Vô Hạn Lưu: Cả Lớp Điên Cuồng Tìm Đường Chết (Dịch Full)

Chương 62 - C62

c62 c62c62

CHƯƠNG 62: Thế giới hiện thực (4)

Tống Dư Ngộ và Thời Kim Lam ngoan ngoãn thuật lại cuộc trò chuyện với chàng trai sáng nay, nhưng các cô đều ăn ý không nhắc tới chuyện về thế giới ác mộng. Hay nói đúng hơn thì cả hai đều rất bất ngờ về vụ án của người chơi có tâm lý trả thù xã hội thế này. Trước đây bọn họ đã từng tìm kiếm thông tin về thế giới ác mộng trên mạng nhưng không thấy, thậm chí các cô còn cảm thấy không thể nói chuyện về trò chơi ra ngoài.

Nếu muốn nói thì phải bàn bạc lại thật kỹ.

Sau khi cảnh sát hỏi chuyện xong thì hai người rời khỏi văn phòng. Thậm chí các cô còn tìm một góc để kiểm tra sau cổ của nhau, đúng lúc Vưu Tri Vi và Tư Văn bước xuống cầu thang. Hai người liếc mắt nhìn nhau, sau đó định thu lại bước chân, nhưng Thời Kim Lam lại tức giận trợn mắt, “Bước xuống!”

Tiếng bước chân lớn như vậy mà thu chân gì chứ?

Vưu Tri Vi mỉm cười trêu chọc, cô ấy vịn tay lên cầu thang bước xuống dưới, sau đó ôm tay cô thắc mắc: “Xinh Đẹp gọi hai cậu lên văn phòng làm gì thế?”

Thời Kim Lam mím môi, “Có chuyện rồi."

Tư Văn nhận ra sự kỳ lạ trong lời cô nói nên cũng vội bước xuống cầu thang. Bốn người tụ tập trong cái đình nghỉ chân bên cạnh khu giảng dạy. Tống Dư Ngộ tóm tắt những chuyện xảy ra lúc sáng rồi kiểm tra sau cổ hai người còn lại, phát hiện không có hình xăm hồn ma. “Mình phải nhắn tin bảo các bạn trong lớp cũng kiểm tra mới được.” Vưu Tri Vi lôi điện thoại ra, nhắn tin thông báo vào nhóm lớp. Thật ra cô ấy không sợ tin nhắn trong nhóm sẽ bị lộ ra ngoài, đầu tiên là vì trong lớp không có ai rảnh rỗi như vậy, thứ hai là vì thế giới ác mộng có khả năng xóa lịch sử tìm kiếm của bọn họ, vậy có lẽ nó cũng có khả năng theo dõi cuộc trò chuyện giữa họ.truyenggg.com- Chỉ 1000 đồng/ngày đọc tất cả Kho 1000++ truyện dịch miễn phí !

Chẳng mấy chốc, cả lớp đã trả lời tin nhắn rằng không có ai có hình xăm hồn ma sau cổ.

Thời Kim Lam mở ứng dụng thế giới ác mộng ra để đăng bài việt nặc danh lên diễn đàn.

[Wì sao sau cổ lại xuất hiện hình xăm hồn ma?]

Quyền hạn của người chơi mới có hạn, vì vậy cho dù có vài người trả lời nhưng hầu hết đều là những dấu chấm hỏi đây thắc mắc. Thời Kim Lam tải lại trang, khi nhìn thấy bình luận mới nhất thì không khỏi giật mình.

[Lầu 6 (666): Thông thường thì sau cổ người chơi sẽ không xuất hiện hình xăm hồn ma, chỉ có những người chơi mới lọt vào bảng xếp hạng người chơi tên đỏ thì mới có hình xăm này thôi. Chủ thớt là lính mới vừa lọt vào bảng xếp hạng người chơi tên đỏ hả? Cho xin tọa độ được không]

Thời Kim Lam: “...'

Cạn lời thật, sao ở đây cũng thấy 666 vậy, cô lại vào thế giới ác mộng à?

Thời Kim Lam không trả lời bình luận này, cô mở bảng xếp hạng mà trước đó mình đã xem ra và tìm thấy một bảng xếp hạng có nền màu máu. Bên trên bảng xếp hạng đê một dòng chữ lớn trông vô cùng nghênh ngang...

