Giờ phút này, hắn đột nhiên rất hối hận tại sao vừa nãy phải tự cho mình là thông minh, tưởng rằng có thể để mọi chuyện qua di, lại quên mất một chân lý cực kỳ quan trọng là.
Không thể lừa được cường giả!
Cho dù bình thường các cường giả của học viện tinh không đều cực dễ nói chuyện, không uy nghiêm giống với cường giả của các thế lực ở bên ngoài, chung sống tương đối tốt có rất nhiều, nhưng đây không phải lý do hắn có thể tùy ý làm càn,nếu không thể giải thích rõ ràng, thì lần này hắn game over thật rồi.
Nhung Diêu lập tức trông mong nhìn về phía Vương Đằng, hi vọng đối phương có thể nói vài lời giúp ích cho hắn..
Trong lòng đám người Văn Hà có hơi vui, sau đó lập tức nhìn về phía Vương Đằng.
Sắc mặt Lãnh Thiên Tuyết bình tĩnh, nàng biết Vương Đằng tuyệt đối sẽ không giúp Nhung Diêu che giấu điều gì, hắn vốn không phải loại người như vậy.
Mặc dù hắn luôn có dáng vẻ bất cần đời, nhưng lại là một người vô cùng kiêu ngạo, tuyệt đối không có khả năng nói dối giúp Nhung Diêu, cũng khinh thường việc nói dối.
Trong lúc nhất thời, mọi ánh mắt đều tập trung trên người Vương Đằng.
Hắn đột nhiên nhếch miệng cười một tiếng về phía Nhung Diêu.
Trong lòng Nhung Diêu không khỏi thoáng cái hồi hộp lần nữa, không biết vì lý do gì, lại sinh ra một loại dự cảm không bình thường.
Vương Đằng không để ý đến đối phương nữa, chậm rãi kể lại sự việc một lần.
Kỷ lão nghe xong, suy nghĩ sâu xa nhìn Nhung Diêu một cái.
Nhung Diêu, hết rồi!
Tử vong tính xã hội tại chỗ!
Giờ phút này, nét mặt của hắn hoàn toàn cứng nhắc, toàn thân đều đang run rẩy, căn bản không dám nhìn thẳng vào mắt Kỷ lão.
"Ta biết rồi." Kỷ lão gật nhẹ đầu về phía Vương Đằng, đổi chủ đề, nói: "Như vậy, bây giờ ngươi muốn đi cùng bọn họ đến hành tinh Chúc Long sao?"
"Đúng thế." Vương Đằng gật đầu nhẹ.
"Rất tốt, dựa vào thực lực của ngươi, lúc có hành động lớn trong trận đại chiến này, hi vọng ngươi có thể để tinh không học viện của chúng ta dương danh trong vũ trụ, khiến loài Hắc Ám sợ hãi." Kỷ lão vuốt cằm nói.
Đám người vô cùng kinh ngạc, không nghĩ đến Kỷ lão lại có kỳ vọng cao như vậy đối với Vương Đằng.
Đây hẳn là lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy?
Chẳng lẽ là bởi vì thân phận Thánh giả trong bảy đạo của Vương Đằng sao?
"Tiền bối quá coi trọng ta rồi." Vương Đằng cũng hơi sửng sốt một chút, cười khổ nói.
Kỷ lão mỉm cười, nhìn hắn thật sâu một cái, không nói thêm gì.
Ánh mắt Vương Đằng lóe lên, do dự nói: "Ta có một tin tức quan trọng cần báo cáo, không biết có thể nói chuyện riêng với Kỷ lão được không?"
"Ồ?" Kỷ lão hơi kinh ngạc, gật đầu nhẹ.
"Các ngươi đi về trước đi." Vương Đằng nói một câu với đám người Văn Hà.
Mặc dù đám người rất hiếu kỳ Vương Đằng muốn nói với Kỷ lão cái gì, nhưng vẫn không hỏi gì, trực tiếp rời khỏi đại sảnh phòng điều khiển chính.
Đợi đến khi tất cả mọi người đã rời đi, Vương Đằng liền nói cho Kỷ lão nghe những tin tức liên quan đến loài Hắc Ám mà mình biết được.
