Vô Hạn Lưu: Cả Lớp Điên Cuồng Tìm Đường Chết (Dịch Full)

Chương 111 - C111

C111 C111C111

CHƯƠNG T11: Thư viện điên cuồng (5)

Tiếng ếch kêu quả thật đã biến mất, giờ đây bên ngoài thư viện vô cùng yên tĩnh, chỉ còn vầng trăng ló ra khỏi tâng mây đang lặng lẽ chiếu sáng thư viện tối tăm từ bệ cửa sổ.

Thời Kim Lam âm thầm liếc nhìn cô gái đang ngồi xổm trên cửa cảm ứng như thần giữ cửa, nói: “Nếu các cô không livestream cùng nhau thì tôi chỉ có thể đi cùng một bên thôi. Theo như ước định trước đó thì tôi sẽ dẫn đường cho các cô.'

Cô chỉ vào Thiến Thiến đang vô thức giơ tay sờ mặt. Thiến Thiến mơ hồ cảm thấy sườn mặt hơi ngứa, nhưng vì đang livestream không thể gãi nên cô ta đành cạ lòng bàn tay vào mặt. Dù vậy, cô ta vẫn không thấy bớt ngứa, ngược lại cơn ngứa còn lan từ da mặt ra lòng bàn tay.

Ở nơi mà cô ta không thấy, hiển nhiên đống trứng ếch đã dính vào tay khi cô ta dùng nó đã cạ vào mặt. Mấy quả trứng ếch trông giống nhãn câu liên tục ngọ nguậy như vật sống, chúng bám chặt vào lòng bàn tay cô ta và rung lên như đang hấp thụ sinh mạng của cô ta.

Thiến Thiến quay đầu nhìn Tô Miểu Miểu, “Chị Miểu Miểu, chị có cần nhân viên công tác dẫn đường không? Nếu cần thì em sẽ để nhân viên công tác đi cùng đội livestream của chị, bọn em không sao đâu.”

Mặc cho cơn ngứa lây lan trên mặt, cô ta vẫn tiếp tục duy trì biểu cảm hoàn hảo đầy giả tạo của mình. Tuy nhiên trong lòng cô ta luôn vô thức cảm thấy bực bội và muốn đưa tay gãi mặt, cố tình là ống kính vẫn luôn chĩa vào, khiến cô ta nhiều lần muốn giơ tay đều phải nén nhịn. Dường như Tô Miểu Miểu chưa phát hiện vẻ khác thường của cô ta, chỉ cười lắc đầu: “Không cần đâu, dù sao cũng phải tuân thủ thứ tự trước sau chứ. Nhân viên công tác là do bên cô bàn bạc với thư viện, thế nên tôi không giành với các cô đâu. Cô đi livestream ở chỗ khác trước đi.'

Nói rồi cô ta vẫy tay tạm biệt nhóm người của Thiến Thiến, dẫn ba thành viên thuộc đội mình đi lên tâng trên thư viện.- Bản edit thuộc quyền sở hữu của tytnovel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng T Y T-

Thiến Thiến nhíu mày nhìn theo bóng lưng quả quyết rời đi của cô ta, rất lấy làm lạ khi thấy cô ta bỏ đi mà không làm khó dễ mình.

Tuy nhiên, Thiến Thiến chẳng đoán được mục đích của Tô Miểu Miểu. Bởi hai đội không livestream cùng nhau, cho dù Tô Miểu Miểu có âm mưu xấu xa gì thì cũng không thể đặt bẫy cô ta từ xa như vậy. Vì vậy chẳng mấy chốc cô ta đã điều chỉnh biểu cảm xong xuôi, nói: “Nếu đội của chị Miểu Miểu đã chọn khám phá tâng hai thì chúng ta ở lại tâng một nhỉ?”

Các thành viên trong đội ngũ livesteam đều ăn ý bỏ qua nhóm người của Tô Miểu Miểu đã rời đi. Mặc dù trợ lý vẫn thấy hơi khó chịu, nhưng vì cô ta đã bắt đầu livestream nên ông ta đâu thể liên hệ thư viện đá bọn họ ra ngoài được.

