Vô Hạn Lưu: Cả Lớp Điên Cuồng Tìm Đường Chết (Dịch Full)

Chương 109 - C109

C109 C109C109

CHƯƠNG 1009: Thư viện điên cuồng (3)

- Phòng livestream số 54088 -

[Ha ha ha ha ha ha ha bây giờ cục cưng nhà tụi mình không thỏa mãn với việc chỉ dọa ma boss màn chơi nữa rồi, bắt đầu chuyển sang giả làm boss màn chơi luôn hả?]

[Đỉnh đỉnh đinh]

[Tôi không ngờ tới cách này luôn á, hóa ra còn có thể làm vậy hả ha ha ha ha ha ha. Tôi cứ tưởng lần này 54088 đụng độ tay to chắc phải bại lộ thân phận người chơi trước rồi, ai ngờ cô ấy lại phản ứng thế này, khiến cho người người trong ngoài màn chơi đều phải cạn lời (Đã ẩn)] [Thật đồng cảm với người chơi mới nãy, chắc là cô ấy hoảng loạn dữ lắm ha ha ha ha ha (Đã ẩn)]

[Tôi phải qua phòng livestream bên cạnh xem thử phản ứng của cô ấy mới được (Đã ẩn)]

[Vãi chưởng! Vãi chưởng! Vãi chưởng! Người chơi ở phòng bên cạnh là người chơi cấp Thần đấy! Id 666! (Đã ẩn)

[Ai ui! Thế giới ác mộng giỏi ghê ta, màn chơi mới kích thích dữ à? Đại chiến các cấp bậc người chơi hả?]

[À mà màn chơi này có bao nhiêu người tham gia vậy? Tôi nhớ hình như màn này là cỡ vừa]

[Vậy chắc người chơi mới nấy chỉ giả vờ sợ hãi thôi đúng không? Người chơi cấp Thần sao có thể kém cỏi như vậy được, mới thế đã bị dọa sợ... (Đã ẩn)] [Vậy là cục cưng nhà tụi mình không chỉ không dọa sợ người ta, ngược lại còn bị người ta lừa hả? Mái! Tức ghê! (Đã ẩn)]"d o c f u l l . v n - k h o t r u y ệ n d ị c h m i ễ n p h í"

[Tôi mới đi dạo phòng livestream bên cạnh, dù gì cũng là người chơi cấp Thần, quả nhiên livestream thú vị hơn người chơi sơ cấp nhiều (Đã ẩn)]

[Con mẹ nó, tôi mới lượn qua mấy phòng livestream xung quanh, phát hiện chỉ có mỗi cục cưng nhà tụi mình đáng thương không nhận được cốt truyện, trong khi những người chơi khác đều đã tiếp nhận thân phận hoặc nhiệm vụ của mình rồi. Chuyện này là sao? (Đã ẩn)

[??? Vừa nhận được thông báo cục cưng livestream là tôi xông vào coi luôn nè, giờ thắc mắc vãi? Thế giới ác mộng đã từng có tiền lệ thế này chưa? Một số người chơi thì chẳng biết gì hết, trong khi một số khác vừa vào là có manh mối ngay? Cố tình ghim đúng không? Chắc chắn là ghim người ta rồi chứ gì! (Đã ẩn)] - Bản edit thuộc quyền sở hữu của tytnovel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng T Y T -

[Đây là màn chơi mới mà, chắc cũng có quy tắc mới. Để tôi đi xem thông tin chỉ tiết về màn chơi (Đã ẩn)]

Hàng loạt bình luận âm ï trôi đi, tiếp đó có một số người xem bắt đầu thảo luận màn chơi mới có thể mang tới bất ngờ gì, các người chơi ở cấp bậc khác nhau sẽ chung đụng thế nào, và liệu Thời Kim Lam có thất bại trong màn chơi này không.

Thời Kim Lam vẫn chưa biết bản thân là kẻ đáng thương duy nhất không nhận được manh mối đầu truyện trong màn chơi “Thư viện điên cuồng”, trong khi các người chơi khác đều đã biết ít nhiều vê thân phận của mình và việc họ phải làm.

