C64
C64C64
CHƯƠNG 64: Thế giới hiện thực (6)
Trước khi đi ngủ, Thời Kim Lam không những không thể giành lại chiếc gương trang điểm từ tay ma nữ mặc cưới mà còn bị cô ta mắng là ki bo, ngu ngốc, cô nghe mà muốn trợn mắt tới nơi.
Cô đành kiểm tra thuộc tính của gương đồng, phát hiện thứ này còn không uy tín hơn cả chiếc vòng hồng ngọc, bởi ngay cả cấp bậc vật phẩm cũng là dấu chấm hỏi. Thời Kim Lam xem một lúc mà trên đầu mọc đầy dấu chấm hỏi, nhiều đến mức có thể bao vây quanh người ma nữ mặc váy cưới luôn.
Cũng bởi vậy cho nên cô càng muốn giành gương trang điểm lại, thay vì nhận lấy cái thứ trông thì đẹp mà vô dụng này. Tuy nhiên ngay khi nhận thấy cô có ý định tịch thu gương trang điểm của mình, ma nữ mặc váy cưới lập tức nghiêng đầu, ôm gương trang điểm chui tọt vào vòng hồng ngọc, trông dáng vẻ khốn nạn như muốn nói “Cô đừng hòng giành được bảo bối từ tay tôi”.
Thời Kim Lam lười chấp nhặt với cô ta, thế là trùm chăn đi ngủ.
Còn lâu mới có điểm thi. Sau cơn giận dữ, mọi người cũng dần bình tĩnh lại và hòa mình vào đời sống học tập cấp ba đầy căng thẳng.
Mấy ngày tiếp theo đều rất nhàn nhã. Thời Kim Lam và Tống Dư Ngộ còn nghe Liễu Thính nhắc tới sự kiện người chơi tên đỏ ở công viên.
Bộ phận tác chiến thế giới ác mộng đã điều tra được anh ta đã tham gia trò chơi từ ba năm trước, hơn nữa còn là tham gia dưới hình thức cơ thể. Lúc đó anh ta cũng học lớp 12, bố mẹ anh ta cứ tưởng con mình gặp chuyện nên từng báo án nhưng vẫn không tìm được, sau cùng kết luận là đã mất tích.
Lần trên xe buýt chính là lần đầu tiên anh ta rời khỏi màn chơi sau ba năm.
Nhưng điều bất ngờ nhất lại là khi anh ta xuất hiện trên xe buýt thì id người chơi của anh ta đã chuyển sang màu xám rồi, điều này đồng nghĩa với việc anh ta đã chất.
Phát hiện mới khiến bộ phận tác chiến thế giới ác mộng nháo nhào cả lên.
Trong tài liệu điều tra hiện tại của bộ phận tác chiến thế giới ác mộng, nếu người chơi tham gia trò chơi dưới hình thức ý thức tử vong thì ở thế giới hiện thực, cơ thể của người đó cũng sẽ tử vong ngoài ý muốn vì tai nạn giao thông. Còn với người chơi tham gia trò chơi dưới hình thức cơ thể thì sẽ hoàn toàn mất tích, chưa từng xuất hiện trường hợp ngoại lệ.
Trong khi đó, sự kiện kể trên đã cho thấy có khả năng thế giới ác mộng đã có thay đổi nào đó mà người chơi không biết. Có lẽ sự thay đổi này chưa được hệ thống thông báo hoặc sẽ không bao giờ được hệ thống thông báo cho người chơi.
Sáng thứ sáu có điểm thi, Thời Kim Lam thành công đè bẹp chú cá thánh học và giành lấy “ngai vàng” nhất khối nhờ chênh lệch 2 điểm mỏng manh.
Chiều thứ bảy chỉ có 3 tiết nên tan học vào lúc hơn 5 giờ chiều. Khi Thời Kim Lam và Vưu Tri Vi cùng nhau quay về ký túc xá thì phát hiện hai cô bạn cùng phòng còn lại đã nằm trên giường và bước vào khu vực nghỉ ngơi của thế giới ác mộng dưới hình thức ý thức. Mỗi người chơi đều có thể tự do lựa chọn màn chơi tiếp theo của mình, cũng bởi vậy nên các bài viết mua bán “bí kíp” vượt ải trên diễn đàn rất hot. Sau khi đàm phán giá cá trong diễn đàn xong, người chơi có thể đến cửa hàng ác mộng để giao dịch trong khu giao dịch tự do. Nhưng có thể mua được hướng dẫn vượt ải chất lượng hay không thì phải tùy vào vận may của mỗi người chơi. Dù sao chuyện này vốn đã trái với quy tắc trò chơi của thế giới ác mộng, đương nhiên cửa hàng ác mộng không thể bảo đảm uy tín cho mỗi giao dịch.