Người chơi tên đỏi

Bảng xếp hạng người chơi tên đỏ được sắp xếp từ cao xuống thấp dựa trên số mạng người đã chết dưới tay người chơi. Hiện tại người đứng đầu bảng xếp hạng người chơi tên đỏ là người chơi số 4444, đây là một người chơi cấp Thân.

Khi nhìn thấy bảng xếp hạng này, đặc biệt là con số được ghi chú sau tên người chơi, mí mắt Tư Văn giật giật, người chơi số 4444 đã giết hơn 900 người. Nếu con số kia là thật thì quả thực người này là một tên sát nhân điên cuồng!

Mặc dù anh ta đúng là người chơi lâu năm, nhưng cho dù có gặp nguy hiểm trong trò chơi thì cũng không thể giết được nhiều người đến thế. Vì vậy chỉ có một lý do duy nhất mà thôi, đó là anh ta đã cố tính lên cơn giết người trong trò chơi.

Bốn người ngẩng đầu lên, nhìn thấy sự kiêng dè trong mắt nhau. Sau đó bọn họ lại nhìn xuống cái tên cuối cùng trong bảng xếp hạng, thấy số lượng người chết dưới tay người chơi tên đỏ đứng thứ 100 được hiển thị là 44. Vưu Tri Vi chỉ tay vào tên người chơi màu xám ở cuối bảng xếp hạng, hỏi: “Còn người này thì sao?”

Nhưng cô ấy vừa dứt lời thì ngón tay đã vô tình chạm vào màn hình, tức thì có một dòng chữ “người chơi này đã tử vong” hiện ra bên trên tên người chơi.

Thời Kim Lam nghĩ ra gì đó, vội vàng tìm kiếm những cái tên người chơi màu xám trong bảng xếp hạng và tìm thấy 6 người. Người có thứ hạng cao nhất trong số sáu người đã từng đứng hạng 74 và giết 141 người, còn người thấp nhất chính là người Vưu Tri Vi vừa nói, đứng hạng 92 và đã giết 49 người.

Chỉ với một con số trong trò chơi thì bọn họ không thể đoán được kẻ đã cầm dao giết người trong thế giới thật là ai trong sáu người nêu trên. Nếu muốn biết nhiều thông tin hơn thì bọn họ phải lấy được điện thoại của anh ta, nhưng hiển nhiên đó là chuyện bất khả thi. Thời Kim Lam quay lại diễn đàn, trả lời bình luận của 666.

[Chủ bài viết (Nặc danh): Người chơi tên đỏ là cái gì? Có thể giải thích kỹ hơn không? @666]

Cô phớt lờ dòng tin muốn xin tọa độ của đối phương. [Lầu 27 (666): Cách chủ thớt trả lời làm tôi nhớ tới một người bạn @54088]

Thời Kim Lam: “..."

Thời Kim Lam lạnh mặt gõ chữ.

[Chủ bài viết (Nặc danh): 54088 là ai?]

[Lầu 33 (666): Thôi được rồi, hình như không phải chủ thớt.] [Lầu 35 (666): Nếu người chơi bình thường giết chết hơn 3 người thì sẽ trở thành người chơi tên đỏ, chỉ cần giết đủ nhiều người thì sẽ lọt vào bảng xếp hạng người chơi tên đỏ. Bạn nhỏ, nếu chán sống rồi thì gửi tọa độ cho tôi nhé, tôi nhất định sẽ tiễn bạn lên đường một cách sung sướng] - Bản edit thuộc quyền sở hữu của tytnovel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng tgt.

[Chủ bài viết (Nặc danh): ... Bạn cũng là người chơi tên đỏ à?]

[Lầu 44 (666): Vì dân trừ hại thì sao có thể gọi là người chơi tên đỏ được? Tôi chỉ giết người chơi tên đỏ thôi] Thời Kim Lam: “...'

Nghe chính nghĩa dữ chưa kìa.

Cô không trả lời 666 nữa, nhưng trong lòng đã rõ ràng hơn, rằng quả thật có một số người chơi đã trở nên cực đoan vì trò chơi. Hiển nhiên tâm lý của chàng trai mà họ gặp lúc sáng rất bất thường, chỉ là không biết vì sao anh ta lại lọt vào bảng xếp hạng người chơi tên đỏ? Chẳng lẽ là vì bị trò chơi ảnh hưởng tiêu cực đến tâm lý, không thể chịu nổi áp lực quá lớn nên đã chọn trả thù xã hội, sau đó tự sát? Bốn người im lặng chốc lát, sau đó Tư Văn đột nhiên lên tiếng: “Có tin về thị trấn Ngọc Tùng này!”