Cô nhìn theo hướng Phương Tình biến mất, đợi thêm một lúc không thấy cô ấy quay lại, lúc này mới chậm chạp thu hồi tâm mắt. Cô vẫn chưa thể xác định Phương Tình là người chơi hay NPC, tuy nhiên không quan trọng, chỉ cần không phải người quen và có thể cản trở quá trình cô vượt ải thì cô sẽ đối xử với cô ấy giống mọi NPC khác.

Thời Kim Lam nhìn đồng hồ, hiện tại đã là 8 giờ rưỡi. Việc trực ban sẽ bắt đầu lúc 9 giờ, nhưng không biết công việc cụ thể khi trực ban là gì, cô phải trực ban trong phòng hay đi tuần tra quanh thư viện?

Tuy nhiên nếu màn chơi này thuộc loại hình điều tra thì khả năng cao sẽ không để cô trực ban trong phòng suốt đêm. Hệ thống chắc chắn sẽ thông báo nhiệm vụ hoặc quy tắc ép cô trực ban trong phòng, trong khi cô bắt buộc phải trốn khỏi phòng trực ban thì mới có thể khám phá thư viện.

Ngay khi Thời Kim Lam đang suy nghĩ phải hành động thế nào thì đột nhiên bên ngoài vang lên tiếng nói chuyện ầm ï. Âm thanh này khá lớn, hẳn là không chỉ có một hay hai người. Trong lúc cô đang thắc mắc nghĩ xem là ai tới thì có vài luồng sáng rọi vào từ phía cầu thang dài rộng bên ngoài thư viện, trông có vẻ là ánh đèn pin.

Thời Kim Lam đi ra trước cửa thư viện, cô thoáng sửng sốt khi nhìn thấy một nhóm người khiêng vác vật gì đó. Đội ngũ này có tổng cộng năm người: một người câm máy quay phim, hai người cầm thiết bị chiếu sáng, một người xách một chiếc túi đen nặng trĩu và một người ăn mặc lộng lẫy.

Nhóm người này tới đây làm gì?

Bọn họ là người chơi hay NPC?

Thời Kim Lam không chủ động ra ngoài mà đứng trước máy chấm công thẻ cảm ứng ở lối vào thư viện. Cô cúi đầu nhìn trang phục của mình, sau đó điều chỉnh lại nét mắt rồi nép vào một góc tối. Một lát sau, bên ngoài truyền tới tiếng nói chuyện của đám người kia.

“Mọi người nghĩ cái thư viện tồi tàn này thật sự bí ẩn đến thế hả?” Cô gái trang điểm xinh đẹp nhất trong năm người lên tiếng.

Trông cô ta chỉ mới đầu hai mươi, trong tay câm một chiếc đèn pin. Trên người cô ta là bộ váy màu vàng dài tới đầu gối, mái tóc xoăn lơi dài ngang eo, dưới chân đeo giày cao gót màu vàng nhạt.

Người vác máy quay phim là một người đàn ông trung niên hơi mập mạp. Vì máy quay chưa mở nên ông ta nói chuyện rất vô tư: “Ai mà biết, nhưng chẳng phải khán giả thích xem chúng ta khám phá mấy chỗ ma quỷ bí ẩn thế này à?”

“Yên tâm đi, cho dù không bí ẩn thì chúng ta cũng có mang đạo cụ trợ diễn, còn có nhân viên hậu cần nữa, chắc chắn sẽ có thứ đáng xem.” Người đàn ông xách túi đen nói.

“Đến nơi rồi. Lại đây, chuyên viên trang điểm dặm lại lớp trang điểm cho Thiến Thiến đi. Thợ quay phim mau khởi động thiết bị, chuẩn bị bắt đầu livestream.” Người đàn ông cất cao giọng.

Một cô gái trẻ tuổi cầm đèn pin lập tức bước tới. Cô ta nhờ người bên cạnh rọi đèn giúp, còn mình thì lục lọi cốp trang điểm để dặm lại lớp trang điểm cho cô gái tên Thiến Thiến.

Thiến Thiến khó chịu vén tóc, “Bây giờ mới tháng 5 mà sao thời tiết đã nóng vậy rồi? Trong hồ còn có tiếng ếch kêu?”

Chỉ mới di chuyển từ trên xe tới thư viện mà cả người cô ta đã chảy đầy mồ hôi, phần lưng váy cũng ướt đẫm. Mặc dù không bị trôi lớp trang điểm, nhưng cô ta vẫn thấy oi bức vô cùng. Thời Kim Lam quan sát nhóm người điều chỉnh thiết bị và dặm lại lớp trang điểm, đoán được lý do bọn họ tới đây.

Khả năng cao cô gái tên Thiến Thiến là một streamer, lân này cô ta dẫn đội ngũ của mình tới khám phá thư viện bí ẩn này để livestream.

Hiển nhiên, đối tượng xem livestream của bọn họ không phải khán giả của thế giới ác mộng, mà là khán giả trong thế giới của màn chơi này.

Trong số họ có người chơi không? Hay đúng hơn là, tất cả bọn họ có phải người chơi không?

Thời Kim Lam quan sát tỉ mỉ. Người đàn ông trung niên câm máy quay phim ngơ ngác nhìn vê phía thư viện, “Sao tôi có cảm giác có người đang nhìn chằm chằm mình vậy ta?” Đây không phải lần đầu ông ta tham gia chương trình kiểu này, trước đây ông ta cũng từng cảm thấy rờn rợn tương tự, nhưng cuối cùng đều được kết luận là do ám thị tâm lý hoặc hoàn cảnh ảnh hưởng tâm lý.

Dựa vào những kinh nghiệm trước đây, ông ta ngẫm nghĩ một hồi rồi nhìn lại thư viện, tiếc là bên trong tối đen như mực nên ông ta đứng ngoài cửa kính chẳng thể nhìn thấy gì.

Người đàn ông có vóc dáng cao to đặt chiếc túi màu đen xuống mặt đất, cười bảo: “Còn chưa bắt đầu chương trình mà, không cần tạo không khí sớm vậy đâu.

Thợ quay phim thu hồi tâm mắt, hỏi: “Nghe nói trong thư viện có người trực ban mà? Trong số mọi người có ai có số điện thoại của nhân viên trực ban không? Sao nhân viên còn chưa ra dẫn đường cho chúng ta nữa?” “Lúc bàn bạc với bên thư viện, bọn họ nói nhân viên trực ban sẽ tới trước 9 giờ nên không cung cấp số điện thoại” Người đàn ông cao gây câm đạo cụ trợ diễn đứng bên cạnh ông ta đáp.

Thợ quay phim liếc nhìn đồng hồ, “Đã hơn 8 giờ rưỡi rồi." Thiến Thiến đang lướt xem điện thoại thì bỗng dưng nhíu mày nói: “Tô Miểu Miểu cũng định tới thư viện này hả?”

Người đàn ông cao to lập tức nhíu mày, đi tới trước mặt cô ta hỏi: “Chuyện gì đấy?”

Thiến Thiến đưa điện thoại cho ông ta, tức giận nói: “Thì cái con Tô Miểu Miểu đấy, nửa tiếng trước cô ta đăng thông báo bảo tối nay cũng sẽ đến đây. Sao cô ta cứ như ruồi nhặng vậy, tôi đi đâu thì cũng bám theo tới đó cho bằng được? Buồn nôn chết đi được.” Người đàn ông cao to vội vàng cầm điện thoại lướt vài cái, hàng lông mày nhướn cao, “Nhưng chúng ta đã hẹn với bên thư viện trước rồi mà. Để tôi đi liên hệ nhân viên công tác của thư viện bảo bọn họ chặn Tô Miểu Miểu lại.”

Thời Kim Lam im lặng lắng nghe cuộc trò chuyện của bọn họ, thâm nghĩ liệu nhân viên công tác mà bọn họ đang nhắc tới có phải là mình hay không.

Cô lấy điện thoại ra xem, vì điện thoại của cô không kết nối với thế giới này nên cô không thể nhận được bất cứ thông tin nào có liên quan tới màn chơi giống những người bên ngoài.

Cô ngẫm nghĩ lại, cuối cùng vẫn quyết định không hành động ngay mà tiếp tục chờ đợi diễn biến tiếp theo.

Hiển nhiên Thiến Thiến vô cùng tức giận về streamer tên Tô Miểu Miểu kia. Cô ta văng tục vài câu phá hỏng hình tượng, làm chuyên viên trang điểm chẳng dám hó hé nửa lời. Người đàn ông cao to lấy điện thoại ra gọi điện, nhưng đáp lại ông ta chỉ tiếng tút tút kéo dài.