Ông ta ra hiệu cho thợ quay phim chĩa ống kính vào Thiến Thiến, sau đó bày ra vẻ mặt hiếu kỳ để trợ diễn cho cô ta: “Trước khi tới đây, chúng tôi đã nghe nói mỗi tối ở thư viện đều xảy ra chuyện kỳ lạ. Cô có nghĩ việc này có liên quan tới câu chuyện xưa mà cô kể lúc nãy không?”

Đây là kịch bản mà bọn họ đã chuẩn bị sẵn từ trước, thông qua mẩu chuyện ma ly kỳ để thu hút sự chú ý của khán giả và giữ chân người xem. Tuy nhiên lại bị Tô Miểu Miểu đột nhiên chen chân xuất hiện, tiết lộ mẩu chuyện kinh dị và đáng sợ nhất trước. Thiến Thiến hết cách bèn bịa ra nửa đoạn sau để kéo sự chú ý của khán giả vê lại mình.

Cả hai người đều là streamer xinh đẹp và livestream vê chủ đề siêu nhiên, vì vậy lúc nào cũng trong thế giành giật fan với nhau. Trước đây Thiến Thiến đã bị mất một lượng fan vì chuyện đẩy chuyên viên trang điểm ra làm lá chắn trong lúc gặp nguy hiểm. Tuy nhiên tất cả số fan đó đều đã đầu quân sang nhà Tô Miểu Miếu, dẫn đến quan hệ hai bên càng thêm căng thẳng hơn, đến mức chỉ ước có thể giãm đạp đối phương dưới chân mình. “Biết đâu được? Dù sao sự kiện đó cũng vô cùng kỳ lạ. Có khi nhân viên công tác đó đã chết oan, không muốn rời khỏi thư viện cho nên mới vất vưởng ở nơi này, cứ đến tối là sẽ xuất hiện...”

Trong lúc hai người họ tập trung bịa chuyện thì chàng trai thấp bé trong đội ngũ đang cầm một chiếc máy tính bảng, có vẻ là để theo dõi bình luận trong sóng livestream, thỉnh thoảng anh ta còn nhắc nhở hai người kia.

Thời Kim Lam thâm nghĩ, nếu chàng trai thấp bé kia đúng là người chơi thì anh ta sung sướng quá. Anh ta có thể đọc vô số bình luận giúp thu thập biết bao nhiêu manh mối hữu ích, ngoài ra còn có thể tìm kiếm thông tin liên quan tới thư viện bất cứ lúc nào. Tính ra anh ta đã bỏ xa những người chơi khác ngay từ vạch đích rồi. Ở phía bên kia, Thiến Thiến và trợ lý của cô ta đã kết thúc mẩu chuyện xưa, hiện tại đang chuẩn bị bước vào phòng đọc điện tử*.

*Phòng đọc điện tử (hay phòng đọc đa phương tiện) là một khu vực trong thư viện, phục vụ thông tin, tài liệu điện tử thông qua hệ thống máy tính.

Người trợ lý rời khỏi ống kính và đi về phía Thời Kim Lam, nói: “Có thể làm phiên cô mở cửa phòng đọc điện tử được không? Chúng tôi bảo đảm sẽ không phá hoại đồ đạc bên trong.”

Thời Kim Lam đang định đi qua thì bỗng khựng lại. Đúng là hiện tại thân phận của cô là nhân viên công tác thật, nhưng cô không có chìa khóa mài

Không có chìa khóa thì làm sao mở cửa?

Quan trọng hơn nữa là cô không biết chìa khóa ở đâu. Chuyên viên trang điểm âm thâm liếc nhìn về phía Thời Kim Lam, hiển nhiên cô ta đang hoài nghi liệu Thời Kim Lam có phải người chơi hay không.

Thời Kim Lam chỉ do dự một lát rồi gật đầu ngay. Cô bước về phía phòng đọc điện tử, tay thò vào túi đồng phục rộng thùng thình có đựng điện thoại của cô. Trong lúc đi, cô có thể cảm nhận được vô số ánh mắt đang dõi theo bóng lưng mình, khó mà nói được cảm xúc của những đôi mắt ấy là gì.

