Chương 1598: Ta đánh nổ đầu của ngươi! (2)
Chương 1598: Ta đánh nổ đầu của ngươi! (2)Chương 1598: Ta đánh nổ đầu của ngươi! (2)
- Ngươi không lĩnh ngộ kiếm ý, nhưng người còn mạnh hơn kiếm tú đã lĩnh ngộ kiếm ý. Ngươi cũng không phải là ba kiếm khách của Cổ Kiếm Trai. Ngươi... cuối cùng là ail
Nữ tử bóng đen trâm giọng nói.
Dương Diệp dừng bước, nói:
- Ta cho người biết ta là ai, Thanh Đạo Môn người sẽ ngừng tay sao?
- Không có khả năng!
Nữ tử bóng đen nói:
- Người đã quan tài chặn đường, cho dù Kiếm Chủ Cổ Kiếm Trai của người đứng ra, chuyện này cũng không thể chấm dứt được. Chính vì vậy ta mới rất tò mò, không biết ngươi rốt cuộc có tự tin gì mà dám đá quan tài chặn đường của Thanh Đạo Môn ta! Hãy tin ta, cho dù là ba kiếm khách Cổ Kiếm Trai của ngươi cũng không dám làm vậy!
- Không đá, chẳng lẽ muốn bản thân ta đi vào nằm sao?
Dương Diệp nói.
- Ngươi giỏi lắm! Nữ tử bóng đen trâm giọng nói:
- Ngươi giỏi hơn rất nhiều nam nhân ta đã gặp. Ta đánh không lại ngươi, cũng không lãng phí thời gian với ngươi. Nhưng không sao, cường giả Thanh Đạo Môn ta đã tới đây rồi. Ngươi yên tâm, hai người Liễu Sát đều chết khi đang một đấu một với ngươi. Cho nên, Thanh Đạo Môn ta cũng sẽ không lấy nhiều khinh ít. Thanh Đạo Môn ta muốn người đời biết được, đệ tử Thanh Đạo Môn ta sẽ không yếu hơn đệ tử của Cổ Kiếm Trail
Nghe vậy, Dương Diệp vui mừng, nói:
- Không hổ danh là Thanh Đạo Môn, tác phong này của các ngươi làm ta kính phục!
Thật ra, hắn đã từng nghĩ, nếu như Thanh Đạo Môn thật sự cùng xông lên, hắn ngoài đánh thức hai con rắn nhỏ ra, căn bản không có cách nào. Nhưng hắn không nghĩ tới đối phương tự nhiên vì mặt mũi mà không định lấy nhiều địch ít. Không thể nghi ngờ, đây là chuyện tốt đối với hắn!
Một đấu một, đặc biệt trong cùng cấp, hắn thật sự chưa từng Sợ all
- Nếu như Cổ Kiếm Trai không ra tay, ngươi chắc chắn phải chết, nếu như Cổ Kiếm Trai của ngươi ra tay, vậy đại biểu Cổ Kiếm Trai muốn đi tuyên chiến với Thanh Đạo Môn ta. Khi đó, sẽ không phải chỉ có một mình ngươi phải chết. Nữ tử bóng đen nói xong thì người khẽ run lên, sau đó lập tức biến mất.
Dương Diệp xoay người trở lại trên Vân Câu, nói:
- Tốc độ nhanh hơn!
Hắn biết, người của Thanh Đạo Môn tiếp theo chắc chắn đều là cường giả. Nếu như hắn chỉ có một mình, hắn tất nhiên không sợ, nhưng hắn còn dẫn theo Phạm Ly cùng Phạm Mộng... Hắn phải mau chóng đưa hai tỷ muội bọn họ đến nơi an toàn!
Phạm Ly cũng ý thức được tính nghiêm trọng của chuyện này, nên không nói nhiều, sau khi ném ra một khối đá năng lượng siêu phẩm đút cho thiên ngựa ăn, Vân Câu lại khởi hành.
Lần này, Dương Diệp không bước vào bên trong buồng xe, mà nhảy tới trần xe. Cùng lúc đó, vỏ kiếm cổ đã xuất hiện ở trong tay hắn.
Rất nhanh, ba người bước vào sơn mạch Thanh Nguyên.
- Tê...
Đột nhiên, thiên ngựa ngửa đầu hí lên một tiếng, sau đó giống như gặp phải chuyện gì đáng sợ, bắt đầu điên cuồng nhảy loạn.
Gương mặt Phạm Ly cùng Phạm Mộng biến đổi, đồng thời nhìn về phía Dương Diệp. Thân hình hắn thoáng động và rơi vào trên lưng của thiên mã, tay phải đặt vào trên lưng nó và truyền một tia huyền khí. Con thiên mã lập tức bình tĩnh lại.
Âm ầm ầm...
Đột nhiên, tất cả mặt đất bắt đầu chấn động mãnh liệt.
Phạm Ly cùng Phạm Mộng quá khiếp sợ, các nàng ngẩng đầu nhìn cảnh tượng phía xa, hai tỷ muội bị dọa cho mặt cắt không còn chút máu nào.
Cách ba người Dương Diệp không xa có một vạn con thiên mã đang điên cuồng lao về phía ba người Dương Diệp. Một vạn con thiên mã cùng chạy như điên, đó là cảnh tượng khủng khiếp tới mức nào? Không nói gì khác, chính là khí thế kia cũng đủ để làm cho một huyền giả cảnh giới Tôn Giả phải khiếp sợi
Trong mắt Dương Diệp hiện lên vẻ hung ác, hắn cầm kiếm đi về phía những con thiên mã kia. Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, Phạm Mộng cùng Phạm Ly quá khiếp sợ, Phạm Mộng muốn đi tiến lên lại bị Phạm Ly giữ chặt, nói:
- Đừng, muội đừng đi, chúng ta đi chỉ làm liên lụy tới hắn mà thôi!
Khoảng cách giữa Dương Diệp cùng vạn con thiên mã càng lúc càng gần, còn chưa đến mấy chục trượng
Đột nhiên, Dương Diệp lập tức biến mất...
- Gào... Vào giây phút đó Dương Diệp biến mất, hơn mười con thiên mã trực tiếp bị biến thành hai nửa. Phạm Mộng cùng Phạm Ly chú ý nhìn, chỉ thấy hắn đã xông vào trong đàn thiên mã kia.
Vèo vèo vèo...
Ba đường kiếm quang hiện lên giữa đàn thiên mã. Tiếp theo, hơn một nghìn con thiên mã ngã xuống. Dương Diệp không dừng lại, kiếm trong tay đã rời khỏi bàn tay hắn, hóa thành từng kiếm quang không ngừng lóe ra, mỗi lần ánh kiếm chớp động xeẹt qua, đều sẽ lấy đầu của hơn mười con thiên mã đầu...
Dương Diệp dùng hai tay không vung vẩy không ngừng trong đàn thiên mã, mỗi lần hắn vung lên đều sẽ làm cho hơn mười con thiên mã hóa thành một bãi thịt nát...
Tàn sát, thật sự là tàn sát...
Phạm Mộng cùng Phạm Ly nhìn thấy cũng khiếp sợ tới mức ngây người. Phải biết rằng, mấy con thiên mã đó đều là Tôn cấp đấy. Nhưng ở trong tay Dương Diệp, chúng thậm chí không có sức đánh trả... Cho dù tính tình của thiên mã rất ôn hòa, lực chiến đấu cũng không mạnh, nhưng đây chính là hơn vạn con...
- Nhân loại dừng tay!
Đúng lúc này, một tiếng hô vang lên trong không trung. Tiếp theo, một nam tử trung niên xuất hiện. Những con thiên mã kia lập tức ngừng bao vây tấn công Dương Diệp, tất cả chạy tới phía sau nam tử trung niên.
Dương Diệp thu lại nắm đấm và xoay người nhìn về phía nam tử trung niên, nói:
- Ngươi chính là yêu tướng của dãy núi này? Ta tự nhận mình không có ân oán gì với ngươi, chỉ đi ngang qua, vì sao ngươi muốn bao vây tấn công ta? Nếu như ngươi không cho ta một lời giải thích hợp lý, ta đánh nổ đầu của ngươi!
Lúc trước, vạn con thiên mã này lao nhanh tới, rõ ràng chính là muốn đưa ba người bọn họ vào chỗ chất.
Nếu như không phải bản thân hắn không khiếp sợ trước khí thế của vạn con thiên mã này, ba người bọn họ nhất định sẽ bị giãm đạp mà chết. Bởi vậy, Dương Diệp này mới tức giận.
- Làm càn!
Nam tử trung niên kia chỉ vào Dương Diệp và tức giận nói:
- Một cảnh giới Tôn Giả nho nhỏ mà cũng dám ở trước mặt ta...
- Không nói chuyện đàng hoàng, vậy ngươi vẫn đi tìm chết cho lão tử!
Dương Diệp trực tiếp cắt ngang lời nam tử trung niên nói, người đã xuất hiện ở trước mặt nam tử trung niên kia với tốc độ rất nhanh. Nam tử trung niên kia còn chưa lấy lại tinh thần đã bị Dương Diệp nắm lấy cổ. - Dừng tay, nhân loại, nếu ngươi dám giết hắn, hôm nay ta nhất định sẽ khiến ba người các ngươi chết không có chỗ chôn!
Đúng lúc này, lại một tiếng gâm thét giận dữ vang lên ở trong không trung.
- Ta giết cho ngươi xeml
Trong mắt Dương Diệp có vẻ dữ tợn, tay phải chợt dùng sức...