Chương 4846: Chúng sinh đều như con kiến! (1)
Chương 4846: Chúng sinh đều như con kiến! (1)Chương 4846: Chúng sinh đều như con kiến! (1)
Nghe đến đây, Dương Diệp đã hiểu đại khái.
Sinh vật không gian bốn chiều cũng chính là thiên mệnh mà thế nhân gọi, là có thể chi phối vận mệnh của sinh linh trong không gian ba chiều.
Trong không gian ba chiều, nhân vật như Hoang Đế, bọn họ sao có thể cam tâm bị người ta chi phối, bị người ta thao túng.
Kỳ thật, nói khó nghe một chút, đây là sự khống chế của sinh linh cấp cao đối với sinh linh cấp thấp.
Giống như nhân loại sinh sống trong thế giới, bọn họ có bao nhiêu lòng có bao nhiêu đối với con kiến, đối với thực vật?
Ngươi giãm chết một con kiến, ngươi sẽ khó xử lắm à?
Khẳng định là không rồi!
Tương tự, cái gọi là thiên mệnh trong không gian bốn chiều, người ta giết chết một nhân loại, người ta sẽ khổ tâm sao2Ai muốn bị người ta khống chế? Bị người ta thao túng?
Dương Diệp lắc đầu, thu hồi suy nghĩ, đối với hắn mà nói, những cái này vẫn cách hắn quá xa. Hơn nữa, thiên mệnh gì đó rốt cuộc llà có hay không, chẳng ai dám chắc trăm phần trăm cả.
Hoang Đế cũng không muốn nói với Dương Diệp quá nhiều chuyện về phương diện này, hắn dẫn Dương Diệp tiếp tục bay lên trên.
Dương Diệp nhìn lướt qua bốn phía.
- Tiền bối, đây là không gian gì?
Hoang Đế lạnh lùng nói:
- Minh hư không!
- Minh hư không?
Dương Diệp đang mukốn hỏi gì đó thì Hoang Đế đột nhiên nói:
- Đừng hỏi, nói ngươi cũng không hiểu đâu.
Nói xong, Hoang Đế đẩy nhanh tốc độ, rất nhanh, hai người giống như đi tới điểm cuối. Ở đó thỉnh thoảng có lôi điện đen xì xẹt qua.
- Đây là?
Dương Diệp hỏi.
Nhìn lôi điện màu đen này, Dương Diệp cảm thấy trong lòng mình có chút run rẩy!
Nguy hiểm!
Đây là trực giác đầu tiên của hắn!
Hoang Đế cười nói: - Biết đây là cái gì không?
Dương Diệp lắc đầu.
Hoang Đế nói:
- Ám Hư Thần lôi, một loại thần lôi cường đại, có uy lực chấn nát hư không! Loại thần lôi này từ thần lôi bình thường tiến hóa mà thành. Mà một đạo lôi bình thường muốn tiến hóa thành loại Ám Hư Thần lôi này, ít nhất cần mười vạn năm! Có thể nói thế này, đạo lôi điện này nếu đánh xuống Hoang tộc, có thể trong nháy mắt khiến Hoang tộc toàn bộ tan nát.
Yết hâu Dương Diệp giật giật, sau đó nói:
- Tiền bối không phải là muốn để ta bị sét này đánh chứ?
Hoang Đế nhìn về phía Dương Diệp.
- Ngươi cảm thấy thế nào?
Dương Diệp cười khổ.
- Tiền bối, ngươi đây là muốn chơi chết ta?
- Chơi chết ngươi á?
Hoang Đế lạnh lùng nói:
- Có cần phiên phức vậy không? Một cái tát thôi là đập chết ngươi rồi. Loại thân lôi này uy lực cực lớn, đương nhiên, cũng rất nguy hiểm. Có điều, nếu ngươi có thể được lôi lực của nó rửa tội, nhục thân khẳng định sẽ nhận được đề thăng lớn, nói không chừng còn có thể có rất nhiều kinh hỉ. Đương nhiên, phải xem ngươi có dám hay không!
Dương Diệp nói:
- Tiền bối, uy lực của lôi này đã hoàn toàn cực hạn mà thân thể của ta có thể thừa nhận, đừng nói là rèn luyện, ta vừa lên e là sẽ trực tiếp biến thành tro rồi!
Hoang Đế nói:
- Ngươi không thử thì sao biết mình nhất định sẽ thành trol
Dương Diệp:
Hoang Đế lạnh lùng nói:
- Thử hay không thử, tự ngươi quyết định.
Dương Diệp trâm mặc hồi lâu, sau đó nói:
- Ta thử!
Giống như Hoang Đế đã nói, nếu đối phương muốn hại hắn, căn bản không cần phiên phức như vậy.
Không phải là lôi điện thôi sao? Sợ gì chứ!
Dương Diệp hít sâu một hơi, sau đó ngẩng đầu nhìn về phía xa xa, đang muốn đi lên thì đúng lúc này Nhị Nha đột nhiên xuất hiện bên cạnh hắn.
Nhị Nha nhìn lôi điện ở chân trời, sau đó nhìn vê phía Hoang Đế.
- Đại thúc, ta cũng đi được không?
Hoang Đế nhìn Nhị Nha.
- Tùy!
Nhị Nha gật đầu, sau đó nhìn vê phía Dương Diệp.
- Dương ca, ta đi trước xem thử, ngươi đừng vội.
Dương Diệp đang định nói gì đó thì chân Nhị Nha đã giậm nhẹ, cả người phóng lên cao, đúng lúc này, một đạo thiểm điện đột nhiên từ đầu kia giáng thẳng xuống người Nhị Nha.
Âm!
Vô số hoa lửa văng ral
Nhị Nha trực tiếp bị đạo lôi điện đó đánh cho bay tới trước mặt Dương Diệp và Hoang Đế.
Mặt Nhị Nha tái nhợt, toàn thân trên dưới, điện quang lấp lánh, thân thể lại run rẩy như bị sốt.
Nhìn thấy một màn này, Dương Diệp có chút chùn chân.
Nhị Nha là thân thể gì thì hắn rất rõ, siêu thân khí cũng có thể vác! Hiện tại một đạo lôi điện này đã đánh cho nàng ta... Lúc này, Nhị Nha thở hổn hển mấy hơi, tham lam tham lam hít hà.
- Thoải mái quái
Dương Diệp:
Tiếp theo, dưới cái nhìn của Hoang Đế và Dương Diệp, Nhị Nha lại bay về phía lôi điện.
Âm!
Lại một đạo lôi điện bổ vào người Nhị Nha, đạo lôi điện này lại đánh cho Nhị Nha ngã xuống.
Thân thể Nhị Nha nóng rực!
Nhưng Dương Diệp lại phát hiện, trên mặt Nhị Nha đầy vẻ hưng phấn!
Nhị Nha này không phải là thích tự ngược chứ?
Nhị Nha lại xông lên.
Ở bên cạnh, Dương Diệp nhìn về phía Hoang Đế.
- Tiên bối, ngươi có biết lai lịch của nàng ta không?
Hoang Đế lạnh lùng nói: