€ 66
€ 66€ 66
CHƯƠNG 66: Bảy ngày bảy đêm (2)
Cô gái tóc dài lùi lại vài bước, Thời Kim Lam nhíu mày. Cô có thể nhận ra bóng người đẫm máu đó không phải ma quỷ, cũng chẳng phải quái vật, mà đó chính là cô gái mặc quần da ngồi bên cạnh cô gái tóc xoăn trước đó. Cô ta cố gắng bò dậy khỏi mặt đất, nhưng vì vũng máu lây lội dưới chân nên còn chưa đứng vững thì đã trượt té, máu sên sệt văng tung tóe khắp nơi.
Thời Kim Lam lùi lại hai bước để tránh máu tươi bắn lên người.
Cô gái mặc quần da thấy các cô thì lập tức bật khóc nỉ non. Nhưng bởi vì trên mặt dính quá nhiều máu nên chỉ cần cô ta há miệng thì sẽ nếm phải vị tanh, thế là cô ta vừa hoảng sợ vừa tủi thân. Máu tươi gân như phủ kín lớp gạch men sứ lát sàn. Cô gái mặc quân da càng giãy dụa muốn bò dậy thì máu tươi càng lan ra xa, trông y hệt một cái hồ đây máu.
Máu chảy từ trân nhà xuống. Cũng không biết có phải trước đó nó đã ngừng chảy hay không, giờ đây chỉ còn vài giọt rỉ xuống bồn rửa bát, tủ lạnh và vài nơi khác. Cả căn phòng bếp dính đây máu y như hiện trường giết người.
Thời Kim Lam cầm cây chổi đặt bên ngoài phòng bếp rồi tháo phần lông chổi quét nhà ra, sau đó giơ một đầu cán chổi cho cô gái mặc quần da. Cô ta mím chặt môi, run rẩy nắm lấy cán chổi rồi thất thểu bò ra khỏi phòng bếp.
Máu tươi chảy dọc theo quần áo cô ta và nhỏ giọt xuống cửa bếp. Những người khác nghe thấy tiếng động nên chạy tới và đều không khỏi sửng sốt khi thấy cảnh này. Cô gái tóc xoăn kêu lên, “Chuyện gì thế? Sao cô lại thành ra như vậy?” Cô gái mặc quân da, người đàn ông lịch thiệp và cô ta đã lập nhóm cùng nhau. Nhưng cô gái mặc quần da nói ban ngày an toàn, nếu ba người cùng ởđi thì hiệu suất sẽ thấp lắm, chi bằng tách nhau ra để đi tìm manh mối rồi tập hợp ở phòng khách vào lúc năm giờ.
Người đàn ông lịch thiệp không có ý kiến, cô gái tóc xoăn do dự một lát rồi cùng đồng ý. Vậy nên ba người đã tách ra ở tâng một, nhưng còn chưa kịp làm gì thì đã nghe thấy tiếng thét chói tai vang ra từ phòng bếp. Bọn họ nghe mà sợ run người, thế là vội vàng chạy tới đây. Nhưng sao cô gái mặc quần da giải thích được chứ? Cô ta ngã ngồi dưới đất, không ngừng nhổ ra từng ngụm nước miếng có lẫn máu tươi, mái tóc đẫm máu dính bết lại, trông cả người toàn là máu với máu.
Tống Dư Ngộ xách một xô nước từ phòng vệ sinh gân đó tới và xối nước từ trên đầu cô ta xuống. Dòng nước xối xả dội xuống người cô gái mặc quần da, chẳng mấy chốc đã rửa trôi máu tươi và để lộ gương mặt cô ta. Thấy máu loãng lan ra sàn nhà, cô gái tóc xoăn lập tức kêu lên, “Anh làm cái trò gì đấy? Máu chảy đầy phòng khách rồi này!”
Thời Kim Lam lạnh lùng lườm cô ta một cái, còn cô gái tóc dài lại chỉ thấy cạn lời, “Cả người cô ấy toàn là máu, phải rửa sạch đi đã thì mới nói chuyện với chúng ta được chứ.”
Câu nói này khiến sắc mặt cô gái tóc xoăn trở nên gượng gạo. Cô ta cảm thấy cô gái tóc dài đang cố tình mỉa mai mình, thế nên bất mãn nói: “Không phải là bên đó có nhà vệ sinh hả? Vào đó tắm rửa chẳng tốt hơn à?” Cô gái tóc dài vẫn muốn nói gì đó, nhưng cô gái mặc quân da mới bị dột nước nên bây giờ ho khù khụ. Có vẻ cô ta đã lại sức, giơ tay vịn tường vất vả đứng dậy, sau đó chẳng nói chẳng rằng bước nhanh vào nhà vệ sinh. Tiếng đóng cửa nặng nề vang lên, kế đó là tiếng xả nước. Cô gái tóc xoăn châm chọc: “Hình như cô ta chẳng mấy cảm kích mấy cô đâu.”
