Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 3637 - Chương 3637. Dị Không Gian Xuất Hiện! Ngũ Hành Huyễn Thiên Trận! Mưu Kế Của Vương Đằng! (2)

Chương 3637. Dị không gian xuất hiện! Ngũ Hành Huyễn Thiên trận! Mưu kế của Vương Đằng! (2)
Chương 3637. Dị không gian xuất hiện! Ngũ Hành Huyễn Thiên trận! Mưu kế của Vương Đằng! (2)

Từng khe nứt khổng lồ lan ra từ dãy núi, dọc theo dãy núi, tất cả những nơi nó đi qua, cây cối đổ rạp, ngay cả ngọn núi khổng lồ kia cũng bị tách ra, một ngọn núi lập tức bị chia năm sẻ bảy.

Chẳng qua làm sóng đột nhiên bộc phát này cũng không duy trì lâu, một lát sau, các tia sáng dần dần tản đi.

Tiếng động kịch liệt cũng dần lắng xuống.

Những tinh thú ở xa ló đầu ra, nhìn về phía truyền ra tiếng động.

Chỉ thấy giữa chốn núi non, xuất hiện một tòa thành bỏ hoang, đứng giữa rừng rậm, giống như vẫn luôn ở đó.

Nói từ góc độ khác, chính là nó mọc lên từ trong đất ...

Grào??

Tất cả tinh thú hắc ám cũng không biết làm sao, không dám nhích tới gần, đứng ở xa nhìn tòa thành bỏ hoang này.

Tinh thú cấp Lãnh Chúa đã có đầy đủ trí tuệ, chỉ e tinh thú hắc ám cũng vậy, đã có trí tuệ rồi, đối với vật còn chưa biết rõ, tự nhiên bọn nó sẽ do dự không tiến ra.

...

Trong thành.

Trên tế đàn, Vương Đằng nhẹ nhàng nhảy lên, đi dọc theo tế đàn, nói với hai người Tử Dạ và Rodney: “Tòa thành này đã xuất hiện, bây giờ ta muốn các ngươi làm một chuyện.”

“Xin đại nhân cứ việc phân phó.” Lòng Rodney chấn động, lập tức nói.

Hắn biết Vương Đằng muốn nhìn thấy tác dụng của loài Hỗn Huyết bọn họ, rốt cuộc lúc này Vương Đằng cũng lên tiếng, hắn đương nhiên là chuẩn bị tất cả tinh thần, không dám hơi chậm trễ nào.

Tử Dạ cũng nhìn Vương Đằng, vẻ mặt chăm chú.

“Không cần căng thẳng như vậy, một chuyện nhỏ mà thôi.” Vương Đằng cười cười, không nói nhảm nữa, nói thẳng: “Sau khi các ngươi trở về, hãy tung tin cho loài Hỗn Huyết, hãy nói trong núi Marta xuất hiện một tòa thành bỏ hoang, hình như có bảo tàng của một vị thủy tổ Huyết Tộc để lại, chỉ e có truyền thừa cực kỳ quý giá.”

“Động tĩnh bên này chắc sẽ hấp dẫn loài Hắc Ám đến rất nhanh, vì để tránh cho tin tức bị chặn lại, thế nên tốc độ của các ngươi phải nhanh, phải cho tất cả mọi người biết.”

“Ta biết thế lực của loài Hỗn Huyết các ngươi chắc chắn không chỉ tập trung ở một tòa thành, hẳn là loài Hỗn Huyết ở những tòa thành khác cũng có cách liên lạc với các ngươi, không cần biết các ngươi dùng cách gì, ta muốn mỗi một thành thị đều nhận được tin này.”

Rodney nhìn người mang vẻ mặt bình tĩnh, khóe môi nhếch lên một nụ cười trước mắt, trong lòng hơi rùng mình.

Hình như hắn đoán được mục đích của vị đại nhân này rồi!

Mặc dù lúc trước đã hơi nghi ngờ, nhưng hắn cho rằng loài Hắc Ám trong một tòa thành là đủ cho vị đại nhân này xử rồi, nhưng bây giờ nhìn lại, là hắn…quá ngây thơ rồi!

Một tòa thành làm sao mà đủ, hắn quả thật muốn xử đẹp cả giới Hắc Ám tầng thứ nhất.

Đúng rồi, giới Hắc Ám tầng thứ nhất, hắn cũng vừa nghe được từ Vương Đằng.

Nói thật, hắn cảm thấy vị đại nhân này hơi coi trọng hắn.

“Đại nhân, mặc dù chúng ta có liên lạc với những thành khác, nhưng chỉ là vài tòa thành lân cận thành phố Hắc Nha, còn ở xa hơn nữa thì ngoài tầm với của chúng ta.” Rodney cười khổ nói.