Chuyện này đã thu hút sự chú ý của ba người còn lại. Tư Văn nhanh chóng chia sẻ bài báo vào nhóm lớp.

Thời Kim Lam ấn mở rồi đọc nhanh như gió.

Tựa đề của bài báo là...

Cục công an thành phố Yển triệt phá đường dây buôn bán phụ nữ.

Trong bài viết có ảnh cả trăm người đàn ông bị còng tay, gương mặt bị làm mờ. Bên dưới còn liệt kê 39 cái tên của những người phụ nữ bị lừa bán mà cảnh sát đã cứu được.

Bởi vì những người này chỉ mới bị bắt nên mọi chuyện vẫn chưa được điều tra rõ ràng, nhưng trong thông báo của chính phủ có nhắc tới án hình sự. Khu bình luận vô cùng hỗn loạn, chẳng mấy chốc đã có người nhớ tới bài báo trước đây về thị trấn Ngọc Tùng.

Vưu Tri Vi thở hắt, “Xem ra bọn cặn bã kia đã bị bắt hết rồi!"

Mặc dù bức ảnh trong bài báo đã được làm mờ, nhưng bọn họ vẫn có thể nhận ra vài gương mặt quen thuộc trong số đó.

Tư Văn càng nghĩ thì càng thắc mắc nhiều hơn, anh ấy nói: “Màn chơi hiện thực là những sự kiện có thật à?”

Có những người vốn dĩ đã chết trong màn chơi nhưng trong hiện thực thì lại không, thị trấn Ngọc Tùng và núi Ngọc Tùng cũng không bị đốt cháy, thậm chí bài báo còn chẳng hề nhắc tới chuyện mê tín dị đoan.

Tống Dư Ngộ giương mắt nhìn lên, nói: “Mình nghĩ có lẽ là trò chơi đã lấy cảm hứng từ chuyện xảy ra trong thực tế và chuyển thể nó thành một màn chơi.”

“Vậy thực chất lũ quái vật và các sự kiện siêu nhiên mà chúng ta đã gặp chỉ là những thứ trong trò chơi thôi ư?” Tư Văn lại hỏi.

Anh ấy cảm thấy màn chơi thị trấn Ngọc Tùng vô cùng mâu thuẫn, rõ ràng được đánh dấu là màn chơi hiện thực nhưng lại xuất hiện vô số những thứ không nên tôn tại, ví dụ như mấy cái xác đã chết nhưng vẫn có thể hoạt động, hay lại như những hồn ma. Nghĩ tới đây, anh ấy chợt đưa mắt liếc nhìn chiếc vòng hồng ngọc trên cổ tay trái của Thời Kim Lam.

Thời Kim Lam đứng dậy nói: “Có lẽ không chỉ như vậy đâu. Các cậu cảm thấy nguồn gốc của trò chơi thế giới ác mộng là từ đâu?”

Với trình độ khoa học kỹ thuật của con người hiện nay thì không thể sáng tạo ra một trò chơi như thế giới ác mộng được. Và mục đích của thế giới ác mộng là gì khi liên tục săn bắt người chơi mới?

Để vượt ải ư?

Nhưng nếu người chơi vượt ải, thế giới ác mộng không những không được lời mà còn phải trao thưởng. Như vậy không đúng với quy tắc lợi nhuận của một trò chơi. Nếu thế điểm mấu chốt là...

Khán giả.

Cho dù là trò chơi hay người chơi thì mục đích tôn tại của họ đều là để phục vụ cho người xem. Khán giả có thể trao thưởng cho người chơi thông qua trò chơi, và đương nhiên trò chơi cũng có thể nhận tiền lời từ khán giả.

“Có lẽ thế giới ác mộng tới từ một chiêu không gian khác, nơi có một phần nào đó trùng lặp với thế giới của chúng ta, vì vậy cho nên mới có những thứ siêu nhiên như vậy.” Cô giơ tay lắc lư chiếc vòng hồng ngọc, thấy ma nữ mặc váy cưới đang ngủ thiếp ở bên trong.

