“Một khi đã như vậy, ta sẽ ra tay.” Thành chủ chậm rãi nói: “Cảnh giới của giới Hắc Ám tầng thứ nhất không thể vượt qua cấp Ma Quân, hiện giờ ta sẽ phong ấn thực lực của ngươi đến cấp Ma Quân.”
Tiếng nói vừa dứt, trên đôi tay của thành chủ đã lóe lên tia sáng màu đen nồng đậm, rơi lên trên người Vương Đằng.
Ánh mắt Vương Đằng lóe lên, vẫn chưa trốn tránh.
Rầm!
Ngay sau đó, thân thể của hắn đã không nhịn được chấn động lên, lập tức cảm thấy một luồng lực Hắc Ám mạnh mẽ dũng mãnh vào trong thân thể, phong ấn cảnh giới của hắn lại.
Cấp Vũ Trụ!
Cấp Hằng Tinh!
Cấp Hành Tinh!
Khí tức trên người Vương Đằng yếu bớt không ngừng, từ cấp Vũ Trụ giảm xuống cấp Hành Tinh, cũng chính là cấp Ma Quân của loài Hắc Ám.
Vương Đằng cũng không lo lắng bí mật của mình bị phát hiện, tiểu thế giới trong cơ thể là chỗ thần bí nhất của mỗi một võ giả, người ngoài không thể nào tìm được.
Hơn nữa có lão cha hệ thống tồn tại, kể cả vị sư phụ kia của hắn đều không thể nhận thấy tình huống thân thể của hắn, huống hồ là loài Hắc Ám cấp Ma Hoàng thượng vị này.
“Được rồi!” Thành chủ thu tay lại, thản nhiên nói: “Hai đứa con trai này của ta cũng muốn đi đến giới Hắc Ám tầng thứ nhất kiến thức một phen, nếu như định mở trận pháp ra, vậy để cho bọn chúng cùng đi với ngươi, không thành vấn đề chứ?”
“Quả nhiên!” Vương Đằng nhìn thấy hai người Giáp Pace và Giáp Bose cùng đi vào theo đã đoán được một ít, giờ phút này nghe được lời thành chủ nói, không khỏi cười lạnh trong lòng, nhưng ngoài mặt vẫn chưa lộ vẻ gì, nhàn nhạt cười nói: “Trận pháp này là do thành chủ quản lý, tất cả tự nhiên đều do thành chủ quyết định, nhưng việc này ta dù sao nhận ân huệ của tộc Mị Yếm, còn cần báo lại một tiếng cho chúng nó mới được.”
Tia sáng màu đỏ tươi chợt lóe lên trong mắt hai người Giáp Pace và Giáp Bose, ánh mắt hơi âm trầm rơi lên trên người Vương Đằng.
Kể cả thành chủ cũng đang nhìn Vương Đằng, ý tứ không rõ ràng.
Việc này nhìn như bình thường, nhưng trên thực tế có liên quan đến nhân tình.
Vương Đằng mượn nhân tình của tộc Mị Yếm nên mới khiến cho thành chủ mở Cửu Giới Hỗn Không đại trận ra, tài nguyên cần có trong đó cũng tương đối khổng lồ.
Nếu như hắn đoán không nhầm, những tài nguyên này địa khái cần tộc Mị Yếm chi trả.
Mà vị thành chủ rõ ràng bắt nạt hắn không hiểu cái gì, định ăn ké một đợt trận pháp truyền tống, cũng truyền tống hai thằng con trai của nó đến giới Hắc Ám tầng thứ nhất.
Tuy rằng không biết rõ mục đích của chúng, nhưng cách làm này không thể nghi ngờ gì hơi vô sỉ.
Mà Vương Đằng lựa chọn báo việc này cho Nicola, tộc Mị Yếm bên kia tự nhiên biết rõ nên làm như thế nào.
Vốn là một phần nhân tình hoàn chỉnh, hiện giờ dẫn theo hai thằng con trai của thành chủ, phần nhân tình này sẽ phải giảm bớt.
Hơn nữa số lượng người của chúng nó nhiều hơn, hai là chính ai là phụ? Thật sự khó nói.