Thợ quay phim đang nâng ống kính vô thức cọ ngón tay vào máy quay cứng cáp, vì thấy cơn ngứa nguôi ngoai nên ông ta càng cọ mạnh hơn, dẫn đến khung hình quay Thời Kim Lam hơi rung lên.

Trong thư viện mờ tối khiến bóng lưng cô càng thêm thon thả. Có ánh đèn pin chiếu xuống chân cô, ánh sáng và bóng tối giao thoa một lúc rồi ánh đèn rời đi.

Nhưng vào ngay khoảnh khắc ánh đèn di chuyển, mũi chân cô đột nhiên nhón lên một cách kỳ lạ để đẩy cơ thể đi về phía trước.

Chàng trai thấp bé thường xuyên túc trực trong phòng livestream lập tức trợn to mắt, nhưng khi anh ta nhìn kỹ lại thì người trong khung hình đã bước đi bình thường trở lại. Anh ta nhìn những bình luận đua nhau lướt qua, vội vàng tua video lại và nhìn thấy cô đã nhón chân lên trước khi hạ chân xuống để đi về phía trước một cách cứng nhắc. Chàng trai thấp bé nín thở, bắt gặp hàng loạt bình luận “Vãi chưởng”, “Cô nhân viên công tác này có vấn đề”. Anh ta gượng gạo rời tâm mắt, chăm chú dõi theo từng bước ởđi thiếu tự nhiên của Thời Kim Lam.

Thân phận nhân viên công tác rất phù hợp với hình tượng boss của màn chơi.

Không chỉ có mình anh ta phát hiện Thời Kim Lam vừa đột ngột nhón chân và miễn cưỡng hạ gót xuống.

Khi người đang quan sát Thời Kim Lam bừng tỉnh khỏi cơn kinh ngạc thì tay cô đã rút khỏi túi và câm theo một chùm chìa khóa để mở khóa phòng đọc điện tử.

Đương nhiên Thời Kim Lam không có chìa khóa của thư viện, thứ cô lấy ra chính là chìa khóa vạn năng mà cô vừa khẩn cấp mua được trong cửa hàng của ứng dụng thế giới ác mộng.

Chìa khóa được xâu thành một chùm. Nhờ bóng lưng cô che giấu và hành động kỳ lạ mà cô cố tình làm để thu hút sự chú ý của những người chơi phía sau, không ai phát hiện cô vừa sử dụng vật phẩm.

Sau khi mở khóa, cô không đẩy cửa ra ngay mà lại xoay người, áp lưng vào tường và nhìn năm người với năm vẻ mặt khác nhau bằng gương mặt vô cảm.

Thợ quay phim chĩa ống kính không ngừng quay chụp bóng người khuất trong bóng tối của cô. Nụ cười của Thiến Thiến hơi cứng đờ. Nhân lúc ống kính không quay mình, cô ta kéo lấy người trợ lý đang ngoảnh sắc mặt kỳ lạ đi chỗ khác, định hỏi ông ta rằng hành động vừa rồi của nhân viên công tác có phải sắp xếp của đội mình hay không. Nhưng trợ lý không chịu nhìn cô ta. Đúng lúc này, ống kính lại quay sang Thiến Thiến.

Thiến Thiến lập tức thu tay và điều chỉnh sắc mặt, nở nụ cười tươi tắn, Nghe nói mỗi tối trong phòng đọc điện tử ở tâng một thư viện, luôn có tiếng khóc của phụ nữ. Không biết chuyện này có liên quan tới cô gái trong mẩu chuyện kia không.'

Cô ta chắp tay trước ngực cúi lạy cửa phòng đọc điện tử, sau đó mới đặt tay lên cửa và đẩy mạnh vào.

Ngay khi cánh cửa được đẩy vào, một thùng nước lạnh băng đột nhiên rơi xuống từ cửa và xối hết lên người Thiến Thiến. Dù trời nóng như lửa nhưng cô ta vẫn thấy lạnh đến run người.