Vưu Tri Vi đã thuê được nơi sinh hoạt cho cả lớp. Sau khi trao đổi với bộ phận tác chiến thế giới ác mộng, Liễu Thính đã sắp xếp một nhân viên tiếp thị cho mỗi học sinh trong lớp và tiết lộ cho bọn họ rằng tốt nhất không nên lập nhóm vượt ải quá ba người, nếu không sẽ kích hoạt cơ chế giết người ẩn trong màn chơi...
Trò chơi sẽ ép những người cùng nhóm phải tàn sát lẫn nhau, ví dụ như mấy trò lựa chọn khốn kiếp rằng chỉ một người trong hai người được sống.
Dự định của Liễu Thính khá đơn giản, cô ấy sẽ sắp xếp một thành viên của bộ phận tác chiến thế giới ác mộng cùng cấp tham gia trò chơi với bọn họ. Đây cũng là phương pháp mà bọn họ đã áp dụng với những người chơi bình thường trước đó. Cách này có thể bảo đảm an toàn tuyệt đối cho người chơi bình thường, đồng thời cũng giúp mọi người có thể thích nghi với trò chơi. - Bản edit thuộc quyền sở hữu của tytnovel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng tgt.
Vốn dĩ Thời Kim Lam muốn lập nhóm hai người cùng Tống Dư Ngộ, nhưng sau khi nghĩ lại thì cô không nói chuyện này với Liễu Thính. Dù sao thì các cô vẫn chưa loại trừ khả năng bọn họ là boss trốn từ màn chơi ra, lỡ đâu bị bộ phận tác chiến thế giới ác mộng hoài nghi thì việc học sẽ bị trì hoãn mất.
Sau khi bước vào khu vực nghỉ ngơi của thế giới ác mộng, Thời Kim Lam gặp gỡ nhân viên tiếp thị của mình. Đó là một cô gái trông chỉ tâm hai mươi mấy tuổi, có mái tóc ngắn gọn gàng tên là Tiểu Giang.
Bộ phận tác chiến thế giới ác mộng đã sàng lọc và lựa chọn màn chơi lần này giúp bọn họ. Đó là một màn chơi có mức độ nguy hiểm thấp, tỉ lệ vượt ải cao, rất phù hợp với người chơi mới.
Còn mười phút nữa Thời Kim Lam sẽ phải vào màn chơi, vì vậy sau khi lập nhóm thành công, cô vào khu vực chờ trước, chuẩn bị mở màn chơi.
Đây cũng là màn chơi thứ ba của Tiểu Giang, nhưng cô ấy theo học ngành điều tra hình sự và đã được huấn luyện chuyên nghiệp ở bộ phận tác chiến thế giới ác mộng, vì vậy cả tâm lý và các năng lực khác đều tốt hơn người chơi bình thường.
Cô ấy cứ tưởng Thời Kim Lam sẽ căng thẳng lắm nên định vào khu vực nghỉ ngơi sẽ an ủi cô. Kết quả vừa nghiêng đầu sang thì lại cô ấy lại thấy chẳng biết từ lúc nào Thời Kim Lam đã lấy điện thoại ra, khe khẽ học từ vựng.
Tiểu Giang: “...”
Tròng mắt Tiểu Giang chấn động, đây là tố chất tâm lý của học sinh cấp ba thời nay à?
Nhớ năm ấy khi học lớp 12, cô ấy toàn dành cuối tuần để xem phim, chỉ cần được nghỉ thì chắc chắn sẽ không đụng vào sách vở.
Giai điệu “Chúng ta không giống nhau, chúng ta không giống nhau” không ngừng lặp đi lặp lại trong đầu cô ấy. Thời Kim Lam đã phát hiện cô ấy nhìn mình, nhưng vì không nghe thấy cô ấy lên tiếng nên cô cũng không lãng phí thời gian nói chuyện. Chỉ chốc lát mà mười phút đã trồi qua. Bước vào giai đoạn đếm ngược, tiếng bánh răng chuyển động quen thuộc lại vang lên. Sức ép của không gian và thời gian dồn nén đầu cô, khiến trời đất xoay chuyển điên cuồng. Trong cơn choáng váng, cô nghe thấy tiếng cười hì hì đầy vui vẻ khi thấy người khác gặp nạn của bé Ác Mộng.
