Chương 1397: Dương Man, tiếp kiếm! (1)
Chương 1397: Dương Man, tiếp kiếm! (1)Chương 1397: Dương Man, tiếp kiếm! (1)
Dương Man bại rồi!
Thể tu Dương Man dùng sức của một người, chiến đấu với toàn bộ Thính Tuyết lâu cứ như vậy mà bại?
Ngay cả một chiêu cũng không tiếp được?
Mọi người trong sân đầu óc trống rỗng, một màn này đã mang tới cho họ sự chấn động quá lớn.
Mục Thanh Phong nhíu chặt mày, bởi vì nàng ta cũng không ngờ chuyện lại như vậy, vốn nàng ta là rất xem trọng Dương Man vừa mới gia nhập Bái Nguyệt điện này, nhưng nàng ta không ngờ, Dương Man ngay cả một kích cũng không thể tiếp được!
- Ở thế giới này, trong nhân tộc ai dám đọ nhục thân với Man gia ta?
Man Hi quét nhìn bốn phía, bễ nghễ thiên hạ, nói:
- Ta, Man Hi, sau ngày hôm nay chính là thể tu số một của nhân tộc ở toàn bộ Thánh Địa. Ai không phục thì Dương Man này chính là kết cục của các ngươi.
Man Hi lúc này đắc ý vô cùng, sự hưng phấn và điên cuồng trên mặt khiến cho sắc mặt hắn có chút vặn vẹo, nhưng rất nhanh hắn phát hiện, những người bên cạnh không nhìn hắn, hắn thuận ánh mắt của những người này mà nhìn lại, sau đó vẻ mặt hắn lập tức cứng ngắc.
Bởi vì, Dương Diệp lúc này đã đứng lên, đồng thời đang chậm rãi bước về phía hắn.
- Ngươi không ngờ không saol
Man Hi nhìn chằm chằm Dương Diệp, trong mắt lân đầu xuất hiện vẻ ngưng trọng.
Dương Diệp chậm rãi bước về phía Man Hị, nói:
- Lúc trước, ta cảm giác được lực lượng của ngươi trong nháy mắt bạo tăng không chỉ gấp mười lần, chắc không là do bí pháp ngươi tu luyện. Trên người khẳng định có bảo vật gì đó. Có điều ta cảm thấy khả năng sau lớn hơn một chút bởi vì vào khoảnh khắc tiếp xúc với quyền đầu của ngươi, ta cảm thấy rõ quyền đầu của ngươi không giống như là quyền đầu của nhân loại. Ta rất hiếu kỳ với bảo vật này của ngươi, lấy ra chia xẻ chút đi.
- Yên tâm, trước khi ngươi chết, ta nhất định sẽ cho ngươi được thấy một lần!
Sắc mặt Man Hi âm trầm, trong mắt lóe sát ý. Hắn sở dĩ ngay từ đầu đã để lộ ra con bài chưa lật là để muốn đánh một trận mà thành danh, nhưng hắn không ngờ, dưới một kích toàn lực của hắn người trước mắt này không ngờ lại không hề hẫn gì cả. Không chỉ là hắn, cho dù là bốn vị Bán Thánh của Man gia cũng không ngờ. Có điều trong mắt bốn người không phải lấp lánh sát ý mà là hưng phấn. Bởi vì điều này có nghĩa là công pháp tu luyện của Dương Man này khẳng định rất mạnh, hoặc là có phương thức tu luyện đặc thù nào đói
Bất kể là công pháp, hay là phương thức tu luyện, đối với Man gia mà nói, đều là một chuyện tốt! Bởi vì điều này có thể sẽ khiến Man gia tìm ra được một con đường khác của thể tuI
- Vậy chúng ta cứ thử xeml
Dương Diệp vừa dứt lời, cả người đã đi tới trước mặt Man Hi, sau đó một quyền đánh ra. Có điều lần này khác với lân trước, lân này lực lượng của quyền đầu so với lúc trước thì ít nhất cũng cường đại hơn mấy lần. Bởi vậy lúc ra quyên không gian chấn động, mặt đất vỡ vụn!
Man Hi không lơ là, cũng không dám lơ là, huyền khí trong cơ thể sôi sục, ùa vào trong hữu quyền, sau đó đột nhiên xuất kích.
Quyền đầu của hai người lại một lân nữa va chạm với nhau.
Bùm một tiếng, hai người tiên tục lui về phía sau, nhưng rất nhanh, Dương Diệp ngừng lại, mà Man Hi thì với tiếp tục lùi. Cho tới khi lùi vê phía sau gần trăm bước, hắn mới ngừng lại được!
Cao thấp đã rõi Tiếp theo, trong sân tại xuất hiện những tiếng xuyt xuy!t.