“Ha ha ha…” Thành chủ đột nhiên nở nụ cười: “Vị tiểu hữu này quả nhiên thú vị vô cùng, khó trách có thể nhận được ưu ái của tộc Mị Yếm, khiến cho chúng nó không tiếc giá cao, cầu cho ngươi một lần cơ hội này.”
“Thành chủ quá khen.” Vương Đằng nói.
Hai người Giáp Pace và Giáp Bose dùng ánh mắt lạnh như băng nhìn Vương Đằng, dám nói chuyện với cha chúng nó như vậy, người này xem như là người đầu tiên.
Đến giới Hắc Ám tầng thứ nhất, nhất định phải cho hắn một bài học.
Sở dĩ chúng nó đi theo Vương Đằng đến giới Hắc Ám tầng thứ nhất, trừ bỏ muốn nhìn xem hắn rốt cuộc có mục đích gì ra, còn lại chính là vì ghê tởm hắn, thậm chí còn muốn tìm cơ hội dạy dỗ hắn một phen, khiến hắn không công mà lui.
Không thể không nói, vì đối phó với Vương Đằng, Giáp Bose coi như đã làm tất cả mọi cách.
Thành chủ liếc nhìn Vương Đằng thật sâu, không nói thêm cái gì, cũng phong ấn cảnh giới của hai người Giáp Pace và Giáp Bose.
Đối với một điểm này, kể cả nó cũng không dám chậm trễ chút nào.
Bằng không nếu như xảy ra vấn đề, nó vị thành chủ này chẳng qua chỉ là một vai phụ Ma Tôn đại nhân dùng một ngón tay có thể bóp chết.
Ở trước mặt một Ma Tôn, một cấp Ma Hoàng thượng vị vốn không đáng kể gì.
“Các ngươi tiến vào trận pháp đi.” Thành chủ lập tức nói.
Ánh mắt Vương Đằng hơi lóe lên, lững thững đi vào trong Cửu Giới Hỗn Không đại trận, khẽ đứng vững.
Giáp Pace giống như vậy không nói lời nào, lập tức theo vào, Giáp Bose đi sát phía sau.
Thành chủ đứng bên cạnh trận pháp, bốn tấm lệnh bài xuất hiện trong tay, dưới thổi quét của lực Hắc Ám, đã rơi lên trên bốn cột đá kia.
Ánh mắt Vương Đằng chớp chớp, trước đó còn chưa phát hiện,bốn cột đá kia rõ ràng chia ra có một rãnh lõm bình thường, bốn tấm lệnh bài vừa vặn rơi vào trong đó, kín kẽ.
Vù! Vù! Vù! Vù!
Bốn cột đá giống như khẽ run lên, vang lên một trận vù vù.
Từng đường phù văn ở trên cột đá phát sáng lên, từ trên cột đá lan tràn đến xuống mặt đất, sau đó nối liền với trận pháp.
Chỉ trong phút chốc, cả trận pháp đều phát sáng lên, một luồng dao động không gian nồng đậm lập tức tràn ngập ở bên trong đại điện.
Rầm!
Trần đại điện đẩy ra, một cột sáng lập tức phóng lên cao, bao phủ ba người Vương Đằng và Giáp Pace vào trong đó.
Khi cột sáng tiêu tán, ba người đã hoàn toàn biến mất khỏi bên trong đại điện.
…
Vương Đằng cảm nhận được một cảm giác rơi xuống mãnh liệt đến mức tận cùng, giống như từ trên chín tầng trời rơi xuống vực sâu vậy, lần này hoàn toàn khác với những lần truyền tống khi trước hắn đã từng trải qua.
Hắn cố gắng mở to mắt, ‘Đôi mắt Chân Thị’ mở ra, nhìn ra phía ngoài cột sáng.
Hắn phải biết rõ tình huống của chín tầng giới Hắc Ám này, bằng không chỉ sợ hành động tiếp theo sẽ không thể thuận lợi tiến hành.
Nhưng tình huống như này có gánh nặng quá lớn đối với ‘Đôi mắt Chân Thị’.
Vương Đằng lập tức cảm thấy ánh mắt đau đớn, một hàng huyết lệ không tự chủ được chảy xuôi xuống.
Trong mờ ảo, hắn giống như thấy được từng tầng của thế giới khổng lồ, lơ lửng ở trong một mảnh hư không.