Nước đổ xuống đất tạo nên âm thanh xối xả, tiếp đó lại có thêm một chiếc thùng màu đỏ rơi xuống vừa lúc rớt trúng đầu Thiến Thiến khiến cô ta ngơ ra. Chiếc thùng đỏ xoay vòng vòng trên đầu Thiến Thiến, quai sắt lạch cạch rơi xuống khiến chiếc thùng trùm hẳn lên đầu cô ta.

Sự cố bất ngờ khiến tất cả mọi người ngẩn ra. Sau đó người trợ lý kịp thời phản ứng, vội vàng bước tới lấy chiếc thùng ra khỏi đầu Thiến Thiến, sau đó thuận tiện ngước lên nhìn bên trên cửa, “Trên đó làm gì có gì đâu, sao tự dưng lòi ra một thùng nước?”

Hiển nhiên ông ta đang cố tình nói thông tin này cho các khán giả trong sóng livestream biết. Sau đó ông ta nhanh chóng che khuất biểu cảm nhăn nhó của Thiến Thiến và mở hẳn cửa phòng đọc điện tử ra.

Hiện tại trông Thiến Thiến cực kỳ thê thảm, không chỉ váy dính sát vào người mà ngay cả giày cao gót cũng ngập tràn nước. Chẳng hiểu sao cô ta lại thấy trơn trượt, cứ như thể đã có thứ gì đó nhớp nháp trôi theo dòng nước xuống dưới lòng bàn chân, khiến cô ta vô cùng khó chịu về đôi giày cao gót cao mười xăng-ti-mét của mình.

Vừa nãy do cô ta gãi ngứa nên phấn nền đã trôi bớt, nay còn bị xối nước khiến một phần làn da bên trong lộ ra. Đống trứng ếch ban đầu chỉ ngọ nguậy chậm rãi bỗng dưng nở to trên gương mặt ướt nhẹp của cô ta một cách nhanh chóng như bị kích thích. Những con ấu trùng bên trong quả trứng quấy đuôi cố gắng chui vào mặt cô ta.

Cuối cùng Thiến Thiến cũng không chịu nổi cơn ngứa trên mặt và tay nữa, cô ta dùng sức gãi, còn tức giận mắng: “Ai để thùng nước trên cửa vậy hả? Có phải cô không?!”

Cô ta chĩa mùi dùi vào Thời Kim Lam. Khi nhớ ra cô đã không đẩy cửa vào sau khi mở khóa, cô ta lại càng chắc chắn với suy đoán của bản thân hơn. Cô ta trừng mắt với Thời Kim Lam, quên bằng đi hành động kỳ lạ mới nãy của cô. Cô ta đang định lên tiếng chất vấn tiếp thì lại bị trợ lý giơ tay bịt miệng, “Nói bậy cái gì đó, liên quan gì tới nhân viên công tác? Tôi mới xem rồi, trên cửa không có chỗ để đồ đâu. Cái thùng nước kia... Có khả năng vừa rồi nó bay trên cửa đấy...” Ông ta vội vàng nháy mắt ra hiệu cho Thiến Thiến, ý bảo cô ta đừng nổi giận khi đang livestream. Vụ việc cô ta đẩy chuyên viên trang điểm ra làm lá chắn lúc trước còn đang xôn xao, nếu bây giờ cô ta lại cư xử thô lỗ ngay trên sóng livestream thì sẽ không thể lừa gạt dư luận rằng đó chỉ là lời đồn được nữa.

Thiến Thiến thoáng tỉnh táo hơn khi bị người trợ lý trừng mắt. Cô ta càng cảm thấy mặt và lòng bàn tay của mình ngứa hơn, cơn ngứa thậm chí còn bắt đầu lan ra cả cánh tay.

Cô ta có một bộ móng tay rất đẹp. Nhưng giờ đây trong cơn ngứa khôn nguôi, cô ta chỉ biết đè bộ móng tay xinh đẹp đó lên cánh tay và gãi đi gãi lại.

Người trợ lý bắt gặp hành động kỳ lạ của cô ta thì cũng vô thức cảm thấy ngứa lòng bàn tay. Ông ta thấy Thiến Thiến không định nổi giận nữa thì lập tức thu tay lại, thế nhưng chẳng hiểu sao lòng bàn tay lại càng ngứa ngáy hơn.