- Man Hi, lúc trước ngươi không phải nói ngươi là đệ nhất thể tu của nhân tộc sao? Ngươi sao lại bại? Ngươi sao lại bại? Thì ra người vừa rồi là đang chém gió. Khó trách ta thấy tự dưng có gió to như vậy.
- Cái gì gọi là tát vào mặt, chính là cái này đây. Ê, Man Hi, sao mặt ngươi đỏ thế? Chẳng lẽ là bởi vì công pháp của Man gia người quá mạnh mẽ cho nên một người mới biến thành đỏ như vậy?
- Đó không phải là do công pháp, đó là do tức giận, ngươi ngay cả cái này cũng không nhìn ra, đúng là uổng công trên mặt mọc ra đôi mắt.
- Thì ra là tức giận, ha ha...
Những lời nói châm chọc Man Hi phần lớn đều là xuất phát từ miệng của những thành viên Bái Nguyệt điện. Đương nhiên, trong đó cũng có của người đang đứng xem xung quanh. Vốn rất nhiều người kỳ thật đều là mang tâm thái xem kịch mà đến, nhưng sau khi nhìn thấy bộ dạng kiêu ngạo của Man Hi, khiến cho rất nhiều người lập tức sinh ra ác cảm đối với hắn. Không có nhiều người lại thích một kẻ vừa điên vừa kiêu ngạo cải
Nghe thấy những tiếng của châm biếm của người xung quanh, toàn bộ phân mặt Man Hi đều trở nên vặn vẹo. Hắn một tay túm lấy áo, sau đó đột nhiên xé mạnh, áo hắn trong nháy mắt hóa thành những mảnh vụn.
Khi nhìn thấy thân trên của Man Hi, tiếng trào phúng và châm biếm trong sân lập tức ít đi nhiều.
Thân trên của Man Hi có màu xanh sẫm, phù văn trên người hắn đang mấp máy, gân xanh nổi lên, toàn bộ thân trên trông rất quỷ dị, đầy tính bùng nổi
- Đây là văn thểt
Ở bên cạnh, trong thanh âm của Mục Hà mang theo một tia ngưng trọng.
- Không ngờ nhục thân của hắn lại có thể vẽ phù văn!
- Thế nghĩa là sao?
Mục Thanh Phong hỏi.
Mục Hà trâm giọng nói:
- Mọi người đều biết, đạo phù văn bác đại tinh thâm, có thể khắc minh văn trên huyền bảo đạo khí, cũng có thể khắc lên thân người. Nhưng khắc minh văn lên người là một chuyện cực kỳ đau đớn, bởi vì những minh văn này không phải là chỉ khắc lên da, mà còn khắc lên xương cốt cùng với kinh mạch. Rất ít người có thể khắc minh văn lên người, một là vì rất đau đớn, không ai muốn chịu đựng sự đau đớn đó cả, hai là vì cực kỳ nguy hiểm, hơi không cẩn thận là có thể khiến thân thể triệt để bị hỏng! - Mạnh lắm à?
Mục Thanh Phong trâm giọng hỏi.
Mục Hà gật đầu, nói:
- Cái này ở viễn cổ được gọi là 'Thể văn, ý tứ chính là có thể tăng cường phòng ngự nhục thân và lực lượng nhục thân, nếu nói lúc trước nhục thân của Man Hi chỉ có thể xem như phòng ngự và lực lượng của cự long Hoàng cấp, vậy hiện tại nhục thân của hắn tương đương với lực lượng nhục thân và phòng ngự Bán Thánh nhân loại. Có điêu ngươi cũng đừng lo, phòng ngự nhục thân và lực lượng nhục thân của tên Dương Man thuộc Bái Nguyệt điện kia không hề kém hắn đâu.
Mục Thanh Phong gật đầu, ánh mắt hướng vào giữa sân.
Lúc này, Man Hi cũng không nói nhiều, gâm lên một tiếng, chân phải giậm mạnh xuống đất, cả người trong nháy mắt bắn ra, quyên đầu mang theo tiếng khí nổ bén nhọn chói tai đánh thẳng tới Dương Diệp. Quyền phong và kình khí cường đại chấn cho không gian nổi lên từng gợn sóng, thanh thế lớn tới khiếp người.
Khóe miệng Dương Diệp lộ ra một tia dữ tợn, tay phải chậm rãi nắm chặt, khi quyên đầu của Man Hi tới trước mặt hắn, hắn đột nhiên đánh ra một quyên.
- Rầm! Quyền đầu va chạm, không gian chấn động, hai người liên tục lui vê phía sau, lần này, Man Hi lui về phía sau ba mươi bước, mà Dương Diệp thì lui vê phía sau mười bước!