“Vậy thì để loài Hỗn Huyết ở các thành khác liên lạc, một truyền mười mười truyền một trăm.” Vương Đằng bình tĩnh nói.

“Được!” Rodney cắn răng, chỉ có thể đồng ý.

Đây là nhiệm vụ đầu tiên Vương Đằng giao cho bọn họ, nếu ngay cả việc này cũng không làm được thì còn nói gì đến sau này.

“Đi đi, ta để Tiểu Bạch đưa các ngươi về.” Vương Đằng vung tay lên.

“Quác!”

Thân hình khổng lồ của Tiểu Bạch lập tức xuất hiện trên bầu trời, phát ra một tiếng kêu to.

“Chủ nhân, ngoài tiểu Tử Dạ, ngươi lại bắt ta chở sinh vật cấp thấp.”

Một giọng nói non nớt truyền ra từ trong miệng, giống như một đứa trẻ đang giận dỗi.

“...” Trán Rodney lập tức xuất hiện vệt đen.

Sinh vật cấp thấp...

Hắn cảm giác mình bị nói kháy.

“Tiểu Bạch, ngươi lại có thể nói chuyện rồi sao?” Tử Dạ mở to mắt, cảm thấy hơi khó tin.

Nàng vẫn nghĩ Tiểu Bạch chỉ có trí tuệ tương đối cao, không nói chuyện được.

Suy nghĩ như vậy cũng không có gì kỳ lạ, có một vài tinh thú cho dù cảnh giới rất cao, cũng không biết nói chuyện, giống như khinh thường.

Thế nên lúc trước khi trao đổi với Tiểu Bạch, hoàn toàn là nàng nói một mình..., Tiểu Bạch chỉ phụ trách gật đầu hoặc lắc đầu.

Kết quả không ngờ đến Tiểu Bạch lại biết mở miệng nói chuyện.

Nàng có cảm giác bản thân mình bị lừa.

Con quạ đen nhỏ này chỉ biết thật xấu xa, chắc chắn bây giờ nó đang chê cười nàng.

“Quác... Có gì kỳ lạ chứ, chẳng qua ta không thích nói chuyện thôi.” Tiểu Bạch nói.

“Ngươi được lắm Tiểu Bạch, xem ta về sau có để ý ngươi nữa hay không.” Tử Dạ nói.

“Được rồi! Được rồi! Đây nhất định là lần cuối cùng.” Vương Đằng cắt đứt cuộc tranh cãi của một người một quạ, lấy ra một viên tinh hạch Hỏa hệ ném trên trời, cười nói.

“Quác... Ngon! Giòn!” Tiểu Bạch há miệng đớp viên tinh hạch Hỏa hệ này, cổ rướn lên, liền nuốt vào bụng, lúc này mới cảm thấy thỏa mãn nói: “Nhất định là một lần cuối cùng sao?”

“Chắc chắn!” Vương Đằng gật đầu nói.

“Được!” Tiểu Bạch gật đầu, nói với Tử Dạ và Rodney: “Vậy các ngươi lên đây đi.”

“Ngươi không đi sao?” Tử Dạ hỏi Vương Đằng.

“Ta còn phải bố trí vài thứ ở đây, không thể để cho bọn họ dễ dàng bước vào trong thành được.” Vương Đằng nói.

Tử Dạ gật đầu, không nhiều lời nữa, cùng Rodney bước lên lưng Tiểu Bạch.

Quác!

Một tiếng kêu to, Tiểu Bạch lượn một vòng trên không trung, trong nháy mắt để lại một vệt sáng màu đỏ biến mất nơi chân trời.

Vương Đằng đứng trên mặt đất, nhìn bọn họ rời đi, rồi sau đó cơ thể từ từ bay lên giữa không trung, quan sát núi non phía dưới, thu hết tất cả các địa mạch vào mắt..

“Những loài Hỗn Huyết này làm được không?” Viên Cổn Cổn xuất hiện ở một bên, hỏi.

“Không phải vấn đề lớn, nếu bọn họ không làm được thì ta lại ra tay.” Vương Đằng nói.

“Cấp bậc mạnh nhất của giới Hắc Ám tầng thứ nhất này đoán chừng là cấp Ma Quân, cho dù có trên cấp Ma Quân một chút, cũng không tạo được uy hiếp gì với ngươi.” Viên Cổn Cổn gật đầu nói.

Mắt Vương Đằng lấp lánh, nói chuyện với Viên Cổn Cổn, đã hiểu rõ địa hình núi non bên dưới, trong lòng hắn lập tức có kế hoạch.

Vìu vìu vìu...

Hết chương 3637.
Bình Luận (0)
Comment