Khi thấy bọn họ vẫn e dè hiệu suất livestream mặc cho cả bọn đã gặp sự cố kỳ lạ, Thời Kim Lam lập tức giương mắt đen nháy và nhìn chằm chằm vào Thiến Thiến đang gãi mặt liên tục, “Là các, cô bảo, tôi mở, cửa mà...”

Cô cứ nói hai chữ lại ngắt một lần, khiến cho câu nói nghe vô cùng mất tự nhiên. Cộng thêm đôi mắt tối om vô hồn, khiến cho bầu không khí kỳ lạ trở nên căng thẳng hơn bao giờ hết.

Thời Kim Lam cảm nhận được bầu không khí trong sảnh chính đã đột nhiên trở nên lạnh lão, cô lại lên tiếng: “Các cô, chọc giận, ếch xanh, nó sẽ, nuốt chứng, các cô...” Trong khoảng lặng chết chóc, Thiến Thiến nhếch miệng một cách gượng gạo, “Cô nói gì đấy? Ếch xanh gì cơ? Ở đây làm gì có ếch?”

Thời Kim Lam di chuyển tròng mắt để nhìn thẳng vào phòng đọc điện tử tối om. Bên trong chẳng có tia sáng nào, tưởng như đang bị một thứ không tên nào đó bao trùm lấy.

Trợ lý là đàn ông, lại có vóc dáng cao to, cũng là người can đảm nhất đội ngũ. Giờ đây trong bầu không khí kinh dị, ông ta thâm nghĩ cô diễn viên quân chúng do bộ phận hậu cân sắp xếp quả đúng là tài tình.

Ông ta lấy áo khoác trong túi đen ra để khoác cho Thiến Thiến, “Nếu cô đã nói là có ếch xanh, vậy thì để bọn tôi vào trong xem thử.”

Thiến Thiến lập tức trừng mắt nhìn sang. Hiện tại cả người cô ta ướt đẫm, váy dính sát vào người, lớp trang điểm tỉ mỉ cũng đã bị nước dội trôi gân hết. Trông thê thảm thế này thì xuất hiện trước ống kính kiểu gì?

Người trợ lý lại đưa mắt ra hiệu cho cô ta.

Khung giờ livestream là từ 9 giờ tối tới 4 giờ sáng. Hiện tại chỉ mới bắt đầu, bầu không khí trong phòng livestream cũng vô cùng thích hợp. Nếu đột nhiên nghỉ giữa giờ để thay quần áo thì có thể khán giả sẽ chạy sang phòng livestream của Tô Miểu Miểu hết, đợi đến lúc cô ta livestream lại thì đâu còn người xem?

Thiến Thiến nghiến răng ken két. Do cô ta gãi ngứa nên sườn mặt đã ửng đỏ lên, lòng bàn tay cũng bị trây xước. Cô ta kéo áo khoác vào sát người, bày ra vẻ mặt thấy mà thương. Lần này Thiến Thiến không dám đi một mình nữa mà kéo tay chuyên viên trang điểm bên cạnh, định để cô ta đi cùng mình. Thế nhưng khi cô ta duỗi tay qua, chuyên viên trang điểm đã quyết đoán lùi lại một bước. Hành động nhỏ này đã khiến sắc mặt Thiến Thiến cứng đờ. Cô ta hơi trợn mắt, nhìn chuyên viên trang điểm bằng ánh mắt cảnh cáo.

Tuy nhiên chuyên viên trang điểm không muốn chạm vào người cô ta. Vừa rồi trứng ếch chỉ bám trên mặt và lòng bàn tay Thiến Thiến, nhưng thùng nước vừa rồi đã khiến trứng ếch lan ra cả cổ và cánh tay cô ta. Chỉ cần lại gân cô ta một chút thì trứng ếch sẽ có khả năng bám vào người mình ngay.

Chuyên viên trang điểm không muốn dây vào vật ô nhiễm trong màn chơi. Một khi bị thứ này ký sinh thì phải dùng vật phẩm tinh lọc đắt đỏ mới có thể loại bỏ chúng. Thậm chí còn có những loại vật ô nhiễm không thể loại bỏ, nếu dây vào thì chỉ còn nước chờ chết.

