Chương 2116: Song tu! (1)
Chương 2116: Song tu! (1)Chương 2116: Song tu! (1)
Đối với Dương Diệp, Lâm Nguyệt âm rất sợ hãi.
Dương Diệp làm tất cả tại Bạch Lộc Thư Viện, nàng đều nhìn thấy, đây tuyệt đối là một tên điên, một tên điên dám làm bất cứ chuyện gì. Đặc biệt nghĩ đến Dương Diệp nói chuyện và làm với nàng, thân thế của Lâm Nguyệt Âm càng mềm nhũn. Nàng không biết Dương Diệp có nói đùa với nàng hay không.
- Vũ Tịch ở đâu?
Dương Diệp không có hứng thú lãng phí thời gian với nữ nhân này, nói:
- Trong tông môn...
Lâm Nguyệt Âm nói.
Xùy!
Đột nhiên, một thanh kiếm quang cắm vào đùi Lâm Nguyệt Âm, Lâm Nguyệt Âm muốn kêu thảm thiết, nhưng nàng bị Dương Diệp bóp miệng lại.
Cánh tay phải của Dương Diệp xoay tròn, kiếm quang xoay tròn trên người Lâm Nguyệt Âm, sắc mặt Lâm Nguyệt Âm trắng bệch. Hắn cũng không có đình chỉ, tiếp tục dùng kiếm quang quấy đùi của Lâm Nguyệt Âm. Máu tươi tuôn ra như suối!
Đôi mắt Lâm Nguyệt Âm gần như sắp lồi ra. Rất nhanh, thân thể nàng rung rung kịch liệt. Nhưng không có tác dụng gì, bởi vì Dương Diệp lúc này đã dùng kiếm ý Hư Vô cảnh và Kiếm Vực áp chế nàng, tăng thêm lực lượng thân thể khóa chặt Lâm Nguyệt Âm, Lâm Nguyệt Âm lúc này không có năng lực phản kháng.
Qua một hồi lâu, Dương Diệp dừng lại, sau đó nói:
- Hiểu rõ ràng chứ?
Lâm Nguyệt Âm gật đầu.
Dương Diệp buông miệng Lâm Nguyệt Âm ra, Lâm Nguyệt Âm run giọng, nói:
- Nàng, nàng bị nhốt trong Thiên U ngục.
- Các ngươi giam nàng?
Dương Diệp lạnh lùng nói.
Cảm xúc của Dương Diệp quá kém, thân thể mềm mại của Lâm Nguyệt Âm càng rung mạnh, nói:
- Nàng, nàng đã nhớ lại chút gì đó, sau đó nàng muốn rời đi, nhưng bị sư phó Đinh Lâm của nàng phát hiện, sau đó, sau đó nàng bị giam.
Đinh Lâm! Dương Diệp híp mắt lại, trâm ngâm một chớp mắt, hắn nói:
- Tại sao Mạc Vân Thiên phải cưới Vũ Tịch?
- Hắn, hắn là hoa hoa công tử, nữ nhân hắn nhìn trúng đều nghĩ biện pháp đạt được.
Lâm Nguyệt Âm rung giọng nói:
- Hắn mặt ngoài chỉ có hơn mười tiểu thiếp, kỳ thật trong phủ của hắn có mấy ngàn nữ tử, đủ loại đều có. Về phần Vũ Tịch, dường như lúc hắn nhìn thấy Vũ Tịch, Vũ Tịch rất lãnh đạm với hắn, hơn nữa còn ra tay với hắn, việc này làm hắn có hứng thú, sau đó hắn đánh cược trước mặt mọi người, nói nhất định phải đạt được Vũ Tịch...
- Nói cách khác, Mạc Vân Thiên muốn kết hôn với Vũ Tịch, cũng không phải ý của Mạc gia, mà là ý của Mạc Vân Thiên?
Dương Diệp nói.
Lâm Nguyệt Âm khẽ gật đầu.
- Thiên Vũ tông các ngươi thật buồn cười!
Dương Diệp mỉa mai nói:
- Dù gì cũng cũng là thế lực cấp kim cương, cần bán đứng đệ tử của mình đi đút lót một công tử ca sao? Sẽ không sợ thế nhân chế nhạo? - Thế lực cấp kim cương không có linh mạch tuyệt phẩm, căn bản không tính là thế lực cấp kim cương chính thức.
Lâm Nguyệt Âm thấp giọng nói.