Nếu màn chơi chỉ là hư ảo, vậy thì sự tôn tại của chiếc vòng hồng ngọc đã đủ chứng minh mối liên hệ giữa trò chơi và thế giới hiện thực.

Hơn nữa chắc chắn thế giới ác mộng đã xuất hiện từ rất lâu rôi. Nhiều năm trôi qua, có biết bao nhiêu người đã tham gia trò chơi, tất cả đâu thể đều là người bình thường trong xã hội được.

Trước mắt thì hiện tại trong bảng xếp hạng người chơi tên đỏ đã có sáu người tử vong. Và sau khi chết, người chơi sẽ không biến mất mà lại tôn tại trong thế giới hiện thực dưới một hình thức khác. Nếu vậy thì hình xăm hồn ma sau cổ của sáu người chơi tên đỏ ấy chắc chắn sẽ bị người khác để ý.

Thời Kim Lam nhìn sang Tống Dư Ngộ, “Đợi thi xong thì bọn mình đi tìm chú Chương đi.”

Chú Chương mà cô nói chính là học trò chơi ông nội Thời, đó cũng là một công nhân viên chức tận tụy với dân.

Tống Dư Ngộ gật đầu.

Lực lượng của bọn họ quá yếu ớt, hơn nữa cả lớp họ có nhiều người như vậy đều bị kéo vào thế giới ác mộng, có khi đã bị người khác theo dõi, sẽ dễ gặp nguy hiểm trong thế giới hiện thực.

Tư Văn và Vưu Tri Vi đều đồng ý. Cuộc thảo luận giữa bốn người cứ thế kết thúc. Bọn họ đang định tới căn tin ăn cơm thì điện thoại bỗng nhiên kêu lên, đồng thời âm thanh thông báo của hệ thống cũng vang lên bên tai bọn họ...

“Hệ thống thông báo: Thế giới ác mộng xin thông báo với tất cả người chơi, trò chơi đã cập nhật phiên bản mới, mời người chơi nhanh chóng đăng nhập ứng dụng thế giới ác mộng để cập nhật phiên bản mới. Nếu người chơi không kịp cập nhật trước thời hạn thì hệ thống sẽ cưỡng chế cập nhật và đưa ra hình phạt trừ 3000 đồng tiên ác mộng.”

Bốn người nhìn nhau, trước đó bọn họ có vào ứng dụng thế giới ác mộng nhưng không nhìn thấy thông báo cập nhật phiên bản mới.

Nghĩ vậy, bọn họ đều mở điện thoại ra để đăng nhập vào ứng dụng thế giới ác mộng. Mới vừa vào, bọn họ đã thấy thông báo cập nhật. Tuy nhiên sau khi đọc vài lân, Tống Dư Ngộ và Vưu Tri Vi đều nhìn sang Thời Kim Lam bằng ánh mắt khó nói. Thời Kim Lam bị bọn họ nhìn như vậy thì vô cùng khó hiểu, nhưng đến khi đọc được thông báo cập nhật thì khóe miệng cô giật giật, trên trán như khắc rõ hai chữ “cạn lời” được viết hoa.

Cập nhật thế giới ác mộng phiên bản 2.1.1:

1, [Thay đổi] Thay đổi việc người chơi có thể giết chết NPC của trò chơi trong thời gian nghỉ ngơi.

Chi tiết những thay đổi: Xét thấy có người chơi nào đó đã giết chết NPC trong thời gian nghỉ ngơi dẫn đến việc màn chơi bị lỗi, công ty trò chơi đã quyết định sửa lỗi lại. Sau khi sửa chữa, giá trị sinh mạng của NPC sẽ bị khóa trong thời gian nghỉ ngơi, bất cứ nguyên nhân nào cũng không thể gây ra cái chết cho NPC. Thời Kim Lam làu bàu: “Ghim mình à! Chắc chắn là ghim mình rồi! Có chỗ báo cáo không? Mình không phục!” Tống Dư Ngộ cố nén tiếng cười, đưa ra một đề nghị vô cùng hợp lý: “Mình tin là cậu có thể tìm ra lỗi mới để quậy tiếp.” “Cố lên!” Vưu Tri Vi nắm tay lại cổ vũ. Tư Văn: “2” Mấy cậu đang nói gì mà sao mình không hiểu thế?

xx**% 62 xx**%
Bình Luận (0)
Comment