Nơi đây là màn chơi cấp ác mộng, ai biết liệu vật phẩm tinh lọc có thể tinh lọc vật ô nhiễm được hay không. Khi nhận được ánh mắt cảnh cáo từ Thiến Thiến, chuyên viên trang điểm thâm chửi rủa cái cô NPC này trong lòng, đồng thời bày ra sắc mặt gượng gạo, “Chị Thiến Thiến, chị đứng sau em đi, em giúp chị mở đường.”

Cô ta cứ ngỡ với thân phận chuyên viên trang điểm thì bản thân có thể nhẹ nhàng thu thập thông tin trong lúc NPC phải khám phá màn chơi. Ai ngờ cô ta lại gặp một NPC thích đẩy người khác ra làm lá chắn, đúng là xui xẻo hết nói nổi.

Lời nói của chuyên viên trang điểm khiến nét mặt Thiến Thiến dịu lại. Cô ta vỗ ngực bày ra biểu cảm sợ hãi, “Nghiên Nghiên, chị biết ngay là em can đảm hơn chị nhiều mà”

Chuyên viên trang điểm nhìn đống trứng ếch đầy rẫy trên mặt kẻ đối diện, vội vàng dời mắt đi. Cảnh tượng này quá kinh tởm, cô ta sợ mình nhìn nữa thì sẽ nôn mửa mất. Đồng thời, cô ta cũng bày ra sắc mặt sợ hãi và bước vê phía phòng đọc điện tử. Ngay khi cô ta sắp sửa bước qua cửa thì đột nhiên phát hiện một túi giấy màu trắng treo cạnh cửa, bên dưới túi giấy có dán một tờ giấy hơi ố vàng ở mép.

[Quy tắc thứ ba khi ra ngoài vào ban đêm ở thư viện: Sau 8 giờ tối, nếu phải bước vào không gian khép kín thì đừng trực tiếp đẩy cửa bước vào. Nếu sau khi mở cửa bị thùng nước màu đỏ xối nước vào người thì hãy lập tức bôi muối ăn hoặc nước muối lên khắp người]

Vì trong thư viện quá tối nên mới không có ai để ý tới quy tắc này, nhất là khi đội ngũ livestream chỉ dùng đèn pin chiếu sáng để xây dựng bầu không khí trong lúc livestream. Vừa rồi khi Thiến Thiến mở cửa, cô ta không hê chú ý đến quy tắc này.

Chuyên viên trang điểm nhớ tới đống trứng ếch sinh sôi nảy nở với tốc độ chóng mặt trên người Thiến Thiến, lập tức đoán được tác dụng của muối. Vì vẫn cần NPC này để thu thập nhiều thông tin của màn chơi hơn nên cô ta mới chỉ vào dòng quy tắc và nói: “Chị Thiến Thiến, chị đọc cái này đi.”

Cô ta vừa nói vừa gỡ chiếc túi trắng xuống, quả nhiên nhìn thấy một gói muối và mấy chiếc bao tay dùng một lần.

Thiến Thiến đang mất kiên nhẫn khi thấy cô ta đứng trước cửa không chịu vào, vừa nghe vậy thì lập tức lại gần dòng quy tắc dán trên tường. Sau đó cô ta bỗng bật cười, đang định mỉa mai cô chuyên viên trang điểm tin cái này à, nhưng lại nhớ ra bản thân đang livestream nên cô ta đành giơ tay che miệng, hé môi nói: “Quy... Quy tắc này kỳ lạ quá... Sao tự dưng lại phải bôi muối ăn khắp người... Lại còn là ở nơi như thế này nữa chứ..." Thời Kim Lam thấy cô ta sắp chết đến nơi mà còn giả bộ thì chỉ biết giật khóe miệng. Tuy nhiên, cô cũng muốn thu thập thêm manh mối thông qua cô ta nên đành nhắc nhở một cách máy móc: “Xin hãy tuân thủ nội quy thư viện, nếu có ai không tuân thủ và gặp nguy hiểm đến tính mạng thì thư viện sẽ không chịu trách nhiệm.”