Một lát sau, có tiếng nói chuyện của thợ quay phim vang lên bên ngoài: “Bọn họ tới thật kìa, cố ý chọn địa điểm trùng với chúng ta đấy à?”

Buổi livestream của Thiến Thiến sẽ bắt đầu vào lúc 9 giờ, vì vậy bọn họ đã cố tình tới sớm nửa tiếng để sắp xếp thiết bị. Bây giờ nếu Tô Miểu Miểu tới đây thì có khi cô ta sẽ cố tình vạch trân những đạo cụ trợ diễn và nhân viên hậu cân mà bọn họ đã chuẩn bị trước.

Tiếng giày cao gót nện trên mặt đất vang lên lộp cộp từ xa. Chỉ một lát sau, một cô gái xinh đẹp có vóc dáng cao gây xuất hiện trước cửa thư viện.

Cô ta sơn móng tay màu đỏ rực rỡ. Khi nhìn thấy đội ngũ của Thiến Thiến, cô ta cố tình nhướn mày nói: “Ấy, không phải Thiến Thiến đấy à? Trùng hợp quá, chúng ta lại gặp nhau trong lúc livesteam nữa này? Chắc cô không để bụng đâu nhỉ?”

Thợ quay phim đi sau Tô Miểu Miểu đã bắt đầu livestream. Bởi vì hai đội ngũ đều theo đuổi phong cách chân thật nếu thiết bị không cao cấp mấy. Lúc này, máy quay phim đang chĩa vào hai bọn họ, ánh đèn mờ tối hắt lên người hai cô gái xinh đẹp khiến khu bình luận trong phòng livestream của Tô Miểu Miểu nháo nhào cả lên. Nếu không có may quay, chắc chắn Thiến Thiến sẽ không nể nang gì mà mỉa ngược lại ngay, nhưng ở trước mặt khán giả, cô ta phải duy trì hình tượng dịu dàng và thanh cao. Vì vậy mặc dù bị Tô Miểu Miểu khiêu khích thì cô ta vẫn có thể lập tức điều chỉnh biểu cảm phù hợp và mỉm cười đáp: “Thư viện rộng lớn nên chúng ta có thể khám phá theo tuyến đường khác nhau, vậy em cần gì phải để bụng? Em còn đang ước được chị Miểu Miểu gánh team cơ đấy. Chị Miểu Miểu giỏi như vậy, nếu gặp nguy hiểm thì chắc chắn có thể bảo vệ em.” Cả hai cô gái đều chẳng phải dạng vừa. Tô Miểu Miểu không hề bất ngờ khi thấy người đối diện phản ứng vô cùng nhanh nhạy, thậm chí còn cười tủm tỉm: “Đương nhiên rồi, bởi dù sao tôi cũng không phải ai đó, lúc gặp chuyện toàn đẩy bạn bè ra làm lá chắn.”

Nụ cười hoàn mỹ trên gương mặt không chút tì vết của Thiến Thiến lập tức trở nên cứng đờ. Trước đây cô ta từng dính bê bối trong lúc đi khám phá địa điểm bí ẩn, vì bị dọa sợ nên cô ta đã đẩy chuyên viên trang điểm bên cạnh mình ra. Nhưng vì không có bằng chứng xác thực nên cô ta đã dùng tiền bịt miệng chuyên viên trang điểm đó, thành ra bài phốt đã nhanh chóng chìm nghỉm. Dù vậy, thỉnh thoảng vẫn có anti-fan lôi chuyện cũ ra châm biếm cô ta.

Từ nãy tới giờ, Thời Kim Lam vẫn luôn quan sát tình trạng của hai phe. Không biết bọn họ là NPC thật hay diễn xuất quá đỉnh cao, mà cô chẳng thể nhận ra kẻ nào có khả năng là người chơi. Sau khi hai streamer mỉa mai nhau xong, Thiến Thiến đã không thể chờ tới 9 giờ được nữa rồi. Cô ta bảo thợ quay phim mau chóng bắt đầu livestream và định đi khám phá thư viện.