“Tiếc quá à, màn chơi mà người chơi số 54088 chọn đã đủ người rồi. Hệ thống sẽ tự quyết định nhiệm vụ ngẫu nhiên cho bạn, xin hãy chờ nhé...
Thời Kim Lam: “..."
Đậu má, sao trước đó cô không biết màn chơi có thể đủ số lượng người tham gia nhỉ? Quy tắc trò chơi làm gì có vụ này đâu!
Lửa giận sôi trong lòng nhưng cô chẳng biết trút vào đâu, tiếng cười hì hì của bé Ác Mộng cứ vang lên không ngừng. Sau khi năm giây đếm ngược kết thúc, bé Ác Mộng lại lên tiếng. “Đã chọn được màn chơi ngẫu nhiên. Chúc mừng người chơi 54088 đã mở màn chơi mức độ khó “Bảy ngày bảy đêm, chi tiết màn chơi như sau...”
[Tên màn chơi: Bảy ngày bảy đêm]
[Loại hình: Sinh tôn trong môi trường kinh di]
[Độ khó: Khó]
[Thời hạn: 168 tiếng]
[Giới thiệu nhiệm vụ: Bạn tên Trương Thư Đình. Hôm nay là ngày 4 tháng 4, bạn đi du lịch tự túc ở huyện Thanh Khoa cùng bạn bè. Bạn nghe nói trên núi có hươu thần rất đẹp nên muốn lên núi chụp ảnh, nhưng vì bất ngờ gặp bão giữa đường nên bạn đành ở lại một căn biệt thự trong núi...]
[Chi tiết nhiệm vụ: Chưa kích hoạt] Đùng đoàng!
Tiếng sấm rên vang xuyên qua tâng lớp mây đen. Tia chớp rạch ngang bâu trời, để lại những tiếng điện giật vang lên xoèn xoẹt. Chiếc đèn chùm hoa lệ trên trân biệt thự đột nhiên bật sáng, chiếu rọi luông sáng chói mắt. Cô cụp mắt, giơ tay xoa bóp huyệt thái dương để xoa dịu cơn choáng đầu, sau đó ngẩng đầu quan sát tình hình xung quanh.
Đúng như phần giới thiệu nhiệm vụ đã viết, hiện tại cô đang ngồi trên một chiếc ghế giữa phòng khách biệt thự rộng lớn. Chiếc ghế được làm từ gỗ đỏ nên vừa cứng vừa lạnh, cô ngồi mà thấy ê cả mông.
Bên cạnh cô là một cô gái tóc dài mặc váy kaki, trên đùi là một chiếc túi màu hồng nhạt.
Khi Thời Kim Lam nhìn sang, cô ta cũng trùng hợp quay đầu lại và nở nụ cười tươi rói. Cô gật đầu đón nhận sự thân thiện của cô gái tóc dài.
Cô đang định nhìn sang bên cạnh cô gái tóc dài thì đột nhiên cảm thấy có một ánh mắt nhìn chằm chằm mình. Thế nên cô bất giác quay đầu, đối diện với cái nhìn của Tống Dư Ngộ.
Thời Kim Lam: “...'
Cô lập tức quan sát xung quanh phòng, thấy trong phòng có tổng cộng tám người kể cả mình, nhưng không có Tiểu Giang.
Cô lại quay đầu liếc nhìn Tống Dư Ngộ, nhận ra anh muốn nói nhân viên tiếp thị phụ trách anh cũng đã biến mất.
Hiển nhiên chuyện này có liên quan tới việc bé Ác Mộng vui vẻ lựa chọn màn chơi ngẫu nhiên giúp cô trước khi cô tiến vào màn chơi mới. Xem ra Tống Dư Ngộ cũng đã gặp phải chuyện tương tự cô. Hồn ma ngu ngốc kia đã âm thâm tách cô và Tiểu Giang ra à? Nhưng sao nó còn dám để cô và Tống Dư Ngộ đi cùng nhau vậy? Muốn chất thêm một lân nữa à?
Vô số suy nghĩ nảy ra trong đầu Thời Kim Lam, nhưng tất cả đều là suy nghĩ có nên bắt bé Ác Mộng làm thức ăn cho ma nữ mặc váy cưới hay không, cô nghĩ cục cưng thối nhà mình sẽ vui lắm.
