Vô Địch Kiếm Vực (Dịch Full)

Chương 1745 - Chương 1811: Ta Chỉ Hỏi Ngươi, Dám Đơn Đấu Không? (2)

Chương 1811: Ta chỉ hỏi ngươi, dám đơn đấu không? (2) Chương 1811: Ta chỉ hỏi ngươi, dám đơn đấu không? (2)Chương 1811: Ta chỉ hỏi ngươi, dám đơn đấu không? (2)

-Đương nhiên, những kiếm quang này dù mạnh nhưng còn chưa dọa được mọi người, sở dĩ mọi người khiếp sợ là vì bọn họ cho rằng Dương Diệp muốn thi triển kiếm kỹ cường đại!

- Sát

Lúc này, đột nhiên trong kiếm quang truyền ra tiếng hét phẫn nộ của Dương Diệp, đón lấy, vô số đạo kiếm quang bắn thẳng về phía Ám. Ngự. Những kiếm quang kia xuất hiện trước mặt Ám Ngự, Ám Ngự dám chủ quan không? Đôi tay hắn nắm lấy hai vòng xoáy và đẩy tới trước mặt, trong hai vòng xoáy bộc phát hấp lực kinh khủng, hai hấp lực này không ngừng nuốt kiếm quang, một giây sau, kiếm quang biến mất.

Cứ như vậy?

Mọi người nao nao, đây là cái gọi là thí thân đồ thành sao? Kiếm kỹ Thần giai do tổ sư Cổ Kiếm trai sáng tạo? Uy lực chỉ như thế?

Mọi người mang theo nghi vấn, ánh mắt nhìn về vị trí Dương Diệp đúng lúc trước, nơi này đã trống rỗng.

Oanhl

Đúng lúc này, ở của thành xa xa sinh ra tiếng nổ lớn, ánh mắt mọi người nhìn sang, chỉ thấy chẳng biết từ lúc nào, Dương Diệp đã xuất hiện tại của thành, mà lúc này, tấm lưới màu vàng bao phủ của thành đang rung động mạnh!

Không tốt, mắc lừa, hắn giương đông kích tây!

Lão giả của Vân Tiêu thánh điện gào lên, trong chốc lát, tất cả mọi người và yêu thú lập tức phục hồi tinh thân lại, mọi người vô cùng giận dữ, Dương Diệp đang đùa giỡn bọn họ như khi.

- Giết hắn!

- NGAO..

Vô số yêu thú Bán Thánh và nhân loại Bán Thánh cao cấp đều lao tới cửa thành.

OanhI

Mà đúng lúc này, đột nhiên tấm lưới màu vàng rung động, sau đó nó hóa thành hư vô trong mắt mọi người.

Sau đó, Dương Diệp tại tất cả mọi người trong ánh mắt hóa thành một đạo kiếm quang biến mất ở cửa thành chỗ.

Trốn!

Hắn trốn như thế!

Tất cả mọi người cùng yêu thú khó hiểu! Một huyền giả Hoàng Giả cảnh có thể bỏ chạy trước mặt mấy vạn Bán Thánh, hơn một ngàn Bán Thánh cao cấp bao vây?

Mọi người cùng yêu thú không lựa chọn đuổi theo, kể cả đám người Ám Ngự cũng không đuổi theo. Dương Diệp có ám chi pháp tắc cùng tốc chi pháp tắc, hắn một lòng muốn chạy trốn, trừ phi có cường giả Thánh giả ra tay, hoặc là có trận pháp vây khốn hắn như lúc trước, bằng không cho dù có nhiều... Bán Thánh cao cấp hơn nữa cũng không làm gì được.

- Hắn là kiếm tu bại hoại!

Lúc này, đột nhiên Long Phi tức giận nói:

- Thiệt thòi ta trước kia còn cảm thấy hắn có vài phân ngông nghênh của kiếm tu, không nghĩ tới người này lại là tiểu nhân không biết thẹn. Hừ, lần sau để cho ta gặp được, ta sẽ chém đầu của hắn!

- Sall

Lúc này, lão giả Vân Tiêu thánh điện nói:

- Hắn rất thông minh, loại tình huống này, nếu như hắn không làm như vậy, mặc kệ hắn thắng hay thua, kết quả của hắn đều là chết. Muốn trách, chỉ có thể trách chúng ta chủ quan và hiếu kỳ. Đương nhiên, người này vô sỉ nhưng là thật.

Nói xong lời cuối cùng, trong giọng nói của lão giả còn mang theo lửa giận. Hiển nhiên, việc bị Dương Diệp lừa cũng làm hắn ghi hận.

- Về sau muốn giết người này, khó!

Lúc này, đột nhiên Ám Ngự nói:

- Trước kia ta biết hắn có âm mưu gì đó, không nghĩ tới hắn lại đánh chủ ý chạy trốn. Nhưng ta rất hiếu kỳ, hắn làm cách nào phá trận pháp trong thời gian ngắn như thế? Trận này, cho dù là ta cũng không thể phá vỡ, đương nhiên, cho ta nhiều thời gian thì ta có thể thử, nhưng tuyệt đối không thể phá vỡ dễ dàng như hắn. Hắn làm như thế nào?

Nghe vậy, sắc mặt lão giả áo trắng ngưng trọng, nói:

- Xem ra, người này còn thần bí hơn suy nghĩ của chúng tai

- Thật là thần bít

Ám Ngự nói:

- Nếu người này đạt tới Bán Thánh cao cấp, không, đột phá đến Bán Thánh, khi đó, chỉ sợ cho dù là năm đại thiên tài cũng khó có thể đánh chết hắn. Khi đó, Thanh Châu các ngươi sẽ không phải là năm đại thiên tài, mà là sáu đại thiên tài!

- Đáng tiếc!

Lão giả áo trắng nói:

- Nếu trước kia chúng ta cùng xông lên, hắn hẳn phải chết không thể nghi ngờ, đáng tiếc... Ail

Ám Ngự khẽ lắc đầu, vung tay phải lên, tia sáng bao phủ nơi này biến mất, trong tràng khôi phục bình thường, nói:

- Đi thôi, đi đại điện thương nghị việc kế tiếp!

Lão giả áo trắng gật đầu, hắn đang muốn nói chuyện, mà lúc này, dị biến nổi lên!

Đột nhiên bóng dáng sau lưng Ám Ngự nhúc nhích, Ám Ngự cảm nhận được, không cần nghĩ hắn cũng biết là ai. Ám Ngự kinh hãi gần chết, hiển nhiên, hắn không nghĩ tới Dương Diệp lại giết hôi mã thương.

Vòng xoáy hiện ra trong tay hắn, môt con dao găm đã đâm vào gáy của hắn, sau đó giọng nói của Dương Diệp lại vang lên:

- Đã nói mười chiêu, ta sẽ nuốt lời sao? Đáng tiếc, ngươi quá yếu, không cần mười chiêu, hai chiêu là đủ...
Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Ad cho xin tí review góc nhìn chủ quan với
Trả lời
| 0