Người đàn ông lịch thiệp chỉ quan sát mọi chuyện mà chẳng lên tiếng. Chàng trai tóc mào gà và người đàn ông trung niên râu ria vẫn chưa xuất hiện, có vẻ bọn họ không quan tâm chuyện xảy ra dưới phòng khách.
Thời Kim Lam lười để ý cô gái tóc xoăn, cô đứng trên một chỗ vẫn còn sạch sẽ ở trước cửa bếp và nhìn vào trong. Lúc này trân nhà đã không còn rỉ máu nữa, vũng máu loang lổ dưới sàn cũng đã dần rút xuống cống thoát nước, nhưng mùi máu tươi nồng nặc vẫn đang bốc lên liên tục.
Cô gái tóc dài đứng phía sau cô nhón chân nhìn vào trong, thắc mắc: “Vụ này là giai đoạn hù dọa của trò chơi hả?”
Xả máu xuống người chơi đầu tiên bước vào phòng bếp, nhưng không gây ra tổn thương thực tế nào. - Bản edit thuộc quyền sở hữu của tytnovel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng tụt.
Thời Kim Lam nhớ lại vị trí khi nấy của cô gái mặc quần da và quan sát dấu bàn tay hỗn loạn dính trên tủ lạnh. Cô quay người đi lấy cây dù ở trên kệ ngoài cửa, sau đó đeo dép lê mới tinh bước vào phòng bếp, vịn lên chiếc dù chậm rãi đi từng bước.
Mọi người đêu chú ý tới hành động can đảm của cô. Người đàn ông lịch thiệp vội hỏi: “Cô làm gì thế? Hay để tôi làm cho?”
Thời Kim Lam không trả lời. Cô rút khăn giấy từ túi, lót lên tay nắm tủ lạnh dính đầy dấu tay và dùng sức kéo ra. Mùi máu tươi nồng nặc hơn xộc vào mặt cô.
Chiếc tủ lạnh hai cánh này rất lớn, mặc dù nó vẫn đang hoạt động nhưng khí lạnh không thể khử nổi mùi hôi bên trong. Thời Kim Lam lạnh mặt trừng mắt nhìn đôi mắt trợn tròn bên trong tủ lạnh.
Trước mắt cô là một cái đầu của phụ nữ, mái tóc đen dài rũ xuống tủ lạnh như xúc tu xấu xí. Hai mắt cô ta nhìn thẳng, trông lạnh lẽo và vô hồn. Trên cổ cô ta còn có mấy vết chém liên tiếp đang không ngừng rỉ máu ra. Ngoại trừ cái đầu thì bên trong tủ lạnh còn có các loại trái cây như chuối hay sầu riêng, hai cánh tay, cẳng chân đứt đoạn và một bao ni lông đựng xương, ruột, thậm chí cả một đoạn ngón tay đeo nhẫn kim cương lấp lánh bị lộ ra.
Thời Kim Lam đóng cửa tủ lạnh lại, chống lên cây dù tiếp tục kiểm tra những ngóc ngách khác trong bếp. Cô phát hiện bên cạnh tủ lạnh có treo một hàng dao bếp, có vài lưỡi dao bị cùn trông như đã chặt thứ gì rất cứng, trên mặt thớt cũng có những vết dao rất sâu. Sau khi kiểm tra không sót chỗ nào, cuối cùng Thời Kim Lam cũng bước trên đôi dép lê dùng một lần ra khỏi phòng bếp. Cô vừa đi ra thì mọi người đều nhìn sang, cô gái tóc dài hỏi trước: “Cô nhìn thấy cái gì đó?”
Thời Kim Lam không trả lời mà lại nhìn sang người đàn ông lịch thiệp cũng đang hiếu kỳ, “Tôi muốn biết buổi tối sẽ có quái vật gì xuất hiện giết người? Một đêm sẽ giết bao nhiêu người? Và nó sẽ lựa chọn mục tiêu đầu tiên bằng cách nào?”
Câu hỏi của cô đã chứng tỏ cô không có hướng dẫn vượt ải, nhưng cô muốn biết thông tin hữu dụng từ người đàn ông lịch thiệp, hơn nữa còn tỏ thái độ như thể đây là việc hiển nhiên.