Dường như ma nữ mặc váy cưới hiểu được suy nghĩ của cô nên đã bơi một vòng trong vòng hông ngọc, không ngừng thúc giục cô mau chóng dâng bé Ác Mộng tới miệng cô ta đi.
Thời Kim Lam không thèm quan tâm cô ta.
Hiển nhiên tất cả những người đang ngồi trong phòng khác lúc này đều là người chơi, mọi người quan sát đều đang những người còn lại bằng ánh mắt cảnh giác. Trên mặt Thời Kim Lam và Tống Dư Ngộ là mặt nạ mà hai người đã mua bằng 3000 đồng tiền ác mộng. Chiếc mặt nạ này có thể hoạt động cơ mặt vô cùng linh hoạt, đủ để lừa gạt những người khác.
Bọn họ cũng muốn thay đổi toàn cơ thể mình, nhưng lớp da có giá thấp nhất cũng phải tới mười nghìn đồng tiền ác mộng, quá đắt. Bọn họ bèn hạ tiêu chuẩn xuống, lựa chọn một chiếc mặt nạ trông có vẻ ổn nhất. Đợi sau này khi có nhiều tiên hơn thì chắc chắn bọn họ sẽ mua 180 lớp da để khi mỗi màn chơi đeo một cái.
Không ai lên tiếng nói chuyện trước, trong phòng khách rộng lớn, sáng sủa chỉ có tiếng mưa gió bão bùng phát ra từ bên ngoài cửa sổ, thỉnh thoảng lại có tia chớp sáng lên và tiếng sấm đùng đoàng.
Có lẽ là vì trong phòng sáng đèn nên các người chơi đều to gan hơn, bọn họ chỉ thấy mưa gió lạnh lẽo chứ không hề cảm nhận được hai chữ “kinh dị” của màn chơi. Sau vài phút im lặng, cuối cùng trong số tám người cũng có một người cảm thấy không thể tiếp tục như vậy nên tiếng trước, đó là một người đàn ông lịch thiệp đeo kính gọng bạc, “Hay chúng ta cùng giới thiệu sơ qua vê bản thân nhé? Tôi trước, tôi tên là Thiệu Anh.”
Ông ta chỉ nói tên mình, nhưng khả năng cao là tên giả, cũng có thể đó là tên của nhân vật mà ông ta sắm vai. Những người còn lại nghe vậy thì cũng lần lượt nói tên của mình, đến Thời Kim Lam và Tống Dư Ngộ đều nói tên nhân vật trong trò chơi của mình ra.
Xong xuôi, người đàn ông lịch thiệp lại nói: “Trước khi vào màn chơi, tôi đã mua hướng dẫn vượt ải rồi. Đại khái thì đây là một màn chơi loại hình kinh dị, mỗi tối đều có quái vật xuất hiện giết người, còn ban ngày thì vô cùng an toàn.”
Nói rồi ông ta cúi đầu xem đồng hồ trên tay, “Hiện tại đang là bốn giờ chiều, còn khoảng hai tiếng nữa thì trời sẽ tối. Chúng ta phân công nhiệm vụ đi, trước tiên cứ đi dạo quanh biệt thự một vòng để tìm cách kích hoạt nhiệm vụ cốt truyện trước, được chứ?”
Tuy nghe như ông ta đang thương lượng, nhưng thật ra ông ta đã sắp xếp hết mọi chuyện. Vì nội dung hợp lý, không động chạm tới lợi ích của bất cứ người chơi nào nên không có ai phản đối.
Mọi người không phải lính mới. Kênh thế giới trong khu vực nghỉ ngơi của thế giới ác mộng và diễn đàn trong ứng dụng đều cho thấy tâm quan trọng của hướng dẫn vượt ải đối với người chơi, vì vậy đa số người chơi sẽ tìm cách lấy được hướng dẫn vượt ải trước khi tiến vào màn chơi. Trong số những người đang có mặt ở đây, dường như ai cũng có hướng dẫn vượt ải, chỉ trừ Thời Kim Lam và Tống Dư Ngộ là hai kẻ xen vào giữa chừng.