Cả hai đội ngũ gộp lại cũng chỉ có chín người, tuy không đông nhưng cũng không quá ít, nếu thư viện có thứ gì kỳ lạ thật thì cũng chưa chắc đã dám nhảy ra hù dọa bọn họ.

Thời Kim Lam đang định ra ngoài giới thiệu thân phận nhân viên công tác của mình thì đột nhiên tiếng ếch kêu bên ngoài thư viện trở nên vô cùng ầm ï. Cứ như thể có một công tắc nào đó đã được bật mở, khiến cho lũ ếch ôm ộp kêu to.

Nhóm người cầm máy quay toan bước về phía thư viện không khỏi ngoái nhìn hồ nước bên ngoài thư viện.

Dưới nền trời tối đen, mặt nước gợn sóng lăn tăn, từng con ếch xanh xuất hiện trong hồ nhảy ra bên ngoài. Thiến Thiến khó chịu nói: “Lũ ếch bị làm sao vậy? Có phải có ai đã rắc thứ gì vào trong nước không?”

Cô ta vừa nói vừa nhìn về phía Tô Miểu Miểu. Cô ta nhớ vừa rồi Tô Miểu Miểu đã bước tới từ phía hồ nước, vì vậy lập tức bổ sung: “Chị Miểu Miểu, lúc chị đi ngang hồ nước có nhìn thấy thứ gì trong đó không?”

Tô Miểu Miểu khoanh tay trước ngực, bật cười trước giọng điệu thảo mai của cô ta, “Tôi không thấy gì hết. Nhưng tôi có tìm hiểu trước khi đến đây và nghe nói một câu chuyện liên quan tới hồ nước này, cô có biết không?”

Thiến Thiến hơi khựng lại, “Đương nhiên là có biết, chỉ là không chắc câu chuyện em nghe nói và câu chuyện chị nghe nói có giống nhau hay không thôi.”

Tô Miểu Miểu “Ồ” lên một tiếng đầy sâu xa, sau đó ung dung kể: “Nghe nói... Có một thủ thư đã chết trong hồ nước này. Lúc được vớt lên, cả người cô ta bị bám đầy bởi ếch xanh khiến cho thi thể ngập trong chất lỏng nhão nhoét...'

Cùng lúc đó, Thời Kim Lam đứng ở nơi xa bỗng nhiên nghe thấy âm thanh tí tách đang dần tới gân mình. Tiếng nhỏ giọt chậm rãi chẳng tuân theo bất cứ nhịp điệu nào, âm thanh khi rơi xuống mặt đất không vang lên giòn giã mà lại nghe như một thứ chất lỏng nhớp nháp nào đó, cảm giác như thể nó sẽ không bắn ra tung tóe mà chỉ sên sệt đọng lại một chỗ.

Cô đột nhiên nhớ tới đôi giày ướt nhão nhoét mà mình đã thấy khi rời khỏi phòng ký túc. Rõ ràng là trên mặt đất chẳng có dấu vết gì, nhưng đôi giày lại có thể nằm yên trên kệ giày, ngay cả tay nắm cửa của phòng ký túc cũng dính thứ chất lỏng sền sệt này.

Chẳng lẽ bạn cùng phòng của cô chính là người đã chết dưới hồ và bị ếch xanh bám khắp người khi được vớt lên trong câu chuyện mà Tô Miểu Miểu kể? Tiếng tí tách vẫn đang tới gần. Thời Kim Lam có thể cảm nhận được luồng khí mát lạnh khác hẳn cơn oi bức xung quanh.

Âm thanh phát ra từ hướng nào...

Chỉ trong giây lát, cô lập tức ngẩng đầu nhìn về phía cửa cảm ứng.

Cô lập tức bắt gặp một đôi mắt đen láy lúng liếng to bằng bóng đèn, có chất lỏng trơn trượt chảy ra từ hốc mắt cô ta. Cô ta mặc đồng phục thủ thư giống hệt Thời Kim Lam, làn da được bao phủ bởi một lớp màng nhầy rất dày có màu xanh đậm kỳ lạ.

Cô gái co chân và đặt hai tay trước người, bắt chước loài ếch ngồi xổm trên cửa cảm ứng, đưa mắt nhìn chằm chằm Thời Kim Lam đang đứng bên dưới cánh cửa. *** 109 ***
Bình Luận (0)
Comment