- Hắn đáp ứng cho Thiên Vũ tông linh mạch?
Dương Diệp hỏi.
Lâm Nguyệt Âm gật đầu, nói:
- Hắn đã thoát ly pháp phái, hắn hứa hẹn với Thiên Vũ tông, chỉ cần gả Hiểu Vũ Tịch làm thiếp cho hắn, linh mạch thuộc về Bạch Lộc Thư Viện sẽ cho Thiên Vũ tông. Điều kiện này, Thiên Vũ tông ta không cách nào cự tuyệt. Đừng nói một Hiểu Vũ Tịch, cho dù là con gái tông chủ, Thiên Vũ tông sẽ đáp ứng!
- Bảo thê tử của ta đi làm tiểu thiếp cho kẻ khác, sau đó còn mang về linh mạch tuyệt phẩm cho các ngươi, Thiên Vũ tông ha ha...
Dương Diệp đang cười, nhưng trên mặt lại đây hung ác.
- Ngươi, ngươi tốt nhất nhanh đi Thiên U ngục, bởi vì Hiểu Vũ Tịch nhớ tới chút gì đó, bởi vậy, sư phó Đinh Lâm của nàng muốn trực tiếp rút sạch trí nhớ lúc trước. Hơn nữa nếu cần thiết sẽ phế bỏ tu vi của nàng, làm cho nàng thành là người bình thường. Dù sao đối với Mạc Vân Thiên mà nói, bất cứ nữ nhân nào, hắn chỉ cân chơi đùa mà thôi. Lâm Nguyệt Âm nói.
- Thiên U ngục ở đâu!
Dương Diệp hỏi.
- Ta có thể nói cho ngươi biết, nhưng ngươi không thể giết taI
Lâm Nguyệt Âm bắt đầu đàm điều kiện. Nàng không ngốc, một khi nàng không có giá trị lợi dụng, Dương Diệp nhất định sẽ giết nàng.
- Tốt!
Dương Diệp nói.
Nghe được Dương Diệp đáp ứng, trong nội tâm Lâm Nguyệt Âm lập tức thả lỏng, nàng biết rõ, người như Dương Diệp cực kỳ cao ngạo, sẽ không nuốt lời. Lập tức nói:
- Thiên U ngục nằm phía sau núi Thiên Vũ tông, cũng là nơi chuyên môn giam giữ phản đồ và phạm nhân đặc thù của Thiên Vũ tông. Hiểu Vũ Tịch phạm tội không phải đại sự, có lẽ nàng ở tầng thứ nhất.
Xùy!
Lâm Nguyệt Âm vừa nói xong, yết hầu của nàng bắn ra máu tươi.
Lâm Nguyệt Âm mở to mắt, nói: - Ngươi, ngươi, đáp...
- Giảng danh dự với ngươi chẳng có tác dụng gì, vì sao ta cần giảng danh dự với ngươi? Đừng quên, ngươi từng lừa gạt ta. Hiện tại, chúng ta huê nhau.
Nói xong, Dương Diệp khoát tay, tiểu Bạch xuất hiện.
Lúc Tiểu Bạch đi ra, linh khí trong cơ thể Lâm Nguyệt Âm bắt đầu điên cuồng tuôn ra, nhìn thấy cảnh này, đôi mắt Tiểu Bạch sáng ngời, sau đó há mồm khẽ hấp, , những kia linh khí kia đều chui vào miệng Tiểu Bạch.
Bởi vì trong Kiếm Vực, bởi vậy trong phòng có động tĩnh không nhỏ nhưng bên ngoài gian phòng rất bình tĩnh, dù cho có người đi ngang qua phòng của Lâm Nguyệt Âm cũng không phát hiện dị trạng gì.
Rất nhanh, Lâm Nguyệt Âm phát ra linh khí đều bị Tiểu Bạch hấp thu, sau khi hấp thu, Tiểu Bạch há mồm phun ra một viên Tử Tinh thạch.
Dương Diệp vội vàng tiếp được, qua một phút, Tiểu Bạch mới dừng lại. Mà lúc này, trong ngực Dương Diệp đã có một trăm viên Tử Tinh thạch!
Một trăm viên!
Dương Diệp động dung, giết một gã Thánh giả sẽ có một trăm viên Tử Tinh thạch, mười tên chính là một ngàn, Dương Diệp như nhìn thấy con đường phát tài mới.