Có vẻ người đàn ông lịch thiệp rất quen với việc lãnh đạo, thấy không ai phản đối nên ông ta nói ngay: “Vậy tôi phân công nhé. Trùng hợp là chúng ta có bốn nam bốn nữ, tôi kiến nghị chia thành nhóm một nam một nữ. Hai người cùng hành động thì sẽ an toàn hơn, hơn nữa còn có thể giúp đỡ những người chơi nữ dễ dàng hơn.” Nhưng ông ta chỉ mới dứt lời thì đã có một chàng trai nhuộm tóc màu cam như mào gà trông vô cùng nổi bật cười mỉa mai, “Tôi không có ý kiến về những gì ông nói trước đó, nhưng “giúp đỡ những người chơi nữ dễ dàng hơn” là sao cơ? Tôi nợ bọn họ chắc? Hoặc là tôi lập nhóm với một người chơi nam, hoặc là tôi đi một mình, đừng có bắt tôi phải gánh tại”
Anh ta đút hai tay vào túi quần, trên tai đeo bảy, tám chiếc khuyên tai bằng bạc, thời trang phá cách trông vô cùng nổi bật, tuy nhiên không phù hợp để tham gia trò chơi.
Bốn người chơi nữ bao gồm cả Thời Kim Lam đồng loạt quay đầu nhìn anh ta, sắc mặt ba cô gái còn lại thoáng qua vẻ phẫn nộ. Nhưng Thời Kim Lam không rảnh hơi tức giận chỉ vì vài câu nói, cô lạnh lùng bảo: “Biết kiểu người nào sẽ chết sớm nhất trong game kinh dị không?”
Chàng trai tóc mào gà nghe thấy lời nói mỉa mai của cô thì lập tức trừng mắt nhìn sang.
Thời Kim Lam ung dung nói tiếp: “Chính là kiểu người luôn cho mình là nhất, sau đó lựa chọn đi một mình ấy.” Cô gái tóc dài ngồi bên cạnh cô vốn còn đang tức giận, nhưng sau khi nghe cô nói vậy thì lại bật cười khúc khích, phụ họa: “Đúng ha, kịch bản phim truyện toàn thế thôi.
Tuy hai người không chỉ đích danh, nhưng ai cũng hiểu bọn họ đang ám chỉ chàng trai tóc mào gà. Thay vì đắc tội người chơi khác, những người còn lại đều lựa chọn giữ im lặng. Chàng trai tóc mào gà buột miệng chửi tục, sau đỏ giơ ngón trỏ chỉ về phía bọn cô, “Mạnh miệng cỡ đó thì hai cô đi với nhau đi! Sau này đừng có la cứu mạng đấy!” Thời Kim Lam nhún vai, “Yên tâm, nếu anh la thì chắc chắn tôi sẽ giả điếc.”
Thấy chàng trai tóc mào gà nổi giận, Thiệu Anh vội vàng đứng dậy hòa giải, “Thôi đừng cãi nữa! Đừng cãi nữa mài Cốt truyện màn chơi lân này đâu phải chém giết nhau đâu, quái vật còn chưa xuất hiện mà chúng ta đã nội chiến trước rồi.”
Cô gái tóc dài trợn mắt, nhưng không nói gì nữa.
Thời Kim Lam cũng im lặng.
Chuyện đã tới nước này, đương nhiên mọi người sẽ không chịu chia nhóm theo kiến nghị của người đàn ông lịch thiệp nữa. Bọn họ cũng không muốn rút thăm mà lựa chọn lập nhóm theo tự nguyện. Cô gái tóc dài chủ động mời Thời Kim Lam lập nhóm. Thời Kim Lam lập nhóm với ai cũng được, thấy cô gái tóc dài đã chủ động mời nên cô cũng không từ chối. Còn hai người chơi nữ còn lại trông cũng chỉ khoảng hai mươi mấy tuổi. Người đàn ông lịch thiệp vô cùng tinh tế ưu tiên phái nữ, đợi hai người bọn họ chọn nhóm trước. Vẻ mặt bọn họ trông có vẻ hơi do dự, dường như đang cân nhắc nên lập nhóm cùng ai.
Cô gái tóc dài khẽ buôn chuyện với Thời Kim Lam, “Mới nấy bị nói như vậy mà bọn họ còn muốn lập nhóm với mấy người kia hả?”
Cô ta vừa dứt lời, Thời Kim Lam đã thấy có một người chơi nữ nhìn sang Tống Dư Ngộ. Nhưng người này còn chưa kịp lên tiếng thì Tống Dư Ngộ đã thẳng thắn nói: “Tôi mắc chứng ám ảnh sợ xã hội, sẽ đi một mình.”
Mọi người: “...' *** 6A +*x*