Mọi người lập tức dời mắt từ cô sang người đàn ông lịch thiệp. Khuôn mặt hiếu kỳ của ông ta lập tức cứng đờ, vẻ lịch thiệp cũng dần trở nên kỳ lạ. Nhưng chẳng mấy chốc ông ta đã điều chỉnh biểu cảm phù hợp và khó xử nói: “Tôi đã tốn rất nhiều tiên để mua hướng dẫn vượt ải.”
Ông ta không nói tiếp, nhưng mọi người đều hiểu ông ta muốn cô trả cái giá tương đương thì mới tiết lộ.
Cô gái tóc dài và cô gái tóc xoăn bày ra vẻ mặt khác nhau. Trong tám người chơi, chỉ có người đàn ông lịch thiệp chủ động cho biết mình có mua hướng dẫn vượt ải. Thực ra thì ông ta có thể không nói, nhưng nếu đã cố tình tiết lộ thì hiển nhiên là để người khác tới hỏi mình. Sau một lúc im lặng, cuối cùng cô gái tóc dài nói: “Tôi có thể chia sẻ những thông tin mình biết. Đây là màn chơi cấp độ khó, không dễ vượt ải, tôi cảm thấy hợp tác thì sẽ tốt hơn lục đục nội bộ.”
Cô gái tóc xoăn cũng do dự một lát rồi bảo: “Tôi cũng có thể chia sẻ.” Trên diễn đàn, người bán khác nhau sẽ bán hướng dẫn vượt ải khác nhau. Nhưng trong thế giới ác mộng có một hiệp hội Khai Hoang chuyên bán hướng dẫn vượt ải để kiếm lợi nhuận, vì vậy đa số người chơi sẽ ưu tiên đến hiệp hội này mua hướng dẫn vượt ải vì họ uy tín hơn.
Lời nói của cô gái tóc dài và cô gái tóc xoăn đã chứng tỏ bọn họ cũng có hướng dẫn vượt ải.
Thấy hai người họ tỏ rõ thái độ, người đàn ông lịch thiệp mới nhìn sang Tống Dư Ngộ. Nhưng sau khi dội nước lên người cô gái mặc quân da thì anh vẫn luôn im lặng, không thắc mắc trong tủ lạnh có gì mà cũng chẳng hứng thú với đề nghị chia sẻ thông tin.
Lúc này khi nhận được ánh mắt từ người đàn ông lịch thiệp, anh chỉ lười biếng ngáp một cái, đút một tay vào túi quân và chậm chạp bước lên câu thang, dường như chẳng hề quan tâm cuộc trò chuyện của bọn họ. Cô gái tóc xoăn nhíu mày nhìn anh rời đi. Chẳng biết cô ta nghĩ gì mà lại lấy chiếc dù Thời Kim Lam vừa gác bên phòng bếp, nhưng cô đã kịp giành lấy chiếc dù trước cô ta và cười lạnh hỏi: “Cô định làm gì?”
Cô gái tóc xoăn bị cô nhìn đến gượng gạo, nhưng cô ta chẳng biết nói gì nên chỉ hừ lạnh rồi đi tới chỗ chiếc kệ ngoài cửa và câm dù, đeo dép lê dùng một lần, bắt chước Thời Kim Lam vào phòng bếp.
Cô gái tóc dài nhíu mày, chỉ vào cô ta hỏi: “Cô ta định làm gì thế?”
Đôi mắt người đàn ông lịch thiệp lóe lên, sau đó mỉm cười hỏi Thời Kim Lam: “Tôi mượn dù được không?” Thời Kim Lam biết ông ta không định trả lời ba câu hỏi vừa rồi của mình, cô hào phòng đưa dù sang, “Cứ dùng thoải mái." Người đàn ông lịch thiệp nhận dù, đang định bước vào phòng bếp thì đã nghe thấy tiếng hét hoảng sợ của cô gái tóc xoăn vang ra. Ba người lập tức nhìn vào trong, thấy cô ta đã mở tủ lạnh, lúc này đang trợn tròn mắt, hoảng sợ trượt chân, ngồi bệt xuống sàn nhà lát gạch men sứ lầy lội.
Cô gái tóc dài không khỏi vui vẻ khi thấy người khác gặp họa: “Ấy ấy chị gái, nhìn thấy cái gì thế?”
Cô ta không ngu, hiển nhiên có thể nhận ra cô gái tóc xoăn vô cùng khinh thường Thời Kim Lam. Nhưng kể từ khi trò chơi bắt đầu, Thời Kim Lam luôn cho thấy mình là người can đảm và bình tĩnh, đâu phải loại đồng đội khốn nạn đâu, cô ta không hiểu vì sao cô gái tóc xoăn lại khinh thường cô như vậy.