Đối với vị lão giả của học viện tinh không này, ngược lại hắn không có gì để che giấu, hơn nữa hắn hiểu rõ, nếu muốn tiến hành kế hoạch của mình, nhất định phải nhận được sự tán thành của cao tầng, vị lão giả này có lẽ là một điểm đột phá không tệ.
Lúc Kỷ lão nghe đến chỗ Vương Đằng miêu tả rất nhiều chủng tộc loài Hắc Ám, sắc mặt lập tức trở nên nặng nề, nói: "Những tin tức này có chính xác không?"
Hắn không dò hỏi Vương Đằng làm cách nào có được những tin tức này, chỉ hỏi xem có chính xác hay không, có thể thấy được chút tín nhiệm đối với Vương Đằng.
Điều này khiến trong lòng Vương Đằng bất ngờ.
Hắn vẫn cảm thấy, một khi dính đến chuyện của loài Hắc Ám, cao tầng của thế lực khắp nơi có khả năng cũng sẽ không quá tin tưởng hắn.
Dù sao những tin tức này của hắn, thực tế có hơi quá tỉ mỉ, cho dù hắn đã tiến hành xử lý mơ hồ ở một vài chỗ không quan trọng, nhưng tin tức của hắn vẫn đủ để khiến những người tính báo kia xấu hổ như cũ.
Nếu có người có ý cố tình gây chuyện, việc này sẽ trở thành mồi dẫn lửa bại lộ thân phận nguyên lực tinh thần Hắc Ám của bản thân Vương Đằng.
Đương nhiên, hắn tin dựa vào tình huống đặc biệt của hắn, cho dù là tồn tại như cấp Chân Thần, cũng không chắc chắn có thể phát hiện ra vấn đề gì .
Chính vì loại tự tin này, nên hắn mói dám nói nhưng tin tức kia ra, chỉ có điều nên cẩn thận, vẫn là phải cẩn thận.
Hắn không có khả năng bởi vì được đối phương tín nhiệm, liền sẽ nói tất cả mọi chuyện ra.
Chuyện không nên nói, cho dù hắn biết, một câu cũng không nhiều lời, có thể mang những tin tức kia về, đồng thời báo cho những cao tầng này, hắn đã hết lòng hết dạ rồi.
Mỗi người đều có suy nghĩ của riêng mình, Vương Đằng tự thấy mình không phải một người quá ích kỷ, nhưng cũng không phải kiểu người sẽ hi sinh chính mình vì người khác.
Chẳng qua hắn không biết rằng, vì người thầy hời kia của hắn có thể phát huy tác dụng trong trận chiến trụ sở liên minh Phó Chức Nghiệp kia cho hắn, cao tầng các thế lực lớn hiện tại gần như là tín nhiệm hắn vô điều kiện, căn bản sẽ không nghi ngờ hắn.
Kỷ lão tin tưởng hắn chính vì nguyên nhân này.
"Chính xác." Vương Đằng suy nghĩ trong đầu, nhìn đôi mắt vẩn đục kia của Kỷ, từ từ gật đầu nhẹ.
"Tin tức của ngươi vô cùng quan trọng, ta sẽ lập tức truyền đạt cho thế lực các nơi." Kỷ lão nói: "Ngươi còn chuyện gì muốn nói sao?"
"Ta có một suy nghĩ to gan, không biết có nên nói hay không." Vương Đằng nói.
"Lớn cỡ nào?" Kỷ lão cười nói.
"Ây... Lớn nhất mà ngài có thể nghĩ tới." Vương Đằng nói.
"..." Kỷ lão.
"Nếu thất bại, có thể sẽ liên lụy đến tính mạng của toàn bộ thiên tài vũ trụ Quang Minh phái đi lần này." Vương Đằng thấy hắn không đáp lại, đành phải nói.
"..." Kỷ lão bị nghẹn lại.
Vốn lúc nghe thấy Vương Đằng nói suy nghĩ to gan, hắn còn không quá để ở trong lòng, đến cảnh giới này của hắn, sẽ không quá dậy sóng với tất cả mọi sự, đều có thể bình tĩnh ứng đối.