Giọng điệu của cô vẫn rất cứng nhắc, nhưng đã không còn quái lạ như lúc nãy nữa.

Hiện tại Thiến Thiến chỉ muốn tắm rửa, chứ đâu muốn bôi muối khắp người. Nhưng cô ta còn chưa lên tiếng thì người trợ lý đã vội bước tới và bảo chuyên viên trang điểm đổ ít muối cho mình bôi vào lòng bàn tay ngứa ngáy, ẩm ướt.

Những tỉnh thể màu trắng rơi vào lòng bàn tay ẩm ướt của ông ta nhanh chóng bị hòa tan thành nước muối. Chẳng biết là do muối ăn có hiệu quả thật hay đó chỉ là tác dụng tâm lý mà quả thật lòng bàn tay ông ta đã không còn ngứa nữa.

Ông ta không đợi Thiến Thiến từ chối hay đồng ý, mà trực tiếp trét muối ăn lên cánh tay đỏ ửng vì bị cô ta gãi luôn, “Nếu thư viện đã yêu cầu thì chúng ta cứ tuân thủ đi.

Những hạt màu trắng bắt đầu tan ra trên cánh tay ướt đẫm của Thiến Thiến. Cô ta đau đớn hít vào một hơi, sau đó dứt khoát giật phắt tay về.

Dù vậy, nước muối vẫn kịp thấm vào lớp da khiến cô ta đau đớn tới độ chảy nước mắt. Tuy nhiên chẳng hiểu vì sao mà cơn ngứa khôn nguôi kia đã biến mất.

Câu chửi mắng đã tới cổ họng nhưng lại bị Thiến Thiến nuốt ngược trở vê. Thợ quay phim cũng vội vàng tới xin muối ăn, còn bảo: “Nói mới thấy lạ chứ, từ nãy tới giờ tay tôi cứ ngứa ngáy suốt. Muối có thể khử độc, bôi vào sẽ không ngứa nữa.”

Ông ta đưa máy quay cho trợ lý, sau đó bắt đầu bôi muối ăn lên ngón trỏ đỏ ửng của mình, và quả nhiên cơn ngứa ngáy đã tiêu tan. Thợ quay phim cảm thán: “Muối đúng là thứ tốt nhất. Thiến Thiến, không ai biết trong thùng nước xối lên người cô lúc nãy có gì đâu, vì vậy tốt nhất là nên tuân thủ quy tắc, bôi nước muối khắp người đi. Để Nghiên Nghiên đi vào nhà vệ sinh với cô ấy, bọn tôi sẽ đợi ở đây."

Có lẽ là vì muối đã có hiệu quả thật nên Thiến Thiến không còn kháng cự phương pháp không đáng tin này như trước nữa. Cô ta lại nghĩ nếu vào nhà vệ sinh thì có thể lau người và thay đồ, thế là lập tức gật đầu rồi nói với chuyên viên trang điểm: “Nghiên Nghiên, em lấy một bộ quần áo mới giúp chị.”

Trong lòng chuyên viên trang điểm tức sôi máu khi bị Thiến Thiến nghiễm nhiên coi như người hầu, thế nhưng cô ta lại chẳng dám cãi lời, vội vàng lấy váy mới và khăn từ chiếc túi đen khổng lồ của người trợ lý.

Thiến Thiến bỗng nhiên quay đầu hỏi Thời Kim Lam: “Cho hỏi nhà vệ sinh ở đâu vậy ạ?” Thời Kim Lam: ”...” Cô cũng đâu có biết. Nhưng đương nhiên hiện tại cô không thể không biết. Thời Kim Lam chậm chạp bước ra khỏi góc tối và đi về phía lầu cầu thang. Chuyên viên trang điểm rất sợ cái cô nhân viên công tác chưa rõ có phải boss hay không này, vì vậy cô ta lập tức nói với trợ lý: “Anh Cường, em thấy hơi sợ, các anh có thể đi cùng bọn em và chờ bên ngoài nhà vệ sinh được không?”

*xx** 1 1 1 *xx**
Bình Luận (0)
Comment