Cô gái tóc xoăn chẳng màng máu tươi loang lổ dưới sàn, không thèm cầm dù mà vừa lăn vừa bò khỏi phòng bếp. Quần áo cô ta bị máu tươi thấm ướt, hai tay nhuốm đỏ, trông chẳng khác gì hung thủ vừa bỏ trốn khỏi hiện trường giết người.
Người đàn ông lịch thiệp hết nhìn cô ta lại nhìn sang tủ lạnh chưa đóng cửa, thế là sắc mặt thoáng do dự, sau cùng đã gác chiếc dù về chỗ cũ.
Hành động của ông ta và cô gái tóc xoăn làm Thời Kim Lam trầm tư.
Xem chừng cả căn biệt thự chỉ có một phòng bếp, hơn nữa vị trí còn dễ thấy như vậy, đương nhiên người chơi từng tham gia màn chơi “Bảy ngày bảy đêm” đều sẽ kiểm tra phòng bếp đầu tiên và phát hiện thứ trong tủ lạnh. Nhưng cô gái tóc xoăn và người đàn ông lịch thiệp có hướng dẫn vượt ải lại không biết trong tủ lạnh có gì mà phải tự vào xem.
Điều này chứng tỏ trong hướng dẫn vượt ải của bọn họ không đề cập tới thứ bên trong tủ lạnh. Hiện tại Thời Kim Lam đang có hai suy đoán: Hoặc là người bán hướng dẫn vượt ải đã cố tình không đề cập đến bí mật trong tủ lạnh; Hoặc là trong màn chơi đã có thêm một số thứ mà trước đó không có.
Giữa hai suy đoán này, Thời Kim Lam nghiêng về suy đoán thứ hai hơn. Tuy nhiên người đàn ông trung niên râu ria và chàng trai tóc mào gà vẫn chưa xuất hiện nên cô không thể phán đoán chính xác được.
Người đàn ông lịch thiệp đưa khăn giấy cho cô gái tóc xoăn. Cô ta cố nén cơn buôn nôn để lau sạch vết máu trên tay, thỉnh thoảng lại đưa mắt nhìn sang dòng nước chảy xối xả bên trong nhà vệ sinh. Cuối cùng, cô ta đứng dậy cách xa Thời Kim Lam, cất giọng tra hỏi: “Rốt cuộc thì cô đã thấy gì trong tủ lạnh?”
Phản ứng của Thời Kim Lam quá bình tĩnh, cứ như thể bên trong tủ lạnh chẳng có gì vậy. Cô ta nghi ngờ có thứ gì đó đã cố tình xuất hiện do nhằm vào mình. Mặc cho cô ta chất vấn, Thời Kim Lam chỉ nhún vai đáp: “Tôi chẳng thấy gì cả. Nhưng mà cô đấy, cô thấy thứ gì đáng sợ lắm à?”
Lời cô nói khiến cô gái tóc xoăn nổi da gà. Cô ta nhớ lại cảnh tượng mình vừa thấy, đó là một đôi mắt lạnh lẽo vô hồn khiến gương mặt cô ta không khỏi co giật. Sau cùng cô ta nói: “Một cái đầu người.”
Cô gái tóc dài hít vào một hơi, ngỡ ngàng nhìn vào trong bếp. Cửa tủ lạnh vẫn mở, mùi máu tươi vẫn còn chưa tan đi, máu tươi đọng lại góc tường, trên sàn là dấu vết bò toài của cô gái tóc xoăn...
Người đàn ông lịch thiệp cũng cứng người, đáy mắt ẩn dưới lớp kính lóe lên một tia kinh ngạc rồi biến mất. Ông ta quả quyết nói: “Không thể nào, trong hướng dẫn vượt ải tôi mua không hề... Không hề nhắc tới chuyện này...” Nghe ông ta nói vậy, cô gái tóc dài cũng nhớ tới hướng dẫn vượt ải của mình và lẩm bẩm: “Của tôi cũng không.” Nói rồi cô ta bỗng nghĩ ra gì đó, vội hỏi: “Tôi mua hướng
dẫn vượt ải ở hiệp hội Khai Hoang, còn mọi người thì
sao?”
Cô gái tóc xoăn cũng hiểu ra chuyện này có nghĩa là gì,
đáy mắt hiện lên vẻ hoảng sợ.
Mặc dù cô ta chẳng nói gì, nhưng cô gái tóc dài chỉ nhìn
là hiểu.
Cô ta hoảng loạn nói: “Sao lại như vậy chứ?”
Đúng lúc này, cửa phòng vệ sinh đột nhiên bật mở, một
cô gái với mái tóc ẩm ướt đã thay quần áo và bước ra từ
bên trong. Mọi người đồng loạt quay đầu lại, nhưng khi
nhìn rõ mặt cô ta thì không khỏi cùng lùi lại một bước. *xx** 66 *xx**