp còn trâu bò hơn nữa.

Quả nhiên khiến cho người ta không thể tưởng tượng nổi.

Nhưng hai đại trận hiển nhiên không thể so sánh với nhau, bởi vì tình huống đặc thù nên ‘Hư Không Giới Tử đại trận’ đã vỡ nát, cho nên mới rơi xuống nhiều bong bóng thuộc tính như vậy, khiến cho hắn trực tiếp chiếm được trận pháp hoàn chỉnh.

‘Cửu Giới Hỗn Không đại trận’ này muốn nhận được trận pháp hoàn chỉnh, chỉ sợ sẽ không dễ dàng như thế.

Thứ nhất là bởi vì số lượng của nó nhiều, có khoảng chín đại trận pháp, Vương Đằng khó khăn lắm mới tiếp xúc đến một trận pháp mà thôi.

Một điều khác là bởi vì tính đặc thù của nó.

Chín trận pháp liên kết lại mới là ‘Cửu Giới Hỗn Không đại trận’ hoàn chỉnh chân chính.

Kể cả Vương Đằng cũng là lần đầu tiên gặp được trận pháp như vậy.

Mà chín đại trận đều có loài Hắc Ám mạnh mẽ thủ hộ, hơn nữa ở các nơi khác nhau, phải đồng thời phá hủy chúng, độ khó khăn quá lớn.

“Chín tầng giới Hắc ám này quả nhiên ẩn chứa bí mật rất lớn.” Trong lòng Vương Đằng càng thêm chắc chắn suy đoán lúc trước.

Nói ra thì dài dòng, trên thực tế chẳng qua chỉ trong một lúc ngắn ngủi.

Vương Đằng phục hồi tinh thần lại từ trong cảm ngộ, nhìn về phía loài Hắc Ám như thành chủ.

“Đi đến đây.” Thành chủ mở miệng nói: “Trước khi đến, có lẽ Nicola đã nói cho ngươi rồi, muốn đi đến giới Hắc Ám tầng thứ nhất, cần phải phong ấn cảnh giới của ngươi.”

Vương Đằng gật đầu.

Hết chương 3611.
Bình Luận (0)
Comment